Danh mục

Truyện ngắn Mĩ nữ tô son điểm phấn

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.43 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Truyện ngắn có tên Mĩ nữ tô son điểm phấn dành cho các bạn tham khảo và thư giãn.Câu chuyện là bức tranh về một thiếu nữ đang tô son, ánh mắt nàng sáng lên như niềm tin vĩnh cửu.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Mĩ nữ tô son điểm phấnTruyện ngắn Mĩ nữ tô son điểm phấn...chiếc lá thu đang bay nhè nhẹ, chiếc lá úa màu vào giây phút cuối cùng đã đượcthả mình trong gió...1. Thiếu nữ tô son điểm phấnChàng thả tấm che xuống, bức tranh dần hiện lên, có một thiếu nữ đang tô son,ánh mắt nàng sáng lên như niềm tin vĩnh cửu... Trên bàn trang điểm, có một phongthư vừa mở, đọng ở môi nàng còn nụ cười e ấp, thấp thoáng trong gương...*- Em mở mắt được chưa?- Một chút nữa, sắp đến nơi rồi! - Anh dìu tay cô đi từng bước một trong phòngtranh của anh! Anh không phải hoạ sĩ, chỉ là anh rất có khiếu hội hoạ, anh đã từnghọc Khoa mỹ thuật, cũng vì thế mà quen cô...- Không chết vì mỏi chân thì em cũng tò mò mà chết thôi! - Cô đưa tay gỡ tấmkhăn bịt mắt, trước mặt cô là hai bức tranh thì phải, nhưng lại đang bị che đi.Anh từ từ thả tấm màn che xuống, đó là bức tranh cô gái ngồi bên bàn trang điểm.Cô không hiểu tại sao anh lại tặng nó cho cô, và không hiểu tại sao anh lại gọi đâylà món quà đặc biệt. Anh như hiểu được ánh mắt hiếu kì của cô, xoay bức tranhvề phía đối diện, anh đứng ra sau cô nhỏ nhẹ:- Đây là bức thiếu nữ tô son điểm phấn! Tất nhiên không phải ngẫu nhiên màanh muốn tặng em! - Anh mỉm cười.- Chẳng lẽ là bảo vật quốc gia đã bị thất lạc? Anh muốn em lập công chăng?Không! Anh đâu tốt thế... - Cô lắc đầu nhìn anh, cười tinh nghịch.Truyện ngắn- Đằng sau đó là một câu chuyện đầy xót xa mà không hồi kết. - Giọng anh thấpxuống, anh nhìn cô dịu dàng.- Vậy còn bức tranh đang che vải kia? - Cô đưa mắt sang ngang, định tháo tấm vảixuống.- Đây là bức tranh anh vẽ lại! Còn bức tranh che vải sau khi kể xong câu chuyệnnày anh sẽ cho em xem. Nhưng phải hứa với anh là em sẽ nghe lời đấy! - Trônganh dường như thoáng buồn. Anh giữ lấy tay cô, không cho cô tháo tấm mànxuống.- Anh sẽ ngộ sát em đấy! Em sắp chết vì tò mò rồi! - Cô ngước lên nhìn thẳng vàomắt anh, bỗng cô thấy xa lạ quá...*Người ta kể rằng vào thế kỉ XIII, khi Đại Việt ta phải đương đầu với 3 cuộc khángchiến chống quân Nguyên Mông vô cùng dữ dội và đau thương, tất nhiên khi đấtnước có chiến tranh thì ắt sẽ phải có rất nhiều cuộc chia ly không thể đoàn tụ.Phạm La Tư và Trần Bách cũng không tránh khỏi cảnh chia ly, họ là một đôi Kimđồng - Ngọc nữ, từ nhỏ đã luôn ở bên nhau. Hai người cùng có một biệt tài vẽtranh rất đẹp, nếu cuộc sống cứ mãi yên bình, có thể họ sẽ trở thành đôi nghệ nhânnổi tiếng trong lịch sử.La Tư là cô con gái thứ tư của điền chủ nhỏ họ Phạm, xinh đẹp, nết na. Sắc đẹpcũng như tài nghệ của cô đã khiến bao chàng trai say đắm, song họ cũng rấtngưỡng mộ Trần Bách nho nhã, đa tài. Họ như đôi uyên ương hoàn hảo nhất, sẽcùng nhau tô vẽ lên bao cảnh hạnh phúc trên đời. Khi La Tư vừa tròn 14 tuổi, cũnglà lần đầu tiên nàng ngồi trước gương mà tô son, điểm phấn... Nét đẹp trong veo,không chút trần tục đã khiến Trần Bách rung động, khi ấy chàng 17. Vào ngàyTruyện ngắnsinh nhật của nàng, chàng đã vẽ tặng nàng một bức tranh, sau này người ta đặt tênlà thiếu nữ tô son điểm phấn.Khi chàng thả tấm che xuống, bức tranh dần hiện lên, có một thiếu nữ đang tô son,ánh mắt nàng sáng lên như niềm tin vĩnh cửu... Trên bàn trang điểm, có một phongthư vừa mở, đọng ở môi nàng còn nụ cười e ấp, thấp thoáng trong gương... Đó làbức thư mà chàng đã bày tỏ nỗi lòng với nàng, e thẹn và hạnh phúc, tại đó họ đãcó một lời thề.... Nét đẹp của thiếu nữ trong sáng, thánh thiện như ánh sáng trăng,đôi môi mọng đỏ như cánh hồng mỉm cười khiến người đời sau còn xao xuyến. LaTư cũng là một mĩ nữ...Tương truyền rằng một bức tranh mà họ cùng vẽ sẽ khiến người ta phải động lòng,bởi họ chỉ vẽ những cảnh mà đằng sau nó luôn ẩn chứa một câu chuyện. Nhữngbức tranh mà họ vẽ luôn ẩn chứa niềm vui đoàn tụ, tình thương, niềm tin hay sự hisinh ... nhưng đều toát lên nét vui, một tương lai tươi sáng. Người ta gọi họ làHoạ Thần (Vẽ lên được thần sắc của tranh), thế nhưng nếu chỉ một trong hai vẽ,bức tranh lại thường trở nên thê lương khó tả.Cũng bởi vậy mà khi Trần Bách theo nghĩa quân, La Tư không vẽ nữa...Yêu nàng nhưng chàng cũng là một bậc nam nhi muốn lập công trả nợ cho đấtnước, ngày chàng từ biệt nàng, chàng đã không hứa với nàng bất cứ điều gì, chàngmuốn nàng hãy quên đi lời thề ẩn trong bức thiếu nữ tô son điểm phấn ngày nào.Lời thế ấy là gì thì không mấy người hiểu được. Chàng mong nàng sẽ quên chàng,bởi khi ra đi, chàng đã để lên vai tình nghĩa nước nhà, quên đi chuyện tình nhưmột truyền thuyết với nàng. Không muốn nàng vì đợi chờ chàng mà mất đi hạnhphúc của người con gái... Khi ấy nàng 16 còn chàng 19, tuổi trẻ và những ước mơhoài bão, nhất là vào thời phong kiến, khi chí lớn của trang nam tử luôn cao hơnso với hạnh phúc lứa đôi.***Truyện ngắn2. Mĩ nữ tô son điểm phấn Cũng bên bàn trang điểm năm nào, nhưng thay cho phong thư lại là một hộp gỗđặt ngay ngắn trước gương, thiếu nữ năm nào bây giờ đã thành một mĩ nữ rạng rỡ.Nhưng bức tranh mang ...

Tài liệu được xem nhiều: