Danh mục

Truyện ngắn suy ngẫm

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 71.90 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thầy và trò Về hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan nhưng hơi chậm hiểu. Thôi thì lấy cần cù bù thông minh. Tôi kiên trì giảng đi giảng lại. Mỗi khi gương mặt cô bé bừng sáng vì đã hiểu, tôi thấy mọi mệt nhọc tan biến.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn suy ngẫm Truyện ngắn suy ngẫm (Phần 1)Thầy và tròVề hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chămngoan nhưng hơi chậm hiểu. Thôi thì lấy cần cù bù thôngminh. Tôi kiên trì giảng đi giảng lại. Mỗi khi gương mặt cô bébừng sáng vì đã hiểu, tôi thấy mọi mệt nhọc tan biến.Mấy hôm nay, cô bé có vẻ lo ra không tập trung. Nhìn lên tờlịch, tôi lờ mờ đọc được lý do. Cuối giờ, tôi chủ động bảo:- Con đừng nhắc mẹ tiền học, khi nào đóng cũng được. Cóđiều con đừng vì chưa đóng tiền mà nghỉ học.Cô bé thở ra như trút được gánh nặng. Ôi! Học trò của tôi...Vô tâmNgày còn nhỏ, tôi thường được di - dượng kể về chuyện tìnhcủa họ. Một tình yêu thật dẹp được tô điểm bằng những tìnhkhúc của nhạc sĩ Trịnh Cộng Sơn mà lúc ấy cả hai người đềuthích...Hôm vào nhà sách, thấy tuyển tập nhạc Trịnh Công Sơn, tôimua ngay gởi tặng dì - dượng. Người bạn gái đi cùng bỗnghỏi: Ba mẹ anh thích gì? Sao anh không mua tặng họ?.Tôi chợt giật mình. Tôi có vô tâm lắm không khi mà tôi cũngchẳng biết được ba mẹ tôi thích điều gì nhất!Tuổi thơThằng Nhân vừa về đến nhà, chưa kịp rửa mặt mũi tay chânliền sà vào lòng bà nội.- Con đi thăm chị có vui không? Bà hỏi.Thằng bé mặt buồn xo, phụng phịu:- Chị Hiếu nói thương con, nhớ con. Vậy mà xin một cái áomới để tụ trường mặc đi học chỉ cũng hổng cho. Nhà chỉ ởtreo áo nhiều ơi là nhiều, đủ màu xanh đỏ tím vàng, đẹp ơilà đẹp...Bà ái ngại nhìn cháu mà nước mắt ứa ra. Tội nghiệp con béHiếu của bà... Mười mấy tuổi đầu đã phải đi làm thuê chongười ta, mấy tháng rồi không dám về thăm nhà vì sợ hụttiền đóng học phí cho em.Trang viết & cuộc đờiTrong những tác phẩm của chị, gia đình có sự mất mát chialìa thì nhân vật người chồng luôn… bị chết trước vợ.Anh giận, cho rằng chị ám chỉ mình. Chị bảo: Nếu trangviết là cuộc đời thì em chỉ muốn anh không phải chịu nỗibuồn của người còn lại.Vậy mà chị ra đi trước anh. Trơ trọi một mình, anh mới thấmthía nỗi chống chếnh, quạnh hiu của một tâm hồn lẻ bạn.Ước mơChị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một hồi chọn lựa,chị hỏi nó:- Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái gì?Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong con chạy tớitrường liền, không bị trễ học nữa.Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi học.Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy nó mỗi ngày điqua nhà với chân trần, đầu không nón...ThưHồi mới cưới nhau, chị thường hay viết thư cho anh, tìnhcảm nồng nàn, có cả những lá thư không gửi. Thư nào anhcũng đọc thuộc lòng. Hạnh phúc ngập tràn.Giờ đây, anh mải mê tối ngày với công việc, ít có thời giantâm sực cùng chị. Còn chị, vẫn giữ thói quen viết thư choanh mỗi lần anh đi công tác - những lá thư không gửi. Lầnnào cũng vậy, thấy lá thư đặt trên bàn làm việc anh lại cằnnhằn: Em viết để làm gì, thời gian đâu mà đọc. Chị lặng lẽthở dài và lần sau lại viết - những lá thư không gửi.Phấn sonTốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹvào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: Bạn gái con xinh.Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Embảo: Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiềnkhác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anhđó, mẹ bị nám hết anh thấy không…Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đãbiết phấn son màu gì.

Tài liệu được xem nhiều: