Danh mục

Truyện ngắn tình yêu: Tiếng Thời Gian

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 292.05 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Những cơn mưa đến vội vàng là đặc sản của quê tôi mùa này, những chiều mưa nước ngập đến chân giường, những con đường đá đỏ, và những cây cầu dừa, bên những mái nhà đơn sơ , những người nông dân lam lũ sớm chiều bên đồng áng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn tình yêu: Tiếng Thời GianTiếng Thời GianNhững cơn mưa đến vội vàng là đặc sản của quê tôi mùa này, những chiều mưanước ngập đến chân giường, những con đường đá đỏ, và những cây cầu dừa, bênnhững mái nhà đơn sơ , những người nông dân lam lũ sớm chiều bên đồng áng…Tuổi thơ đã đi ai cũng đi qua 1 lầnKhi tôi còn là 1 cậu nhóc, vào những ngày mưa lũ như thế, ba thì đi làm ở tận SàiGòn, mẹ thì đang thổi lửa cho nồi cơm sau bếp,… Những ngày mưa gió ấy anh emtôi chỉ mỗi một việc nhàm chán đó là ngồi trên giường, không được tung tăng chạynhảy như những ngày nắng. Anh em chúng tôi giết thời gian nhàm chán ấy bằngviệc nghiên cứu ra những trò chơi mà đến bây giờ chỉ mỗi anh em tôi biết luật chơicủa chúng,… Như việc chúng tôi biến trò cá ngựa, cờ vua và trưng dụng cả nhữngchiếc xe tăng, máy bay và những con rô bôt mà cha mua cho thành 1 cuộc chiếntranh mang tầm vót vũ trụ, bằng cách chia chúng thành 2 đội có số lượng bằngnhau và vẽ trên những tờ lịch treo tường lớn, thành nhiều ô vuông nhỏ, những concờ tướng được trưng dụng làm chướng ngại vật và những hạt xí ngầu trở thànhcông cụ quyết định số ô bước cũng như quy định sự tấn công hay phòng thủ….Chiến tranh thì thường tàn khốc và ác liệt bất kể người bên kia chiến chiến tuyến làanh em,… những cuộc cãi nhau té khói khi tôi tiêu diệt lấy 1 món đồ chơi mà nóyêu thích trên bàn cờ tự chế ... Và kết quả cuối cùng của trò chơi không khi nàođược hai bên cùng công nhận, tôi thắng và lấy tự hào về điều đó nhưng với em tôiđó là một khóe của 1 thằng anh lớn tuổi hơn mình, thế là lại cãi nhau tí tóe,… đếnlúc ba mẹ xuất hiện mới chịu dừng lại… Xếp lá dừa làmđồng hồ, vòng tay, dây chuyền và cả nhẫn,... tôi nghĩ chỉ có mỗi con nít xóm tôilàm những trò này, nhưng giờ thì phát hiện trẻ con miền tây ở đâu cũng thếThưở 7-8 tuổi tiền mẹ cho quà ăn vặt của tôi, dường như chỉ để đầu tư cho 1 việcduy nhất đó là mua hình, tôi nhớ hình như 500 đồng 10 tấm hình chẹt” thì phải,cũng chẳng nhớ rõ nhất,… Và việc uy phong nhất trong đám trẻ ngày ấy là ai cóđược số lượng bi ve nhiều nhất và có nhiều tấm hình nhất… Cái lần tôi đem hếtgia tài” của 2 anh em tôi dành dụm đi chẹt hình” tỷ thí với ông anh trong xómthua sạch những tấm hình quý, thằng em tôi khóc cả ngày trời,… tôi phải nhịn ănnhững xâu bò lụi ngon lừng, những cây kem đậu xanh để tiền mẹ cho gầy dựng lạicủa cải… Thưở ấy, tôi cứnghĩ đây là 1 môn thể thao cực khó, đâu phải dễ ném chiếc dép khiến cái lon xađược đâu ...Rồi những ngày đồng khô khi mấy anh trong xóm đẻo kiếm chém nhau ỳ xèongoài đồng thì tôi phải ngồi viết bài và làm toán,… Mẹ tôi tuyệt đối nghiêm cấmtôi chơi những trò chơi mang tính bạo lực như thế, nhưng ngồi viết bài lòng tôi nhưcó lửa khi mấy anh đang cỡi trâu và rượt nhau ngoài đồng chém nhau ỳ xèo nhưtrong phim Bao công, … Lén lắm mới được các anh ‘truyền” cho 1 cây kiếm gỗ ,tôi giấu thật kỹ dưới bàn học, … vừa lấy múa mấy vài phát, trừ bạo diệt ác… Tôixử” đẹp luôn cái bóng đèn tròn đang treo lủng lẵng… Trận đòn lần đó khiến tôibỏ luôn giấc mơ trở thành Triển Đại Hiệp … Trâu gắn liền với tuổi thơ củatôi, nhưng giờ ngoài đồng quê tôi những chiếc máy cắt gặt liên hợp thay thế sứcngười, sức trâu. Trâu chỉ còn là trong ký ức tuổi thơMẹ tôi là người Sài Gòn nên khi về quê mẹ tôi thấy đâu cũng là nguy cơ của sự hưhỏng, mẹ tôi rất nghiêm khắc với 2 anh em chúng tôi, và luôn giữ thân thể chúngtôi sạch đến mức có thể… Đó cũng chính là lý do mà lũ trẻ trong xóm loại tên 2đứa công tử sạch sẽ” anh em chúng tôi ra khỏi những trò chơi đầy phấn kích nhưlội sông, cất nhà chồi, tạt lon, trốn tìm và cả trò rồng rắn bọn chúng cũng khôngcho anh em chúng tôi tham gia… Chỉ những khi mẹ bận việc đồng áng ngoài đồngtôi mới có dịp hòa vào lũ trẻ trong xóm nhưng cũng phải đi chân đất, quần săn tớiđầu gối, cởi trần và đầu trần giữa cái nắng thì bọn nó mới cho anh em chúng tôichơi cùng. Trò tạt lon vô cùng phấn khích, cứ cầm dép phan thật mạnh cho bay cáilon, càng xa càng tốt,… trò rồng rắn lên mây ,trò bòn bon si cô la, … nhưng tròtrốn tìm là bá đạo nhất, lần đó tôi quyết định trèo lên cái cây dừa sau nhà để trốn…Và lần đó tôi nhập viện băng bột cái tay phải vì té từ trên cây dừa xuống đất … Rấtmay chỉ gãy tay băng bột, thần kinh không có vấn đề gì hết hì. Niềm tin bấtdiệt của tôi ngày ấy ....Chỉ mỗi việc tắm kênh là mẹ cho phép nhưng lần nào ra tắm kênh cũng phải mẹcoi chừng,… chẳng vui tí xíu nào cả… Bọn trẻ trong xóm, lấy đất chọi nhau,…chặt cây dừa nước, thân cây chuối làm bè và còn lấy đất xìn chọi nhau nhìn vui raphếch. Còn tôi chỉ được phép ôm cái phao cách bờ chưa được 1 mét,... nhưng mẹchỉ quản được tôi nhữ ...

Tài liệu được xem nhiều: