Danh mục

Truyện ngắn: Đừng bao giờ quên mỉm cười con nhé

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 490.06 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Con ạ, cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, nên con đừng bất ngờ hay gục ngã trước những khó khăn tầm thường, nhỏ nhặt. Không phải đến giờ con mới biết thế nào là khó khăn, mà con đã đối mặt với nó ngay từ khi xuất hiện trên cuộc đời này, chỉ có điều đồng hành với khó khăn của con luôn có bố mẹ gánh vác, nên con chưa cảm nhận rõ ràng đó thôi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: Đừng bao giờ quên mỉm cười con nhéĐừng bao giờ quênmỉm cười con nhé Con ạ, cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, nên con đừng bất ngờ hay gục ngã trước những khó khăn tầm thường, nhỏ nhặt. Không phải đến giờ con mới biết thế nào là khó khăn, mà con đã đối mặt với nó ngay từ khixuất hiện trên cuộc đời này, chỉ có điều đồng hành với khó khăn của con luôn có bố mẹ gánh vác, nên con chưa cảm nhận rõ ràng đó thôi. ***Con thân yêu,Đêm nay mẹ không ngủ được...Con biết không, kể từ ngày con gái đi học đại học, ngôi nhà này đã vắng tiếng cườinói của con. Bố mẹ đã tập suốt 5 năm trời để quen với điều đó, quen với sự trốngtrải, quen với những hụt hẫng của việc không có con hàng ngày, hàng giờ, vì mộtlẽ bố mẹ đã quen ở bên con hơn 20 năm trời... Con gái biết không, và như vậynghĩa là trong quỹ thời gian của bố mẹ có thêm những khoảng khắc chờ đợi, chờđợi đến cuối tuần, cuối tháng con lại về với bố mẹ. Con sẽ tíu tít kể chuyện trêntrời dưới biển, kể những nơi, những chỗ con đựơc đi đến, kể về những người bạn ởkhắp mọi miền đất nước...Con bình yên và con vô tư .Giờ thì con gái mẹ đã lớn, đã trở thành một phụ nữ, đã đi làm, có người yêu, cóbạn bè đồng nghiệp, đã có những mối bận tâm riêng,...Và cái khoảnh khắc trôngcon về của bố mẹ lại càng kéo dài ra, vì con ít về hơn, con bận rộn và tham côngtiếc việc. Bố mẹ không trách con, chỉ thương con, chỉ buồn vì không được nghetiếng con....Bẵng đi một dạo, con hay về với mẹ hơn. Nhưng lạ một điều là con hay về bấtchợt, không phải cúôi tuần, không phải ngày lễ, ngày nghỉ. Mẹ vui vì con về?không, giờ mẹ cảm thấy lo lắng nhiều hơn. Mẹ biết con gái mẹ vốn là người bậnrộn, con sẽ không bỏ vịêc để đi thế này đâu. Mẹ lo lắng hơn khi trên đôi mắt connặng trĩu những nỗi buồn, sự u ám, căng thẳng. Con ít nói, lặng lẽ và mệt mỏi. Conkhông muốn nói về vấn đề của con. Chắc hẳn con nghĩ mẹ sẽ không hiểu được vìdù sao nhịp sống trên đó cũng khác với ở quê mình, vì dù sao mẹ cũng là ngườicủa thế hệ trước, hoặc con không muốn mẹ lo lắng và muộn phiền. Nhưng con thânyêu, con đã về bên mẹ, vậy sao con không rũ bỏ mọi thứ ra khỏi người, sao conkhông để lại đằng sau những muộn phiền, sao con không khóc thật to để rửa hếtnhững oan uổng, những đau lòng mà con đang kìm nén, đang giấu kín?Mẹ có thể là một bà mẹ không tốt, không biết làm gì để giúp con nhưng mẹ đã là 1người bạn của con suốt hơn hai mươi năm qua cơ mà, con không còn nhớ sao? Cảđêm mẹ đã không ngủ đựơc. Mẹ đi ra đi vào, ngắm con ngủ mà đau lòng quá. Concủa mẹ xanh xao, gầy gò, mắt vẫn còn ngân ngấn lệ. Lúc ngủ con lại nhỏ bé nhưthiên thần, mẹ lại tìm thấy con của ngày xưa. Mẹ sợ sáng mai con tỉnh dậy rồi conlại trở về với những trăn trở của cuộc sống, con lại là con của ngày hôm nay, và mẹlại không nắm bắt được...Con thân yêu, mẹ biết con sẽ không nói cho mẹ những vấn đề của con, và mẹ cũngsẽ không gặng hỏi nữa cho đến khi nào con muốn nói. Mẹ biết con gái mẹ vốn yếuđuối, vốn hay khóc nhè. Con đã quên hết mọi thứ mẹ dạy con khi con mới đi họcđại học rồi sao? Con phải luôn mỉm cười với hiện tại, phải luôn đối mặt với nó, vìcuộc đời vốn có lúc nọ lúc kia, không ai cười được mãi, và cũng chẳng ai khóc cảđời...Trước kia, mỗi khi con gặp khó khăn, buồn phiền, con lại về bên mẹ khóc nức nở,và liến thoắng kể những oan ức này nọ. Giờ con cũng về, vẫn khóc, nhưng con lạiim lặng, điều đó làm mẹ vừa mừng vừa lo. Mừng vì con mẹ đã bắt đầu biết chịuđựng, biết chấp nhận những thứ không hoàn hảo mà cuộc sống cho con. Lo vì từgiờ trở đi mẹ không còn song hành cùng những nỗi buồn của con nữa rồi.Con vẫn hay càu nhàu là mẹ nói nhiều, nhưng mẹ vẫn phải nói những điều tưởngchừng như con đã nghe rồi. Con ạ, cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng,nên con đừng bất ngờ hay gục ngã trước những khó khăn tầm thường, nhỏ nhặt.Không phải đến giờ con mới biết thế nào là khó khăn, mà con đã đối mặt với nóngay từ khi xuất hiện trên cuộc đời này, chỉ có điều đồng hành với khó khăn củacon luôn có bố mẹ gánh vác, nên con chưa cảm nhận rõ ràng đó thôi.Giờ đây, cả hai chân con đã bước vào cuộc đời mênh mông này, độc lập và tựmình chống chọi với khó khăn, nên có đôi lúc con cảm thấy quá sức cũng là điềudễ hiểu. Nhưng con hãy coi nó là tất yếu, hãy chấp nhận và vượt qua nó một cáchlạc quan nhất. Vào những lúc tệ nhất, con hãy nghĩ cách để khắc phục hoàn cảnhđó, còn không thể khắc phục được thì con hãy mở rộng lòng mình ra để gật đầuchấp nhận. Như thế con sẽ thanh thản biết bao.Cuộc đời không phải lúc nào cũng quay lưng lại với con đâu. Con hãy cứ cố gắng,nỗ lực hết sức trong mọi việc. Mẹ biết, ở cơ quan con có những mối quan hệ khôngtốt, đôi lúc mọi người chưa hiểu con. Điều đó cũng đâu có gì ghê gớm lắm, mẹsống từng này tuổi, bao nhiêu năm trời mới có thể xây dựng được mối quan hệ tốtvới các cô các bác đồng nghiệp. Con mới chỉ lò dò bước chân vào công việc, conchưa có làm người ...

Tài liệu được xem nhiều: