Danh mục

Truyện ngắn Lối thoát

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 0.00 B      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đây là truyện kén người đọc vì nói thẳng là nó viết về vấn đề của thế giới thứ ba (Gay và les),vì thế nếu ai mà thấy dị ứng thì đọc đến đây có thể remove đi cũng được. Nhưng nếu bạn đã đọc thì sẽ có một điều gì đó ... một cảm giác khó tả,xúc động mà Wil tin là ai mềm lòng có thể khóc.Vậy nhé... hy vọng một câu chuyện buồn và ý nghĩa trong đêm giao thừa sẽ khiến bạn trân trọng hơn cuộc sống này,cuộc sống tạo hóa bạn là người bình thường...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Lối thoátLối thoátĐây là truyện kén người đọc vì nói thẳng là nó viết về vấn đề của thế giới thứ ba(Gay và les),vì thế nếu ai mà thấy dị ứng thì đọc đến đây có thể remove đi cũngđược.Nhưng nếu bạn đã đọc thì sẽ có một điều gì đó ... một cảm giác khó tả,xúc độngmà Wil tin là ai mềm lòng có thể khóc.Vậy nhé... hy vọng một câu chuyện buồn vàý nghĩa trong đêm giao thừa sẽ khiến bạn trân trọng hơn cuộc sống này,cuộc sốngtạo hóa bạn là người bình thường chứ không như họ,những con người bị xã hội lênán để cuối cùng .... tất cả phải tự tìm cho mình một LỐI THOÁT1.Đêm, Gío lạnh tùng cơn thổi qua vai làm nó rùng mình. Căn phòng lặng im khóachặt, đủ để có một khoảng yên tỉnh bao trùm lấy nó. Cửa sổ vẫn mở. Gío lạnh từngcơn ùa qua khung cửa, tràn vào. Tê tái. Nó nhìn vô hồn vào khoảng không tĩnhmịch trước mặt, chỉ có những cây nhãn đang oằn cong, hất những tán lá xấu xíxuống sân mà thôi. Nó khóc. Oà vỡ. Đôi vai rắn chắc của một thằng con trai mườitám tuổi rung lên bần bật. Chỉ những lúc một mình, nó mới dám khóc, khóc để tràodâng bớt cái đauchỉ mình nó mới hiểu!Đã không biết bao nhiêu lần nó như thế, đau đáu để rồi tự dằn vặt mình, kể từ khinó nhận tthức được mình không phải là một đúa con trai bình thường, mà là mộtthằng gay. Nó sợ hãi và không dám thừa nhận, nó tìm hết bác sĩ tâm lý này đếnbác sĩ tâm lý khác. Rồi nó cũng quen và chấp nhận, mặc dù chẳng dễ dàng gì. Nóđã tự hỏi, chẳng biết kiếp trước nó đã làm gì nên tội mà tạo hóa lại trớ trêu đối vớinó? Nó sợ ngay cả chính bản thân mình trước tình cảm của nó dành cho tui contrai. Nó thu mình lại như một coc ốc thu mình trong vỏ, chỉ một ngày nào đó cái vỏđó bị bể ra và mọi người sẽ biết sự thật. Vì đối với xã hội Việt Nam bay giởchuyện kỳ thị đối với những ngơời như nó không phải là hiếm. Nó đẹp trai họcgiỏi, nhà giàu, biết đàn, biết hát,..Hầu như nó là một người may mắn. Tui con gáicứ hay khen nó những lá thư nó nhận cũng không phảì là ít.Nó thôi không khóc nữa, đưa tay đóng cửa sổ. Thở mạnh. Rồi gập cuốn nhật kýnốt. Thôi, dằn vặt để làm gì khio chẳng thay đổi được chi.Cũng quen rồi! Nó tựnhủ. Hình như đôi mắt sắc lúc nào cũng nhìn vào tâm khảm đầy khía cạnh của nócũng đang quay đi chổ khác. Khi con người ta chấp nhận được điều gì thì sẽ thanhthản hơn nhiều.2.. Trưa. Cả nhà ngồi ăn cơm quây quần. Nó nhìn mái ấm mình đang có, lại tự nhủphải cố gắng học tốt hơn để bù đắp lại. Ba vừa xới cơm, vừa nói:- Thời buổi này không hiểu sao gay giếc nhiều thế không biết! Thấy mà phát ói!Sao lại có những hạng người như vậy nhỉ? Trai không ra trai, gái không ra gái, nửanày nửa nọ.Mẹ lắc đầu:- Kệ người ta ông ơi! Cũng đâu ai muốn. Tụi nó hổng làm gì thất đức mà ông lênán dữ vậy?- Tại tui không ưa vậy thôi!Nó cúi đầu không nói lời nào. Từng câu nói của ba như những mũi tên chỉ vào nó.Một cảm giác nghèn nghẹn và tưng tức nơi đáy cổ. Nó nuốt vội miếng cơm cuốicùng trong chén rồi vội đi học. Nó không muốn nghe thêm nữa.3.. Đến trường. Nó ngồi lặng lẽ nơi góc lớp, nhìn tụi bạn, nó lại cảm thấy tủi chochính mình. Nó đăm chiêu nhìn ra ngoài sân. Nắng lên trải vàng cả góc trường.Thằng bạn thân đến bên cạnh nó từ lúc nào, vỗ vai nó một cái “bốp” rõ to:- Ê! Làm gì mà mày dạo gần đây cứ như người mất hồn vậy? Thơ thẩn, khôngthèm giỡn với bọn tao nữa! Sao? Có chuyện gì vậy hay là si tình cô nào rồi?- Làm gì có! Mày điên quá, chỉ là không thích giỡn, tao mệt, vậy thôi!- Nó nhúnvai giải thích.Thằng bạn thân nhíu mày để cố nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra với đứa bạn thâncủa nó. Chịu. Không nghĩ ra được, nó lắc đầu rồi bảo:- Tao không biết mày đang có chuyện gì, nhưng tao tin mày sẽ vượt qua được, cógì thì tâm sự với tao. Tao với mày thân quá còn gì. Tự mình cắn xé nỗi đau khôngphải là cách đâu!Nó vẫn không nói gì, thả hồn mình theo những suy nghĩ. Nó khẽ “ừ” một tiếng thậtnhỏ.4.. Thời gian trôi qua nhanh. Nó lao đầu vào học để quên đi chuyện đó. Nó tốtnghiệp với điểm cao, rồi lại đỗ đại học kinh tế. Cuộc đời bình lặng không chútsóng gió. Và rồi nó quen anh. Người học chung với nó lớn hơn hai tuổi. Người đólo cho nó đủ thứ, đến nỗi có những thứ không cần phải lo, nó cũng được người đóquan tâm. Nó đã bao lần thắc mắc hỏi tại sao anh tốt với nó? Anh chỉ cười và bảovì anh không có em. Nó yên tâm khi ở cạnh anh. Liên hoan lớp. Anh uống say vànhờ nó chở về. Khi vào nhà, lần đầu tiên anh ôm chầm lấy nó và bảo anh yêu nó.Nó bất ngờ và anh hôn nó. Nụ hôn đầu tiên. Nó nhắm mẳt và chẳng biết nó nghĩ gì,nó xô anh ra và chạy như điên về nhà. Nó rửa mặt đến ướt cả áo. Nó sợ.Nó tránh gặp mặt anh suốt ngày hôm sau mặc dù nó biết, tình cảm mà nó dành choanh cũng không phải bình thường.5.. Nó về nhà, không khí hôm nay khác hẳn mọi ngày. Một nỗi sợ hãi bao trùm lấynó. Nó thấy mẹ ngồi trên ghế salon và khóc. Nó hỏi, mẹ nhìn nó, rồi lại bật khóckhông nói gì. Nó chạy nhanh lên căn phòn ...

Tài liệu được xem nhiều: