Danh mục

Truyện ngắn Tiếng sóng

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 207.76 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chỉ một lát nữa thôi bộ phim sẽ được bấm máy, Hải miên man nghĩ khi một mình đi dọc theo bãi biển. Hải cũng biết đây không phải là bộ phim dễ xơi, mặc dù kể từ khi tốt nghiệp đạo diễn ở nườc ngoài về anh đã cho ra đời những bộ phim gây được tiếng vang lớn trong giới chuyên môn, và được quần chúng đón nhận nồng nhiệt. Kịch bản trong phim cũng phác họa những số phận quá nghiệt ngã, lại dựa vào chính câu chuyện xảy ra tại gia đình anh. Cái cảm giác...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Tiếng sóng Tiếng sóng TRUYỆN NGẮN CỦA ĐỖ VIẾT NGHIỆMChỉ một lát nữa thôi bộ phim sẽ được bấm máy, Hải miên man nghĩ khi một mình đi dọctheo bãi biển. Hải cũng biết đây không phải là bộ phim dễ xơi, mặc dù kể từ khi tốtnghiệp đạo diễn ở nườc ngoài về anh đã cho ra đời những bộ phim gây được tiếng vanglớn trong giới chuyên môn, và được quần chúng đón nhận nồng nhiệt. Kịch bản trongphim cũng phác họa những số phận quá nghiệt ngã, lại dựa vào chính câu chuyện xảy ratại gia đình anh. Cái cảm giác gai gai, sờ sợ, cứ bảng lảng đâu đó lúc thì xa khi lại gần.Nhưng anh có cơ sở để tự tin tất cả những gì anh đang dàn dựng, đều lấy từ tư liệu truyềnthống của Quân chủng Hải quân, từ lời mẹ anh kể và bằng linh cảm nghề nghiệp. Anhcông phu vào Nam ra Bắc tìm kiếm, lựa chọn trong nhiều tháng trời mới có được một dàndiễn viên thật sự như ý. Anh còn mời gọi được cả Cố vấn quân sự, một vị đại tá dày dạnkinh nghiệm xông pha trận mạc trong chiến tranh ở chiến trường miền Nam trung bộ. Đasố diễn viên họ còn rất trẻ và có hòai vọng say mê nghề nghiệp, nếu bộ phim thành côngchắc chắn trong số họ biết đâu nhiều người bay cao, bay xa, nổi tiếng trên con đườngnghệ thuật.Cũng như bao nhiêu người khác, anh cùng đòan làm phim khi mới đặt chân tới vùng đấtnày việc làm đầu tiên là đến thắp hương, đặt vòng hoa lên mộ kính viếng hương hồn cácliệt sĩ đã hy sinh, xin phép vong linh họ hãy phù hộ cho đòan làm việc thành công nhưmong muốn. Hải đưa tay sờ vào những dòng chữ được khắc trên bia đá, cái hơi lạnh củasương đêm toả ra làm tim anh như thắt lại đau nhói. Anh cố cầm lòng để khỏi bật lêntiếng khóc, ấy thế mà nước mắt lại cứ trào ra mặn chát cả bờ môi. Xong đâu đấy anhquay về nơi các nhân viên phục vụ, cùng phương tiện kỹ thuật đang chờ đợi và ê kíp diễnđã sẵn sàng. Trời sâm sẩm tối biển xanh đen như tóc con gái, gió từ ngoài khơi xa thổivào ào ạt nghe vi vu như tiếng hát ngàn đời của đại dương. Anh liếc nhìn đồng hồ rồibước tới chỗ đứng của tổng đạo diễn. Một phát pháo hiệu vút lên giữa trời đêm, anh giơtay khoát mạnh và tiếng anh vang lên dứt khoát: “Máy!”.Biển hòn Hèo như sôi lên chao đảo, chiến trường xưa được tái hiện thật hùng vĩ nhưtrong kịch bản và trong trí tưởng tượng của anh. Tiếng gầm rú của máy bay phản lực.Tiếng phành phạch của những chiếc trực thăng và tiếng xích sắt xe tăng ầm ầm lướt quaống kính. Ngoài khơi những chiếc tàu chiến đen trùi trũi đang từ từ tiến vào. Hàng chụcngọn đèn pha cực mạnh, sáng đến lóa con mắt quét qua quét lại. Lọt thỏm ở giữa là mộtcon tàu bé nhỏ, dập dềnh không số, không tên, mỏng manh như chiếc lá. Đêm biển NhaTrang trời sáng trắng ánh đèn du và những đường đạn lửa đan chéo nhau. Trên con tàu lạđó những bóng người chạy qua chạy lại dựa vào các vật cản, bắn trả những khối thépkhổng lồ vây quanh vô vọng, hình dáng họ nhập nhòa trong khói súng. Trên đài chỉ huythuyền trưởng Phan Vĩnh đầu tóc sổ tung, mặt xạm đen thân gầy hốc hác, đi đi, lại lại.Chợt anh dừng bên người chiến sĩ lái tàu, người lính đó còn rất trẻ, tay vẫn nắm chặtvành vô lăng nhìn Vĩnh chờ đợi. Vĩnh úp bàn tay mình chồng lên tay đồng đội, hơi ấmcủa họ toả sang nhau như thay lời muốn nói một lời thề. Một lời thề mà trước lúc xuốngtàu lên đường nhận nhiệm vụ “Quyết hy sinh”. Tiếng súng lại gầm lên dữ dội từ phíanhững con tàu địch ngày một gần hơn. “Còn sự lựa chọn nào không?”. Một câu hỏi ứamáu khiến lòng Vĩnh đau thắt. “Không!”. Đúng là không có lựa chọn nào khác nữa! Chỉcòn cách đó! Cách đó anh mới cứu được họ, rồi anh ra lệnh cho tất cả rời tàu. Giọng anhkhản đặc trong tiếng sóng và tiếng gió, khi cái bóng cuối cùng lao vút xuống lòng biểnsâu, Vĩnh đứng trên boong nhìn theo giây lát rồi anh bước nhanh xuống hầm máy. Vàiphút sau một tiếng nổ mạnh và biển hòn Hèo cồn lên cơn sóng. Biển như bị xé tan giữakhông gian đỏ ối một màu lửa, con tàu dần biến mất trong đêm mênh mông sóng. “Cắt!”.Hải ra lệnh cúp máy. Nước mắt anh rịn ra làm nhòe đôi mắt kính. Cảnh phim, tiếng nổ,hoàn toàn do chính anh dàn dựng thế mà anh cứ nghĩ nó như là thật. Phải chăng bố anhđã hy sinh trong một hoàn cảnh tương tự? Anh cảm giác cơn khát nước ứ lên đến cháyvòm họng, rồi anh cuối xuống lấy một chai nước suối mở nắp giơ cao uống ừng ực. Nướcmát tràn ra đầy mặt, khiến lòng Hải nhẹ vơi đi đôi chút.***Đêm sau cách biển vài trăm sải chân trên một mỏm đồi lúp xúp cây rừng, đòan làm phimtiếp tục cảnh quay theo chương trình kịch bản. Cảnh mà Hải gửi nhiều cảm xúc vào đoạnphim này, những người dân trong vùng sau vụ nổ tàu ra biển đi kiếm tìm xác thuỷ thủ tađã hy sinh. Đêm trời mưa tầm tã, bóng người lòng khòng đen đủi, kẻ vác, người khênhnhững thân thể sũng nước. Họ cuốc cuốc, cào cào, rồi đặt từng cái xác chết vào hố. Họkhỏa lấp vội vàng và chấp tay lầm rầm khấn vái. Công việc diễn ra nhanh chóng bithương dâng trào tột độ. Giống như lúc họ đến, họ lại lặng lẽ biến đi trong đ ...

Tài liệu được xem nhiều: