Với nàng, nỗi nhớ nhung là một sợi chỉ mảnh, có thể đứt bất cứ lúc nào, cũng có thể thít chặt vào tim đến nhói…
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Màu của nỗi nhớ Màu của nỗi nhớVới nàng, nỗi nhớ nhung là một sợi chỉ mảnh, có thể đứt bất cứ lúc nào,cũng có thể thít chặt vào tim đến nhói…1. Nàng là người chưa bao giờ tin vào phép lạ, cuộc sống của nàng đôi lúcphẩy sắc hồng nhưng đa phần là màu của thực tế, những gam màu trộn lẫn,không rõ ràng sắc nét, lúc nào cũng như là cuộc sống. Mà cuộc sống thì cóbao giờ đơn sắc đâu…Nàng quyết tâm dứt tình với anh, chọn cách xa anh để không phải mongnhớ, chờ đợi. Những đau đáu nhớ thương cứ hiện về mỗi đêm càng làm chonàng quyết tâm quên được anh nhanh hơn.Tình yêu với anh thuở ấy đẹp như màu nắng, nhuộm đôi má nàng đỏ hâyhây, làm cho con tim nàng bồng bềnh như thể lướt trên những vầng mây xốptrắng. Nàng còn nhớ, nhớ rất rõ và đóng khung tranh kỷ niệm về thời yêuđương ngả màu thời gian ấy. Nhưng anh chọn cách rời xa nàng, giống nhưcách anh không bắt nàng phải chờ đợi, chỉ đơn thuần là một câu nói chia tay,ngắn gọn, nhiều cảm xúc nhưng không hề có một giọt nước mắt, của cả nàngvà của anh.- Mình chia tay em nhé!- Vâng, nếu đó là điều mà anh muốn.- Đó là điều tốt nhất anh có thể làm cho em.- Vậy thì… mình chia tay.Cái không gian đặc quánh sự chia ly, cái không gian nhỏ bé ngột ngạt trongmột quán café lạ lẫm. Chẳng hiểu sao, bất giác nàng thấy nhẹ tênh. Cảm xúccủa nàng thậm chí còn vi vu nơi đâu đó chưa chịu về. Cho đến khi anh đứnglên đi khỏi, nàng ngồi lại một mình ở quán, lúc bấy giờ, nàng mới bắt đầuthấy nỗi đau dần lan tỏa, và nước mắt cũng làm ấm hai bờ mi. Nàng nhớ rấtrõ, khoảnh khắc nàng yếu đuối nhất không phải là lúc chấp nhận lời chia tay,mà là lúc nhìn anh đi khuất…2. Cuộc sống của nàng sau khi chia tay mối tình đầu chẳng có gì nhiều khácbiệt, ngoài việc nhớ đến anh. Nỗi nhớ anh trước khi chia tay nó khác lắm, nólạ lẫm lắm, nó dường như là một thủ tục mà mỗi khi mở mắt dậy và trướckhi nhắm mắt đi ngủ đều thấy nhớ, đều mong ngóng, đều cảm thấy vui khinhận ra rằng anh cũng đang nhớ đến nàng hệt như vậy. Nhưng sau khi chiatay thì khác, nàng biết có một người không thuộc về nàng nữa, không cònnhớ về nàng để bận tâm trăn trở, con người đó cũng dường như trở nên xa lạ,nàng tự nhủ, mình cứ nhớ vu vơ, rồi sẽ hết cái khoảng vu vơ ấy nhanh thôi.Vậy mà nàng sai nhiều quá. Cái khoảng vu vơ của nàng kéo dài đến tận hainăm sau kể từ lúc anh đi. Anh dường như biến mất khỏi thành phố mà nàngđang sống. Anh đang tồn tại, nàng biết rõ điều đó, chỉ có điều, anh tồn tạinhư một người vô hình trong cuộc sống của nàng. Anh ở nơi nào đó mơ hồlắm, làm việc gì đó mơ hồ lắm, và anh chẳng phải là anh của những ngàyyêu nhau…Nàng vẫn phải chật vật với nỗi nhớ anh mỗi khi đêm về. Đã có những lúcnàng thấy gối mình ướt đẫm và giật mình tỉnh giấc mới nhận ra một giấc mơqua có bóng anh ở đó. Nàng tự hỏi anh có sức mạnh gì khiến cho nàngkhông thể dứt ra, mặc dù chẳng còn tồn tại trong cuộc sống của nàng, vẫn cứđeo bám trong những giấc mơ. Nàng bất giác sợ…3. Cuộc sống của nàng những ngày gần đây có đôi chút khác biệt, chẳnghiểu vì vô tình hay cố ý, mẹ nàng vẫn hay dắt nàng đến những buổi đi ăn vớibạn của mẹ, và bao giờ cũng sẽ có một anh chàng hoặc trạc tuổi, hoặc hơnnàng vài tuổi, rồi thể nào nàng cũng được giới thiệu với người ta, sau đó,người lớn đi công chuyện, nàng và anh chàng kia ngồi tán gẫu với nhau.Nàng biết, mẹ nàng bắt đầu để ý đến chuyện chọn con rể. Trong mắt mẹnàng, nàng đã là thiếu nữ đến tuổi lấy chồng. Nàng bỗng dưng thấy sợ, thấyxấu hổ. Sợ vì nàng biết mình chưa đủ can đảm để bước vào một mối quan hệnghiêm túc mới, nàng lại xấu hổ vì mình cũng chẳng phải đứa ế ẩm gì chocam, xong suốt ngày bị lôi đi “coi mắt” một cách bất đắc dĩ.Nàng từng thẳng thắn nói chuyện với mẹ, nhưng mẹ nàng là một người rấtkhéo. Mẹ đánh vào tâm lý và phủ đầu luôn với cô con gái rằng việc có ngườiyêu, ra mắt bạn trai và gả chồng hẳn là chuyện một đời, nếu nàng không lolắng cho cẩn thận, cuộc sống sau này của nàng sẽ không chỉ khổ sở choriêng nàng, mà còn làm mẹ trở nên lo lắng.Vậy là nàng tiếp tục có một cơ số buổi xem mặt khác, nhưng chưa một aikhiến nàng để tâm. Nàng biết, bản thân nàng chưa muốn người khác chạmđược vào trái tim mình. Nơi đó vẫn án ngữ một người, một người mà ngoàimặt nàng tỏ ra chẳng còn quan tâm nữa, một người mà nàng đã bảo dứtkhoát sẽ quên được, nhưng sự thật thì hoàn toàn ngược lại.4. Vẫn là một ngày trời mây u ám, vẫn là một cuộc hẹn hò bất đắc dĩ. Lầnnày chỉ có nàng và đối phương, nàng muốn trốn đi để mặc mọi chuyện rasao thì ra. Nhưng nàng sẽ cảm thấy áy náy với mẹ, áy náy với một ngườimình chưa quen. Dẫu sao bất lịch sự cũng không phải là phong cách củanàng. Hơn nữa, nàng muốn người ta “ngán” mình không phải vì mình cốtình tỏ ra như thế, mà kể cả khi mình không hề cố ý, người ta cũng sẽ tựkhắc thấy “ngán” mới thôi.Anh chàng xuất hiện, dường như khác hẳn với những người khác nàng từnggặp. Không đặt nàng lên cao quá, cũng chẳng tự hạ mình thấp quá, anhchàng là kiểu người ...