Thông tin tài liệu:
Thời gian qua đi, vào ngày sinh nhật của tôi, em biến mất cả một ngày, tôi nhắn tin, hay gọi cũng không thấy hồi đáp, đến tối về nhà thì nhận được một tin nhắn. Em gửi cho tôi đường dẫn đến một trang web em vẫn hay đăng truyện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn: Một ngày nắng đẹpMỘT NGÀY NẮNG ĐẸPThời gian qua đi, vào ngày sinh nhật của tôi, em biến mất cả một ngày, tôinhắn tin, hay gọi cũng không thấy hồi đáp, đến tối về nhà thì nhận được mộttin nhắn. Em gửi cho tôi đường dẫn đến một trang web em vẫn hay đăngtruyện. ***Tôi thật vô duyên khi ngó trộm vào màn hình máy tính của Nghi đang để ở đấychạy đi gặp một người bạn, nhưng tôi là con người, con người ai cũng có nhiềuhoặc ít tính xấu là tò mò những chuyện mà mình không nên biết. Cô bé của tôi lạiviết truyện rồi đây. Em đặt tên truyện là Nắng xanh. Em mới viết được vài dòngthôi, nhưng tôi phải tranh thủ xem thế nào. Từng dòng chữ trôi trên màn hình...vàcứ thế, lần lượt từng mảng ký ức lại ùa về như thể mọi chuyện mới chỉ xảy ra ngàyhôm qua...Khoa Môi Trường năm nay quậy phá hết chỗ nói! Đám sinh viên vừa kết thúcnăm nhất của khoa đợt này khiến không khí cả đội tưng bừng lắm. Nào là cô nàngBí Thư lớp nọ da trắng tươi roi rói với tính khí vui vẻ, luôn là nguồn hoạt náo củakhóa nó, nào là cô bạn Bí Thư lớp này cao ráo cũng sôi nổi không chịu thua côbạn đồng nghiệp... Và một số thành phần khác cũng phản động không kém.Chẳng hiểu sao mà mấy anh chị năm trên lại hiền thế nhỉ? Họ chỉ đứng đấy quansát với ánh mắt hiếu kỳ, vài người cười tủm tỉm nhìn lũ nhóc thỏa sức tung hoànhtrên sân khấu.Kết quả của một tháng đóng quân của đoàn sinh viên trường tôi dưới địa bàn TràVinh thật đáng tự hào làm sao! Ngày ngày bọn con trai tốp này miệt mài hăng háixây dựng những con đường trải bê tông bằng phẳng đẹp đẽ uốn lượn dọc bờ kênh,men theo hàng cây rợp bóng mát thay cho con đường gập nghềnh bụi đất khi trờinắng gắt và trơn trượt lầy lội lúc mưa rào; tốp khác nửa người trên phơi trần dướinắng hè, đổ mồ hôi ngâm mình dưới nước xây những cây cầu nghĩa tình vững chắcnối đôi bờ kênh xanh biếc. Các cô gái sáng vào các lớp học tình nguyện ôn tập hècho các bé con dân trong vùng, chiều đi tuyên truyền cho bà con về việc bảo vệmôi trường sống, phòng chống sốt xuất huyết...Bên cạnh thành quả vật chất đángtrân trọng, quý báu hơn cả là tình quân dân thắm thiết sâu nặng, tình cảm gắn bólưu luyến với vùng đất Trà Vinh có vẻ đẹp được tô điểm bởi những giọt mồ hôi laođộng cần mẫn, màu xanh ngăn ngắt của ruộng lúa và nụ cười trẻ thơ tung tăngtrên đường mới, múa hát cùng các cô trong lớp học. Nhớ lại ngày đổ xong mẻ bêtông cuối cùng chúng tôi đã hét lên và nằm lăn cả lũ trên con đường mới thơmngái xi măng mà vẫn còn thấy rưng rưng.Chương trình tiễn quân cho Mùa Hè Xanh ngày cuối chiến dịch đang được tiếnhành khá nghiêm túc, bỗng dưng có ba cô sinh viên táo tợn đến từ khoa Môi Trườngđứng dậy hô hào, lôi kéo cả đội ùa lên sân khấu rồi nhảy nhót loạn xạ theo điệunhạc xập xình sôi động. Cả bọn say sưa thả hồn hết bài Tìm Lại rồi đến một bàidân ca, nhạc đang giật đùng đùng lại chuyển sang nhịp nhàng dân dã nghe tứccười chết được. Nhưng thể loại nhạc nào thì mấy cô cậu thanh niên đang say menquậy phá này cũng chơi tuốt. Chúng nó quây thành một vòng tròn nhỏ quanh côgiáo đang luyến láy bài dân ca và hét lên HÔ rồi lại HÂY, thật nhịp nhàng,thật vui tươi. Sự nhiệt tình của sức trẻ tưởng đã cống hiến hết trong chiến dịch hóara vẫn còn rất tràn trề chỉ chờ có dịp này là tung hoành. Có một cô bé cũng thamgia vào cuộc vui, dù cô chỉ đứng bên rìa của đám đông nhốn nháo này nhưng sứcnóng bừng bừng của tuổi trẻ đang tràn ngập trong tim cô cũng như trong khôngkhí hè nóng bỏng. Đây có lẽ là mùa hè vui nhất mà cô từng trải qua, thêm nhiềubạn bè, thêm nhiều trải nghiệm và niềm vui. Có nằm mơ cô cũng không ngờ mìnhcó thể trải qua một tháng xa gia đình mà không gặp khó khăn gì, thậm chí bây giờcòn thấy lưu luyến không muốn về. Người ta nói Đi một ngày đàng, học một sàngkhôn quả không sai mà! ***Tôi đi theo cô bé ấy từ lúc chiều rồi. Sau khi tạm biệt ngôi nhà đã cho tôi bao kỉniệm đẹp bên những người bạn, tôi nhanh chóng đi đến điểm tập kết quân với hivọng sẽ được đi cùng xe với em. Thế nhưng lên đến nơi thì em đã cùng nhóm nhàphía trên đi trước rồi, tôi đã chậm mất năm phút, một thoáng buồn khẽ lướt qua tâmhồn tôi. Nhưng rồi tôi mau chóng lấy lại tinh thần. Đằng nào thì lát nữa tất cả cũngsẽ gặp nhau ở điểm trường trên huyện để còn sinh hoạt cuối chiến dịch. Vậy saophải buồn cho ảnh hưởng đến long thể?Xe đã đưa nhóm đi trước tới nơi rồi quay trở về đón chúng tôi, tôi tạm biệt vùngđất này bằng một cái nhìn bao quát thật cao, thật xa, lòng bồi hồi. Thời gian qua tôibỏ lỡ khá nhiều điều, và tôi mừng rằng tôi đã không đánh rơi mùa hè này. Tôikhông rõ điều gì khiến tôi yêu nơi này đến thế. Là làn gió mát vút ...