Danh mục

Truyện ngắn Khi bảy mét là cả một đại dương

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 919.69 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi bảy mét là cả một đại dương Em bắt đầu thấy tim mình ngạt thở Trái Đất. Sáu tỉ người. Không thể có một phút giây cùng nhịp…” Bằng tất cả nỗi buồn đang giăng mắc trong lòng, cô mở cửa kính ở phòng khách, trèo lên chắn song sắt và ngồi vắt vẻo ở đó. Phía đối diện là một trung tâm thương mại lớn, phủ đầy kính lấp lóa
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Khi bảy mét là cả một đại dươngKhi bảy mét là cả một đại dương “ Khi bảy mét là cả một đại dương Em bắt đầu thấy tim mình ngạt thở Trái Đất. Sáu tỉ người. Không thể có một phút giây cùng nhịp…”Bằng tất cả nỗi buồn đang giăng mắc trong lòng, cô mở cửa kính ở phòng khách,trèo lên chắn song sắt và ngồi vắt vẻo ở đó. Phía đối diện là một trung tâm thươngmại lớn, phủ đầy kính lấp lóa. Buổi sáng tám giờ. Mùi cà phê thơm nồng vẫn cònvương đầy trong không khí kể từ lúc M mở cửa bước ra khỏi nhà. Hôm nay M mặcáo sơ mi màu rượu đỏ mà đêm qua cô đã ngay ngắn treo nó ở vị trí mà M thườngsẽ chọn “một cách ngẫu nhiên” hàng ngày. Ichi nhảy từ dưới đất lên bàn bếp, nhấmnháp những vụn bánh mì còn vương vãi mà cô chưa kịp dọn. Từ Radio, chươngtrình “Ngủ gật ở Paris” đang phát nhạc của Nancy Sinatra. Buổi sáng hôm nay hìnhnhư giông giống tất cả những buổi sáng của 782 ngày trước. Chỉ có điều, tronglòng mình, cô không còn thấy nhớ M nữa. Thứ cảm giác quay quắt sau khi hôn M,thấy bóng anh khuất ở cuối hành lang, trong lòng tự hỏi “bao giờ thì đến tối?” đãkhông còn nữa.782 ngày qua, cô đã sống thế nào? ***Cô quen M ở trong siêu thị của chung cư bên dưới nhà. Lúc xếp hàng tính tiền, cứloay hoay rồi vứt liên tục kẹo bạc hà vào giỏ của M đằng trước. Đến khi tính tiềnxong, vẫn không nhớ là mình đã mua rất nhiều kẹo. Ra đến cửa, M đã đứng đợi,đưa túi kẹo cho cô, bên trong có cả số điện thoại của M. Giáng Sinh năm đó, họngủ với nhau trong căn hộ có cửa sổ lớn nhìn xuống sông Seine của anh. Tình yêuvốn dĩ không phải là thứ xa lạ với cô. Nhưng đấy là lần đầu tiên cảm thấy có thểhiểu được đối phương, muốn lắng nghe mọi câu chuyện của anh một cách thật lòngvà cởi mở cho dù nó có nói về thiên văn, địa lý, động đất, vũ trụ..đi chăng nữa. Côthích cách M vuốt tóc mình nhẹ nhàng. Giống như thể anh đang nhìn thẳng vàomắt cô mà nói : “Ừ anh đã ở đây rồi. Em hãy kể chuyện đi!”. Nó chính xác là nhưvậy. Sự thân thiết gần gũi đấy là thứ quý giá khôn cùng.Từ hồi cô còn nhỏ, bố đã đi khỏi nhà. Mẹ chưa bao giờ kể bố cô bỏ đi vì lí do gì.Chỉ nhớ rằng, buổi tối, trời mưa rất to, bố im lặng và không bao giờ về nữa. Mẹluôn thể hiện một thái độ đồng nhất theo kiểu “không sao cả”. Từ từ, cô cũng thểhiện trước mẹ và mọi người một thái độ đồng nhất “không sao cả”. Nhưng nhữngcâu chuyện khác của mẹ đã khiến cô hiểu rằng mình phải luôn trở thành người tốtnhất. Bạn có hai sự lựa chọn: “Làm một cái giẻ đơn độc hoặc làm một nàng côngchúa đơn độc.Những phân tầng ở giữa đều là lựa chọn không an toàn mà vẫn…đơnđộc.” Thế đấy, cô được dạy để hiểu rằng tình yêu cũng thật ác nghiệt. Nên phảiluôn cố gắng không ngừng để trở thành sự lựa chọn tốt nhất trong mắt đối phương.Mẹ cho cô học ở trường quốc tế, 7 tuổi đã bắt đầu đọc sách ngoại văn, học đàn, họcchơi cờ. 14 tuổi đã theo mẹ đến các buổi tiệc trà toàn phụ nữ thanh lịch, nghechuyện mùa nào có thể đặt mua hoa mẫu đơn từ nước ngoài về, danh sách chờ thiếtkế mới nhất Xuân-Hè này đã có tên hay chưa, ăn gì để đẹp da, chưng tổ yến thếnào cho đúng cách…Rồi bất ngờ 17 tuổi, mẹ đẩy cô sang Pháp với 1000 euros tiềnmặt và không gì thêm nữa. Những tháng ngày tuổi trẻ đấy, cô bình thản sống bằngtất cả những công việc mà cô có thể kiếm được và học. Miệt mài và lặng lẽ đốidiện với chính mình. Thỉnh thoảng cô gọi điện về nhà, kể cho mẹ rằng mình đã thixong học kì này, nhận được cái bằng kia, đi làm thêm ở tiệm bánh còn học lỏmđược nghề. Cô không nhớ mình có từng một lần nào tủi thân hay không. Cho đếnkhi gặp M. Anh đứng ở đó, dưới trời mùa đông lạnh lẽo, nắm lấy bàn tay cô. Vậylà cô kể hết. Vậy là cô hồi tưởng lại đầy đủ, vẹn toàn kí ức của mình. Và chia sẻcùng anh. Lúc hiền lành rúc vào lòng M, cô chợt hiểu mình hóa ra là một ngườichết đuối cũng cần thật sự sống và M chính là cái phao rơi xuống giữa lòng đạidương.Hai tháng sau, cô dọn đến ở cùng M. Ý nghĩ có thể cùng ai đó sống cạnh nhau vàchống lại cả thế giới xác định được tồn tại. Ít ra với M, cô biết niềm tin đó đượcnhem nhóm trong lòng. Những ngày cuối tuần, lúc tỉnh dậy, M thường úp mặt vàolưng cô và thì thầm bằng một âm điệu hết mực trầm mặc về những chuyện bí mậtbất giác chạy ngang tâm trí anh. M nói nếu lúc nhỏ mà quen biết cô, sẽ nhìn cô thậtxa lạ, giống như thể người thuộc về một hành tinh khác. Vì tuổi thơ của anh là bảnmàu hoàn toàn đối lập. Hạnh phúc lúc đó là được ăn bữa cơm nhiều thịt, bày trònghịch dại sau lưng bố mẹ. Nó có vẻ đơn giản hơn của cô rất nhiều. Một lần nọ côhỏi : “Anh ơi, có bố thì cảm giác nó thế nào?”. M ôm cô thật chặt. Không trả lời gìcả. Nhưng cô hiểu, có một người đàn ông vững chãi trong đời, để mình có thể antâm dựa dẫm là như vậy. Là như lúc đặt một câu hỏi khó, người đó sẵn sàng đưatay ra kéo mình vào lòng. Bình yên dựng thành một cái tượ ...

Tài liệu được xem nhiều: