Vẫn là đề tài tình yêu muôn thuở, nhưng tác giả lại chọn bối cảnh khá đặc biệt, xây dựng nhân vật ấn tượng, tình cảm tuy hư mà thực nên Trọn kiếp yêu vẫn đủ sức lôi cuốn người đọc theo đến tận trang cuối. Mời các bạn cùng đọc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Trọn kiếp yêu Trọn Kiếp Yêu - Huyền Mặc -Công ty phát hành: Văn ViệtNhà xuất bản: NXB Văn HọcKích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 524 Ngày xuất bản: 08/2014 Giá bìa: 110.000 đChủ dự án: Phi Phi Yên VũChụp pic: Nyo Nhox Type: Sư TửCon Mẻo Mảu Đen Linh Linh Beta: Phi Phi Yên Vũ Tạo prc: Annabelle TranNguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free Ebook: Đào Tiểu Vũs eBook -http://www.dtv-ebook.com Ngày mùa thu của sáu năm trướccô sống chết mang theo cốt nhục trongbụng trốn chạy khỏi Kính Lan Hội, congái cô bắt buộc phải gửi vào cô nhi viện,cô bước vào làm dâu nhà họ Tưởng, làmvợ Tưởng Duy Thành. Tết Trung thu của sáu năm sau côquay trở lại, để tính toán tất cả những hậnthù còn sót lại. Cô bước vào Kính LanHội, trước mặt tất cả các đường chủ, côchĩa súng bắn thẳng về phía Hoa ThiệuĐình. Giây phút tiếng súng vang lên, côhiểu rằng nếu anh chết đi, bản thân côcũng không thể sống nổi, cô vĩnh viễncũng không thể quên anh. Hoá ra điều đau khổ nhất trongcuộc đời là cầu mà không được. Phần mở đầu Chương 1: Cô là sinh mệnh của anh Chương 2: Người không còn như xưa Chương 3: Tâm tình khó yên Chương 4: Từng là biển xanh Chương 5: Chốn vui nay còn đâu Chương 6: Gặp dịp thì chơi Chương 7: Đồng sàn dị mộngChương 8: Bùi Bùi của anh, sinh mệnh của anh Chương 9: Trở về Lan Phường Chương 10: Vạn người hâm mộ Chương 11: Thành phố náo loạn Chương 12: Màn kịch tình cảm Chương 13: Không hối hận Chương 14: S inh biệt ly Chương 15: Cuộc đời thứ hai Chương 16: Vâ ̣t trả về chủ cũ Chương 17: Nên lùi thì lùi Chương 18: Chưa từng rời xa Chương 19: Tình thế nguy cấp Chương 20: Làm lại từ đầuNgoại truyện Câu chuyện ngày xưa Phần mở đầu Bước vào mùa thu, thời tiết ởthành phố Mộc ngày càng mát mẻ. Đã nhiều năm trôi qua nhưng trạitrẻ mồ côi Huệ Sinh vẫn không thay đổi,chỉ có cánh cửa sắt đã tróc hết sơn, đểlại lớp han gỉ. Dây leo mọc chằng chịttrong sân, thuận theo bức tường lan rangoài. Dần dần, ánh mặt trời cũng khôngthể lọt xuống bên dưới. Hành lang tối mờ mờ, bọn trẻ đangngủ trưa. Bùi Hoan cúi xuống thu dọn đồchơi, Viện trưởng đi theo giúp cô. Nướcsơn bóng loáng trên móng tay rất đẹpnhưng cô không hề bận tâm. Viện trưởngcó chút cảm thán: “Bùi tiểu thư, cả trạitrẻ chúng tôi đều biết, cô thích trẻ con,người tốt rồi sẽ được báo đáp”. Bùi Hoan lắc đầu, đưa mắt về dãygiường nhỏ xếp ngay hàng thẳng lối trongphòng. Trong cái nghề phù phiếm này,người làm từ thiện không thiếu, quyêngóp quả là một cái cớ hay. Có ngườidùng để rửa tiền, có người nhằm diễn tròtrước bàn dân thiên hạ. Chỉ riêng Bùi Hoan cô đóng gópmột khoản không nhiều cũng không íttheo định kỳ. Tuy chẳng rộng rãi nhưnhững ngôi sao nổi tiếng khác nhưng côđã kiên trì nhiều năm nay. Là một ngôi sao nhưng người phụnữ này hết sức kỳ lạ. Có tin đồn cô kếthôn từ lâu, nhưng lại không hùa theo thịhiếu, cũng không tham gia các tiết mụcgiải trí, phong cách đóng phim tương đốibảo thủ. Nếu nói cô nổi tiếng, chắc cũngdo hậu thuẫn của nhà chồng, chỉ là hưdanh mà thôi. Viện trưởng đã sớm nghe tin đồnvề ngôi sao nữ này, nhưng sau khi tiếpxúc, bà và mọi người mới phát hiện, BùiHoan là một người hoàn toàn khác ởtrong làn giải trí hỗn loạn đó. Cô yêu quý các em nhỏ, hễ rảnhrỗi là lại đến trại trẻ mồ côi tham giahoạt động công ích. Cô không nề hànhững việc quét sân, dạy bọn trẻ học vàchơi cùng chúng như những người tìnhnguyện bình thường khác. Bên ngoài gió rất lớn, mấy cánhcửa sổ trên hành lang đập vào tường phátra tiếng động. Viện trưởng sợ đánh thứcbọn trẻ, lập tức chạy đi đóng cửa. Trời sắp nổi cơn mưa giông, hômnay là một ngày bình thường như mọingày. Nụ cười trên môi Bùi Hoan dầntắt. Thu dọn xong đồ chơi mà Việntrưởng vẫn chưa thấy bóng dáng, chỉ cònmình cô đứng ở ngoài phòng nghỉ. Lại tới mùa thu, đây cũng là nămthứ sáu Bùi Hoan rời xa người đàn ôngđó. Bùi Hoan bịt miệng, nước mắt lặnglẽ rơi xuống. Cô ép bản thân quay người,đi từng bước ra ngoài. Rời khỏi nơi này, cô vẫn là ngườiphụ nữ lặng lẽ và xinh đẹp như thườnglệ. Thành phố Mộc trong tiết trời mùathu rất yên bình. Đây là thành phố cổ cóbề dày lịch sử cả trăm năm, khu vựctrung tâm có nhiều lối ngõ cổ kính ngoằnngoèo, còn giữ lại nét trang nghiêm. Bùi Hoan quàng khăn và đeo cặpkính râm cỡ lớn. Hôm nay cô không láixe, đi một đoạn khá xa mới bắt đượctaxi. Tài xế là người bản xứ, anh ta có vẻbức bí cả ngày nên muốn tán gẫu với cô. Anh ta nhận ra Bùi Hoan là ngôisao, nói với người phụ nữ lặng lẽ này tintức mà anh ta nhận được gần đây: “LanPhường lại có buổi tụ họp. Cô đừng đếngần mấy con đường đó. Đó là địa bàncủa Kính Lan Hội, cũng là con phố“đen””. ...