Danh mục

Truyện ngắn Hoa Lục Bình

Số trang: 152      Loại file: pdf      Dung lượng: 422.63 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 21,000 VND Tải xuống file đầy đủ (152 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sĩ Nguyên giận dữ khi nghe em trai là Sĩ Tân thông báo rằng ngày mai mẹ và cha anh sẽ đến nhà của Huệ Trinh, để dạm hỏi: – Cái con nhỏ cà khịa ấy thấy đã phát ngán rồi! Cười tủm tỉm nhìn anh, Sĩ Tân chế giễu: – Cưới vợ thôi mà anh Ba, chứ đâu có phải bắt anh lên giàn hoả đâu. Nạt ngang. Sĩ Nguyên hầm hầm: – Em mà biết gì chứ? Nheo nheo mắt Sĩ Tân đùa dai: – Biết chứ, có chị dâu là sướng lắm đó, có người phục...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Hoa Lục BìnhHoa Lục Bình Vân Du Hoa Lục Bình Tác giả: Vân Du Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/152 http://motsach.infoHoa Lục Bình Vân Du Chương 1 -Sĩ Nguyên giận dữ khi nghe em trai là Sĩ Tân thông báo rằng ngày mai mẹ và cha anh sẽ đếnnhà của Huệ Trinh, để dạm hỏi:– Cái con nhỏ cà khịa ấy thấy đã phát ngán rồi!Cười tủm tỉm nhìn anh, Sĩ Tân chế giễu:– Cưới vợ thôi mà anh Ba, chứ đâu có phải bắt anh lên giàn hoả đâu.Nạt ngang. Sĩ Nguyên hầm hầm:– Em mà biết gì chứ?Nheo nheo mắt Sĩ Tân đùa dai:– Biết chứ, có chị dâu là sướng lắm đó, có người phục vụ mọi lúc mọi nơi.Trợn mắt nhìn em, như quên đi phiền muộn Sĩ Nguyên lắc đầu:– Anh cưới vợ chứ đâu phải mướn người ở mà phục vụ cho em tận tình như vậy?– Hừ? Vậy chứ anh chẳng nghe người ta nói đó sao?– Nói gì hả?– Cưới dâu về phụ giúp gia đình.Phẩy tay Sĩ Nguyên trề môi:– Thời đại gì rồi chú em?Sĩ Tân cười to:– Ạ, em chỉ mới thử thôi, mà xem ra anh lại khẩn trương bênh vực vợ rồi.Rùng mình, Sĩ Nguyên lại nói:– Ai vô phước mới về làm dâu nhà mình.– Sao hả anh Ba?Sĩ Nguyên trình bày:– Em chẳng thấy đó sao? Nhà mình lúc nào công việc cũng bề bộn hơn cả.Sĩ Tân cãi lại:– Có người ăn kẻ ở mà anh.– Đành vậy! Nhưng các cô mới về nhà chồng, thường ngại ở không lắm.Trang 2/152 http://motsach.infoHoa Lục Bình Vân DuNhưng Sĩ Tân lại nói về Huệ Trinh:– Chị Trinh con nhà giàu liệu chị ấy có đồng cam cộng khổ với mình không?Sĩ Nguyên gật gù:– Xuất giá tòng phu, xuất gia tòng phụ mà em, không làm cũng phải làm.Sĩ Tân lại lắc đầu, cậu có vẻ lo, lắng:– Nhưng em thấy chị ấy cũng đâu có tha thiết gì với anh.– Bởi vậy mới nói.– Liệu anh có hạnh phúc hay không?Trầm ngâm suy nghĩ Sĩ Nguyên chép miệng:– Có lẽ phải do trời ban mà thôi.Bật cười chế nhạo anh, Sĩ Tân lắc đầu:– Sao hả? Anh phó thác cho trời à?Sĩ Nguyên ỡm ờ:– Đành duyên đành phận thôi em ơi!Chợt sĩ Tân nhìn anh hỏi:– Mà này, em thấy chị Ngân Thuỷ cũng rất mến anh đấy!Sĩ Nguyên đấu lý:– Mến và yêu là hai chuyện khác nhau.– Nhưng em thấy chị Thuỷ dễ mến hơn đó anh.Sĩ Tân nhận xét thêm:– Hiền và nết na đấy chứ?– Cô ấy không hiền như em tưởng đâu, nghĩ vậy thôi Sĩ Nguyên không nói ra. Tưởng ý mình làđúng nên anh mới im lặng, Sĩ Tân bèn nói tiếp:– Sao hả anh?Gạt tay, Sĩ Nguyên đứng lên:– Chuyện ấy cha mẹ đã tính rồi, ai mà cãi lại được.Nhìn Sĩ Tân anh nói tiếp.– Chuyện ấy em cũng biết rồi mà.Trang 3/152 http://motsach.infoHoa Lục Bình Vân DuCùng đứng lên theo anh Sĩ Tân có phần cứng rắn hơn, cậu nói:– Còn em hả, em nhất định chỉ lấy người mình yêu thôi.Thấy Sĩ Tân có ý định bước đi, Sĩ Nguyên gọi lại:– Em đi à?– Vâng! Em đi có chút việc.Sĩ Nguyên căn dặn.– Em nhớ về sớm ngày mai trông coi công ty với cha.Dừng lại Sĩ Tân ngạc nhiên:– Vậy còn anh?– Hừ! Mới đây mà quên rồi sao?– Sao hả? - Sĩ Tân dừng lại nhìn anh - Ngày mai về miền tây rồi sao?– Ừ, anh đi khảo sát tình hình trên ấy.Quay ngược trở lại Sĩ Tân bảo đùa:– Này lên trên đó đừng để mấy cô miền tây hốt hồn đấy.Lắc đầu nhìn em Sĩ Nguyên cũng cười theo:– Em làm như anh đẹp trai lắm không bằng.Vừa bước đi Sĩ Tân vừa nói:– Anh vừa đủ để mấy cô phải chết mê chết mệt thôi.– Cái thằng.0O0Ngân Thuỷ vẻ mặt hầm hầm nhìn mọi người ai cũng chẳng hiểu tại sao hôm nay cô lại như vậy,có người thì thầm:– Sao vậy hả?- Trưởng phòng sao lại kém vui như vậy?– Ai mà biết được?– Có lẽ bị bồ cho de rồi cũng nên.– Suỵt! Bà ấy nghe có mà chết.– Sợ gì hả? Cùng lắm là đuổi việc thôi. Nhưng liệu bà ấy có khả năng ấy không?– Quyền là ở ông giám đốc Sĩ Nguyên cơ mà.– Đúng lắm!Trang 4/152 http://motsach.infoHoa Lục Bình Vân Du– Trật tự!Ngân Thuỷ hét lên, cô nhìn mọi người rồi nói tiếp:– Họp chứ đâu phải nhóm chợ?Mọi người lè lưỡi, chẳng ai bảo ai, hội trường im phăng phắc:– Bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ làm tăng ca!Cả mọi người kêu lên – Hả?– Lại tăng ca sao?– Tăng ca thi thêm tiền có sao đâu?– Nhưng chưa có lệnh của giám đốc mà!– Lâu nay vẫn vậy đó!– Nghe đâu giám đốc đã về miền Tây để khảo sát mặt hàng đang đưa ra thị trường.Tuấn Khải, tài xế lái xe cho công ty bước vào một cách vội vã, ...

Tài liệu được xem nhiều: