Danh mục

Truyện ngắn Tình yêu muộn màng

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 203.00 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cô vốn không bị điên. Năm đó cô 23 tuổi, rất trẻ. Người ta nói nhan sắc cô vào loại bình thường. Năm đó cô đem lòng yêu anh. Anh 23 tuổi, có chút danh tiếng, rất tài hoa và là người tình lý tưởng của rất nhiều cô gái trẻ. Cô vừa hay làm việc cùng cơ quan với anh.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Tình yêu muộn màngTình yêu muộn màngCô vốn không bị điên. Năm đó cô 23 tuổi, rất trẻ. Người ta nói nhan sắc cô vàoloại bình thường. Năm đó cô đem lòng yêu anh. Anh 23 tuổi, có chút danhtiếng, rất tài hoa và là người tình lý tưởng của rất nhiều cô gái trẻ.Cô vừa hay làm việc cùng cơ quan với anh. Giờ nghỉ trưa, đồng nghiệp thích chơibài, nhưng cô thì không. Tuy vậy, cô vẫn ngồi giữ chỗ, chờ anh ăn cơm xong sẽnhường lại cho anh.Anh chưa từng để ý đến cô, giữa anh và cô không hề có một sự ràng buộc nào. Côlà một cô gái tốt bụng và biết quan tâm đến người khác, nhưng lại rất ít cười. Côchỉ cười khi ở bên cạnh anh. Mặc dù anh không quan tâm đến cô, nhưng cô vẫnyêu anh tha thiết.Buổi tối hôm đó, cô hẹn anh cùng đi tản bộ, và rồi thẹn thùng cô nói lời yêu anh.Anh vô cùng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh anh tìm ra cách để khéo léo từ chối. Anhnói với cô rằng người con gái anh yêu không yêu anh, giờ anh không muốn yêu aikhác nữa vì trái tim anh đã chết, anh không thể làm bạn của cô được nữa, mong côđừng tìm anh.Cô khóc ròng một đêm. Khi đi làm, cô cũng khóc, đồng nghiệp nhìn cô với ánhmắt lạ lùng, còn anh thì ngồi ngây ra đó không biết làm gì. Những ngày sau đó côvẫn không ngừng khóc. Anh bắt đầu động lòng, xem ra cô thực sự rất yêu anh. Rồicũng đến một ngày, anh hẹn cô ra ngoài. Anh nói sẽ thử đến với cô nếu cô khôngbận tâm đến việc anh chưa thể quên được người con gái cũ. Cô đồng ý, cười rạngrỡ. Cuối cùng anh cũng đã chấp nhận cô.Tình yêu của anh và cô rất giản đơn, không có những lần hẹn nhau ra ngoài xemphim hay đi ăn. Anh luôn thờ ơ với cô. Những lúc vui nhất, họ thường ngồi dướichân cầu bên cạnh bờ sông. Anh sống trong một căn hộ độc thân. Cô thường đếnđó giặt quần áo giúp anh. Anh bị ốm cô quan tâm chăm sóc anh. Anh quên mấtngày sinh nhật cô, cô không trách anh. Đến sinh nhật anh, cô tặng anh một chiếc càvạt thật đẹp và không quên tạo cho anh một bữa tiệc sinh nhật thật lãng mạn.Một năm sau đó, hai người kết hôn. Mọi việc trong gia đình cô đều lo liệu chu đáo.Anh đi làm về có cơm ngon canh ngọt, xem ti vi xong có nước nóng để tắm, quầnáo của anh cũng được cô giặt sạch sẽ. Anh có thể chuyên tâm vào sự nghiệp. Nămđó anh được thăng chức giám đốc, còn cô thì gầy đi nhiều. Hai năm sau cô có thai.Khi bụng to dần, việc cúi người ngồi xuống đối với cô khá khó khăn. Nhưng ngàynào cô cũng chăm chỉ giặt quần áo. Mọi việc trong gia đình vẫn do cô lo liệu. Mộttháng sau, cô trở dạ. Bác sĩ trẩn đoán cô khó đẻ do vị trí thai nhi quá cao, phải mổđẻ. Vì con, cô chấp chận, bé gái sinh ra nặng 3 cân. Ba mẹ anh muốn bế cháu,nhưng khi cháu là một bé gái thì không thèm đến thăm cô nữa. Những tháng nằmcữ, cô không có ai chăm sóc, người thân bên ngoại lại ở quá xa, mỗi tháng chỉ đếnthăm được một lần và mỗi lần mang theo được một ít đồ tẩm bổ. Buổi tối, bé hayquấy, một mình cô phải thay tã, cho bé uống sữa. Anh không chăm sóc cô. Chưahết cữ, hông cô bắt đầu đau nhức. Mặc dù anh không quan tâm đến cô, nhưng cô vẫn yêu anh tha thiết... (Ảnh minh họa)Bé rất xinh và đáng yêu. Cô âm thầm dõi theo sự lớn khôn của con, lòng ngập trànhạnh phúc. Mặc dù sự thờ ơ của anh làm cô đau lòng, nhưng cô vẫn yêu anh. Cũngcó những lúc cô trách anh, nhưng sau đó cô lại tha thứ cho anh. Có lẽ anh mãi mãikhông biết quý trọng những thứ mình đang có, bởi vì trong quãng thời gian đó, anhluôn thờ ơ đối với sự tồn tại của cô.Cô nhìn con lớn lên từng ngày và những tiếng đầu tiên con bé gọi mẹ. Cứ như thế,thấm thoắt, bé đã lên năm tuổi. Trong một lần cô đưa bé đi chơi công viên, chiếcxe buýt chở hai mẹ con gặp tai nạn, cô bị ngất đi sau cú va chạm. Khi tỉnh lại mặtcô đầy máu, nhưng cô không hề để ý đến vết thương của mình mà nhìn xung quanhđể tìm con. Bé bị thương rất nặng, khi đưa đến bệnh viện, bác sĩ nói bé đã ngừngthở. Cô ngất lịm, đến khi tỉnh lại, miệng không ngừng gọi tên con. Anh ngồi bênnhẹ nhàng an ủi cô mà lòng xót xa vô hạn. Cô lại khóc ngất đi.Đến lần thứ ba cô tình lại thì luôn miệng lẩm bẩm một mình. Bác sĩ nói cô đã bịđiên…Anh từ chức và tìm một công việc theo giờ để có thời gian chăm sóc cô. Những lúcanh đi làm đành nhờ hàng xóm. Cô vẫn lẩm bẩm gọi tên con hay ôm gối cười ngâydại. Thấy đứa trẻ nào cô cũng đuổi theo và gọi đó là con mình. Anh chỉ còn cáchkhóa cô ở trong nhà. Cô lúc thì cười, lúc lại khóc nhưng khi nhìn thấy ảnh con côlập tức bình tĩnh lại, lấy tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt trên ảnh. Ánh mắt sáng lên néthiền từ.Thời gian dần trôi. Có những lúc nửa đêm, cô đột nhiên gọi tên con. Mọi ngườitrong xóm đều biết đến người vợ điên, có người cảm thông, có người thương hại,có người lại xem đó như là trò đùa. Đáng nhẽ anh sẽ có một tiền đồ sáng lạn nhưngchính vì người vợ điên mà anh mất tất cả. Anh hận cô. Anh bắt đầu nghiện thuốc lávà rượu, ngày nào cũng say mềm, tính khí trở nên nóng nảy.Cô lờ mờ nhận ra sự thay đổi ...

Tài liệu được xem nhiều: