Danh mục

Truyện ngắn Trả thù - Tác giả Võ Hồng

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 149.24 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thong liếc mắt vội qua trang nhất của tờ báo. Những chữ lớn in đậm nói về thời cuộc. Hôm nay tình hình thế giới cũng chỉ lục đục bình thường như hôm qua hôm kia. Ba ông hoàng thân nước Lào đánh một ván cờ quá kéo dài khiến những kẻ tò mò đã chán, bỏ cuộc dần dần. Đến nay thì những địa danh Nam Tha, Vạn Tượng, Sanh van na khet, Mương Phin….
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Trả thù - Tác giả Võ Hồng TRẢ THÙ Võ HồngThong liếc mắt vội qua trang nhất của tờ báo. Những chữ lớn in đậm nói về thời cuộc.Hôm nay tình hình thế giới cũng chỉ lục đục bình thường như hôm qua hôm kia. Ba ônghoàng thân nước Lào đánh một ván cờ quá kéo dài khiến những kẻ tò mò đã chán, bỏcuộc dần dần. Đến nay thì những địa danh Nam Tha, Vạn Tượng, Sanh van na khet,Mương Phin…. Lẫn lộn tất cả, người bàng quan không còn nhớ rõ địa điểm nào thuộc vềphe nào nữa. Những cảnh giết chóc đốt phá, những tiếng khóc đau thương trong khói lửachỉ còn hiện ra mờ nhạt dưới hình dáng lãnh đạm của những chữ in quá quen thuộc. Ởnhững địa điểm khác nơi mà tình hình chưa ngã ngũ rõ ràng thì nhà báo có một số dụngngữ lập lại: Tổng trưởng X tỏ ý tin tưởng rằng… Theo giới thạo tin thì… Người ta ướcđoán.. Có lẽ.. Nhìn về phía tình hình trong nước thì chỉ một đôi vụ lường gạt nhỏ, một vàicái chết quá mức tầm thường (chẳng hạn bị tình phụ mà chỉ nhảy xuống sông tự tử rồichết luôn). Những sự việc nhỏ xảy ra trong xã hội như được xếp đặt theo từng mùa. Mộtvụ tạt át xít lớn bao giờ cũng được nối tiếp nhau bằng một số những vụ tạt át xít nhỏ. Rồinhư nhàm với trò chơi này, một loạt những thanh niên mê tốc độ rủ nhau lần lượt gây tainạn trên xa lộ mới, cung cấp cho báo chí một số những tĩnh tự ghép: khủng khiếp, rùngrợn, chưa từng thấy, quá sức tưởng tượng… Rồi sau đó mọi người nghỉ ngơi và báo chícũng dường như nghỉ ngơi theo.Vừa đưa mắt tìm những cái đề, Phong vừa kết luận một cách thất vọng: “Chẳng có gìquan trọng”.Thật vô lý hết sức nhưng cũng như mọi độc giả khác cả bình dân lẫn trí thức, chàng thấyrằng tờ báo không xứng với giá tiền mua nó khi nó không nói đến những tin tức kinhkhủng. Chẳng hạn: Cuộc đảo chính xảy ra ở nước A, xác nhà vua bị phơi giữa chợ…Động đất ở thành phố B nhà sập vùi nửa triệu người… Trong bữa tiệc linh đình của nhàtriệu phú C, tất cả quan khách điều bị ngộ độc chết cả… Hoa hậu thế giới D bị tên tướngcướp... vân vân. Không biết có phải bản chất con người thường thấy mình sung sướnghơn lên khi những người xung quanh họ gặp tai ương thất bại không? Có lẽ như thế thậtchăng?Phong vừa lặng lẽ lý luận vừa lật sang trang sau. Đó là trang quảng cáo những cuộc vui,những tuồng hát, tuồng chiếu bóng. Chàng tò mò đọc qua một lượt tên các rạp, tên cáctuồng, và tên những tài tử chính. Sự tò mò của chàng giống y như sự tò mò của kẻ đi xemđám cưới, xem người ta ăn tiệc, xem người ta nhảy đầm. Lý do là chàng không ở Sài Gònmà ở tỉnh nhỏ.Chàng lật sang trang ruột. Những truyện ngắn, truyện dài, truyện ly kỳ, truyện tò mò, sânkhấu kịch trường, vườn thơ, mách luật… không phải là món ăn của kẻ vội vàng. Chàngnhìn xuống mục “Tử Vi”. Bỏ đi những hình con chuột, con trâu, con cọp, con mèo… inlòe nhòe, mắt chàng đậu lại ở ô con chó. Nhà khoa học huyền bí dạy rằng:“Có tin hay ở xa đến. Tuổi 31 gặp bạn tâm tình. Buổi chiều có hoạnh tài”Cái điệp khúc “Có tin hay ở xa… Gặp bạn tâm tình… Có hoạnh tài…” chàng đã nghenhiều lần, hôm nay tự nhiên làm chàng nhíu mày khó chịu. Thường mấy ngày trướcnhững lời tiên tri đều đến làm cho chàng vui, cái vui giễu cợt. Đạo nhân bảo đừng nên ravốn, bất lợi. Thì chàng có vốn bao giờ đâu mà ra? Đạo nhân bảo “Gặp hoạnh tài”. Hoạnhtài đâu mà gặp? Đã mấy tháng nay chàng không mua vé xổ số nữa. Trước đây, kỳ nàocũng mua ít nhất hai vé. Không phải vì mong ở hoạnh tài nhưng mà vì cô bán vé số cóđôi mắt đẹp. Cái thú của người độc thân là mua bán không tính toán. Ngày còn ở Huế, chỉvì cô bán hàng tạp hóa đẹp mà hộc bàn nhà chàng đầy những viên xà bông thơm. Đứngnói chuyện vẩn vơ gì một lát rồi khi bước ra phải mua một vật gì cầm tay. Chỉ có xà bôngthơm là tiện mua nhất. Ngày đổi về Phan Rang thì vì cô thu ngân ở hiệu thuốc tây mà nhàchàng đầy những hộp Kalmine, vì cô hàng sách Thanh Đạm mà phong bì thư gửi hoàikhông hết. Thật cũng dễ tìm biết tâm hồn của một anh chàng độc thân. Cứ nhìn trongphòng thấy món gì dư một cách khả nghi thì cứ truy nguyên ra là tìm được manh mối.Nhưng từ khi cô hàng bán vé số lấy chồng thì chàng thôi không còn mua vé số nữa.Chàng không có số được hoạnh tài. Mua bao nhiêu vé mà chưa lần nào trúng được mộttrăm bạc. Thậm chí có vé chàng thử đem dò đến 10 lần xổ mà tuyệt nhiên không lần nàotrúng nổi 2 con số sau cùng. Vậy thì chỉ còn có mục “Tâm tình” là hơi có thú vị. Ba mươimốt tuổi rồi mà chưa có vợ thì lẽ tất nhiên là mục tâm tình phải rất có thú vị. Nhưng đãrất nhiều ần rồi những tâm tình đạo nhân bảo gặp mà vẫn không gặp, tin hay bảo đến mànào thấy đến.Phong vất tờ báo xuống giường, hơi bực bội như mình vừa bị ai đùa dai.Suốt cả buổi ngồi làm việc, chàng tưởng đã quên đi những điều nghĩ ban sáng. Nhưngkhông. Cứ mỗi lần ngơi công việc một chút, mỗi lần ngồi lắng lại lòng mình một chút làchàng cảm thấy có cái gì khang khác, có cái gì vương vấn trong tâm hồn. Suy nghĩ một tí,chàng nhớ ra ngay mấy ...

Tài liệu được xem nhiều: