Danh mục

Truyện ngắn Lá thư gửi bố

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 125.59 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cuộc đời quá ngắn mà yêu thương thì quá dài!Lá thư viết sau khi bố mất. Mạnh mẽ, kiên cường và tin là luôn có cha bên cạnh mình.***Bố sinh ra trong một làng quê đúng nghĩa, với trâu bò lúa ao, trong một gia đình mang tiếng là có họ với địa chủ nhưng vẫn ăn khoai sắn thay cơm. Là con trai út, bà giữ bố ở nhà thêm 1 năm mới cho đi học. Bố nghịch lắm, trèo cây ngã xuống ao gãy tay, làm chị khóc hết nước mắt chở em lên trạm xá quân đội....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Lá thư gửi bố Lá thư gửi bốCuộc đời quá ngắn mà yêu thương thì quá dài!Lá thư viết sau khi bố mất. Mạnh mẽ, kiên cường và tin là luôn có cha bên cạnh mình.***Bố sinh ra trong một làng quê đúng nghĩa, với trâu bò lúa ao, trong một gia đình mangtiếng là có họ với địa chủ nhưng vẫn ăn khoai sắn thay cơm. Là con trai út, bà giữ bố ởnhà thêm 1 năm mới cho đi học. Bố nghịch lắm, trèo cây ngã xuống ao gãy tay, làm chịkhóc hết nước mắt chở em lên trạm xá quân đội. Lại nghỉ học thêm 1 năm nữa. Thế là bốđúp lớp 2 năm. Sau này lớn rồi cái tay phải vẫn khuỳnh khuỳnh không thẳng lại được, bốlấy đó làm cớ cho cái sự chữ Ả Rập của mình.ẢnhLên Đại học , bố gặp mẹ. Mẹ là em gái của cô bạn học cùng cấp 3 với bố, ngày mẹ lênHà Nội bác dắt mẹ sang gửi bố chăm sóc, vậy là trứng rơi vào tay ác. Suốt mấy nămròng 2 ông bà chở nhau bằng xe đạp đi lòng vòng Hà Nội, đạp từ Gia Lâm đến thăm chị ởtận Đại học Quốc gia, ăn được bát phở rồi về. Lần đầu tiên mẹ được ăn phở.Chuyện tình yêu sinh viên thời bao cấp có lắm chuyện khôi hài, mà cũng đẹp đẽ thơmộng lắm. Bố là tình đầu, cũng là tình cuối của mẹ. Mẹ, tất nhiên, xếp hàng sau cô Hoa,cô Thúy, cô Vân... ti tỉ cô ở quê. Bố vẫn nói Mẹ mày may lắm mới lấy được tao.Ngày tốt nghiệp, bố mẹ về quê làm đám cưới. Bố đón mẹ bằng cái xe U oát mượn ở sởNông nghiệp. Mẹ khóc sụt sùi. Rồi dắt díu nhau lên Hòa Bình với hai bàn tay trắng. Bốvẫn bảo Con sinh ra trong cái chuồng gà. Thơm chán. Ngày con ra đời, bố hộc tốc chạytừ quê lên vì đang nghỉ lễ 2/9. Bác kể, bố cứ hôn hít, dụi cái mặt đầy râu vào mặt con.Thảo nào sau này da mặt con dày thế, hóa ra là chai từ bé.Ngày đó bố mẹ nghèo lắm. Những năm 92 93 ai cũng nghèo. Nhà mình nghèo tệ. Cả nhàcó cái phòng kê được cái giường là hết chỗ. Ăn uống chẳng có gì. Con, tất nhiên, là búsữa. Bố yêu trẻ con lắm, nên bố chiều con. Ngày bé con yêu bố hơn yêu mẹ, vì bố côngkênh con lên cổ đi chơi khắp xóm, bố tung con lên cao rồi đỡ lấy. Cả bố lẫn con cười nhưnắc nẻ. Con không yêu mẹ đâu, vì mẹ cứ chọc cái thìa to đùng vào miệng con bắt nuốt,mẹ lột hết quần áo của con rồi nhúng con vào chậu.Cuối năm lớp 1, cô cho học sinh giỏi, hồi đó là gần như cả lớp, đi Lăng Bác. Con hồi hộplắm. Lần đầu tiên đi xa thế một mình không có bố mẹ. Bố xách cái xe Honda bằng nửacái nhà đi đằng sau xe ô tô chở con. Con hãnh diện lắm vì có bố đi cùng còn chúng nóthì không. Đến trạm nghỉ, bố mua kẹo cao su cho con chia cho các bạn. Đó là lần đầu tiêncon đi ô tô mà không say xe.Sau này, mỗi khi đến Lăng Bác nhìn đám trẻ con áo trắng khăn quàng mũ lệch xếp hàngngoan ngoãn chờ, con lại cười nghĩ không biết có ông bố nào cũng bám theo không.Bố thích con trai, có lẽ thế nên con được nuôi lớn không khác gì một thằng con trai, thíchchơi ô tô hơn búp bê, quần áo lúc nào cũng lấm lem, móng tay móng chân cáu bẩn, tóckhông khi nào dài quá mang tai cho đến tận năm lớp 7 lớp 8. Ai cũng bảo con nghich nhưthằng con trai. Con thích lắm, vì con biết bố thích con trai cơ.ẢnhBố là kiểu người mà, như mẹ nói, thích vác tù và hàng tổng. Bố ở đâu là ở đấy có tụ tập.Ngày ở nhà cũ, tối nào hàng xóm cũng sang đầy nhà, uống nước chè, tán phét, chơi từ tốiđếm đêm mới về. Bộ ấm chén nhà mình lúc nào cũng hai chục chiếc, ngày nào con cũngphải rửa nên akay lắm, vì bộ ấm chén nhà anh Cò chỉ có 6 chiếc thôi.Cuối tuần bốn, năm nhà lại tụ tập sang nhà mình nấu cơm chung, ăn uống chè chén. Ai điqua cứ tưởng nhà này có giỗ. Nhà mình có đủ bát đĩa cho cả xóm. Ngày ấy không phảicon lười học đâu, mà vì nhà lúc nào cũng ầm ầm như cái chợ, con còn bận hóng, làm saohọc được.Bố nghiện chè, đến nỗi răng bố đen xì, thỉnh thoảng lại nhe ra dọa con. Bố lắm trò lắm.Đi bể bơi, đi biển, chị Yến và con, 2 con bé con loe nghoe bám chặt vào cái phao, chỉ sợông thuồng luồng kéo xuống. Bố lặn xuống kéo tụt chân 1 đứa xuống nước, la hét vángtrời.Bố rủ con nhảy sóng đi, ôm cổ bố, con ngây thơ bám chặt lấy, sóng đến bố hụp xuốngnước, con uống no một bụng, ho sặc khóc váng, mẹ mắng, bố chỉ cười hì hì. Nhưng lầnsau con lại bám vào bố. Con chỉ thích đi với bố thôi, vì mẹ chỉ cho xuống đến chỗ nướcđến đầu gối, đi với bố mới được ra xa.Bố nóng tính lắm, con chẳng sợ ai chỉ sợ mỗi bố. Vài lần bố tét mông con tơi bời khóilửa. Có lần bị tát một cái lật mặt từ đằng trước ra đằng sau, chảy cả máu mũi. Từ bé đãhọc được bài thấy bố lừ lừ là lủi ra chỗ khác chơi. Bình thường bố chiều con lắm. Haytrêu con khóc, lại làm trò hề cho con cười. Có lần bố làm trò hề con ngoác miêng ra cười,bố giựt mất của con 1 cái răng.Lớn lên rồi, con ít chơi với bố hơn. Ngày con học lớp 9, bố bị bệnh. Con chẳng biết gì, aicũng giấu. Bố mẹ đi HN chữa trị, con ở nhà một mình với em. Bố nói dối là bố đi côngtác, con còn nghĩ bố đi công tác được ở nhà tha hồ làm gì thì làm thật là sung sướng. Conngốc quá.Con thi vào cấp 3, bố bắt học khối A. Con chống đối. Bố bắt con thi trường Lương ThếVinh ở Hà Nội ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: