Danh mục

Truyện ngắn: Hạnh phúc trong tầm với?

Số trang: 21      Loại file: pdf      Dung lượng: 368.41 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (21 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bước ra khỏi cánh cửa phòng bệnh viện, Phương cảm thấy trời đất như đang tối sầm lại, cô không thể tin được vào những gì bác sĩ vừa nói với mình. Vô sinh ư? Cô sao? Đó chính là lí do vì sao cô và Hoàng lấy nhau đã hơn 4 năm mà vẫn chưa có con sao?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: Hạnh phúc trong tầm với?Hạnh phúc trong tầm với?Bước ra khỏi cánh cửa phòng bệnh viện, Phương cảm thấy trời đất như đangtối sầm lại, cô không thể tin được vào những gì bác sĩ vừa nói với mình. Vôsinh ư? Cô sao? Đó chính là lí do vì sao cô và Hoàng lấy nhau đã hơn 4 nămmà vẫn chưa có con sao? ***Khoảng hơn 2 năm nay, mẹ chồng Phương bắt đầu nói bóng gió về việc muốn cócháu ẵm bồng, những lời nói đó khiến Phương thật sự cảm thấy áp lực, nhưng côvẫn cứ đinh ninh là lỗi không phải do cô, mà là ở anh Hoàng. Chính vì vậy, mỗilần mẹ chồng nhắc khéo, cô lại giận dỗi, bắt anh phải đi kiểm tra, để cho mẹ anhthấy rõ, Đó, lỗi là con trai của mẹ, chứ con có tội tình gì?. Nhưng lần nào cũngvậy, Hoàng toàn gạt sang một bên, Vợ chồng mình còn trẻ mà em, cứ cố thêm nữaxem sao. Thái độ hời hợt đó khiến Phương ngày càng điên tiết, và khiến cho mốiquan hệ giữa hai vợ chồng ngày càng xấu đi. Phương quyết định trừng phạt chồngmình bằng việc cấm vận, vì cô cho rằng, súng đã tịt ngòi thì có cố thêm cũng vậythôi, phải làm vậy để anh Hoàng ngoan ngoãn đến bệnh viện kiểm tra.Nhưng biện pháp đó cũng chẳng ích lợi gì, Hoàng vẫn kiên quyết không tới bệnhviện, còn mẹ chồng cô gần đây lại càng tỏ rõ thái độ khó chịu. Không thể chịuđựng thêm ánh mắt đay nghiến của mẹ chồng, Phương quyết định, tới bệnh việnkiểm tra, mang tờ kết quả cho thấy cô hoàn toàn có khả năng sinh sản bình thườngvề đưa cho mẹ chồng xem.Vậy mà bây giờ tờ kết quả nó lại phản phé cô như vậy, Phương thật sự cảm thấybàng hoàng, cô biết phải đối diện với anh Hoàng thế nào đây, biết ăn nói ra sao vớimẹ chồng đây?Phương lếch thếch bước về phía cổng bệnh viện, cứ mỗi một bước đi, cô lại thấyđầu mình càng nặng, cô ngồi xuống một chiếc ghế đá dưới gốc cây bàng gần cổng,hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh, nhưng chỉ cảm thấy càng lúc càng rối loạn hơnĐối diện cô, cũng đang ngồi nghỉ trên ghế đá, là một thai phụ trẻ, cái thai trongbụng cô khá to, đoán chừng cũng đã được 7, 8 tháng. Cô ta mặc một chiếc váy bầumàu kem nhìn rất sang trọng, mái tóc tém tôn lên khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp.Khác với những người khác đi với người thân, cô gái này lại chỉ ngồi một mình,trông cũng có chút gì đó lạc lõng giống như Phương. Cô ta liên tục nhìn đồng hồ,chốc chốc lại nhìn ra cổng. Có lẽ cô ấy đang chờ chồng mình, Phương thở dài,bất giác cảm thấy mình là người phụ nữ bất hạnh nhất trên đời này.Nhận thấy có người đang nhìn mình, cô gái cũng quay sang nhìn lại, vừa nhìn thấyPhương, ánh mắt cô gái bỗng mở to, và khuôn mặt cô ta lộ rõ vẻ thảng thốt. Cũngphải thôi, bộ dạng hiện giờ của mình ai nhìn vào mà chẳng thảng thốt, Phương thởdài, khẽ liếc nhìn đồng hồ, đã 10h sáng rồi, cô phải về để đi chợ cơm nước cho cảnhà, phải cố tỏ ra bình thường, trước mắt cứ làm vậy đi đã.Vừa định đứng dậy thì Phương nhận ra, cô gái kia đã đứng trước mặt mình, khuônmặt cô ta giờ đã bình thường trở lại- Chị... đến để... khám thai sao? – Cô gái ngập ngừng hỏiPhương ngẩng đầu nhìn cô gái, cảm thấy như có một luồng khí nóng bốc lên đầumình, sống mũi cô bắt đầu cảm thấy cay cay. Khám thai cái gì chứ? Không phải aicũng có được diễm phúc như mấy người đâu! Bộ thấy tôi chưa đủ thảm hay sao màcòn hỏi vậy nữa hả? Trong đầu Phương là cả một cơn thịnh nộ đang chực trào,Phương định đứng dậy, quát thẳng vào mặt cô ta như vậy, nhưng rồi cuối cùng, côlại hít một hơi dài, và cảm thấy đầu mình nguội lại.- Không, tôi bị vô sinh – Phương lạnh lùng trả lời, rồi cô đứng dậy, lạnh lùng đi vềphía bãi giữ xe, để mặc cô gái trẻ đằng sau sững người với khuôn mặt xám ngoét. ***Về đến nhà, Phương ngạc nhiên khi thấy chiếc xe của Hoàng vẫn còn trong sân.Hôm nay là Chủ Nhật, bình thường giờ này Hoàng luôn không có nhà, anh nóisáng Chủ Nhật hàng tuần đều phải lên công ty để họp nội bộ, vậy mà hôm nay lại ởnhà sao? Phương thở dài, chồng cô là người mà cô ít muốn gặp nhất lúc này.- Bà xã về rồi đó hả? – Hoàng xuất hiện ở cửa phòng khách, cất giọng hỏi ngọt nhưđường phènPhương ngước nhìn chồng, cảm thấy bất ngờ. Hoàng đang đứng đó, khoác trênmình chiếc tạp dề, tay anh đang cầm một đôi đũa, và miệng thì nở một nụ cười bíẩn.- Hôm nay Chủ Nhật, anh sẽ nấu cơm đãi bà xã ăn nhaPhương nghe có tiếng xèo xèo phát ra từ phía sau bếp. Cô nhìn khuôn mặt lấm tấmmồ hôi nhưng vẫn tràn ngập hạnh phúc của chồng, tự nhiên thấy mắt mình nhòe đi,cổ họng nghẹn lại, không thể kềm chế được nữa, Phương chạy thẳng vào phòngngủ, bật khóc nức nở.Hoàng chạy ngay theo sau cô, nhẹ nhàng đóng cửa phòng, rồi đặt tay lên vai vợ- Có chuyện gì vậy? Sao em lại khóc? – Hoàng nhẹ nhàng hỏiPhương lại òa khóc to hơn, sự dịu dàng của Hoàng làm cô cảm thấy mình thật sựcó lỗi. Người không thể sinh con là cô, vậy mà bấy lâu nay cô lại luôn đổ hết tráchnhiệm cho anh. Phương cảm thấy mình cần phải cho anh biết sự thật, cô mở túi, lấytờ xét nghiệm đưa cho Hoàng.- Anh xem đi, tuần t ...

Tài liệu được xem nhiều: