Danh mục

Truyện ngắn Vầng Trăng Của Mẹ

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 192.62 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (19 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Dạ Nguyệt, một thiếu phụ tuổi sắp vào tứ tuần, sống với hai con, Kim Tú mười ba, Thiên Hà mười lăm tuổi. Hai đứa nhỏ đều ngoan ngoãn và rất châm chỉ học hành. Chiều mùa xuân ánh nắng vàng buông tỏa khắp thủ đô Paris. Thiên Hà đang cậm cụi làm bài trên bàn học, mẹ cậu hỏi: - Thiên Hà ơi ! Làm bài xong chưa. Chút nữa đi chợ dùm má nghe con? - Dạ, gần xong rồi má
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Vầng Trăng Của MẹVầng Trăng Của MẹDạ Nguyệt, một thiếu phụ tuổi sắp vào tứ tuần, sống với hai con, Kim Tú mười ba,Thiên Hà mười lăm tuổi. Hai đứa nhỏ đều ngoan ngoãn và rất châm chỉ học hành.Chiều mùa xuân ánh nắng vàng buông tỏa khắp thủ đô Paris. Thiên Hà đang cậmcụi làm bài trên bàn học, mẹ cậu hỏi: - Thiên Hà ơi ! Làm bài xong chưa. Chút nữađi chợ dùm má nghe con? - Dạ, gần xong rồi má. Kim Tú hí hởn: - Má sai anh Thiên Hà đi chợ là ảnh khoái lắm. Thiên Hà nhìn em: - Nếu muốn, thì em đi thế anh đi ! Kim Tú nũng nịu lắc đầu: - Thôi, kéo ca-đi nặng lắm, em không thèm đâu ! Thiên Hà đưa ánh mắt dịu dàng nhìn em: - Em thích ăn tráng miệng bánh gì nè? Dạ Nguyệt đang móc trong xách ra hai trăm quan đưa cho Thiên Hà và nóinhanh: - Con thích ăn bánh, chứ em con chỉ thích ăn trái cây thôi. Nè, con nhớ mua nửaký thịt bò, xà-lách, tô-mách và mt trái dưa leo. Chiều nay, mẹ sẽ làm bò lúc-lắc,xà-lách trộn củ hành, dầu dấm cho các con ăn. Chịu hôn? Kim Tú nhảy chòm lại hun mẹ và nói: - Ngon hết xẩy ! Thiên Hà đi chợ về. Tiền còn dư liền đưa cho mẹ. Dạ Nguyệt đếm đếm, liền nói: - Trời ơi ! Người ta thối lộn rồi con ơi ! Thiên Hà giựt mình: - Chết cha ! Người ta thối thiếu hả má? - Không. Dư. Kim Tú vui lên và vỗ tay: - Vậy là hay quá ! Dạ Nguyệt nghiêm giọng: - Không hay đâu con à ! Má đưa tờ giấy hai trăm mà người ta tưởng là năm trămnên thối lộn. Tội nghiệp cho cô kết-xe, sau giờ làm việc kiểm tiền lại thiếu thì cô sẽbị chủ đền đó. Thiên Hà ! Con mau mau đem ra trả lại cho người ta. Và nhớ xin họký tên đem về cho má xem nhe hôn ! - Dạ. Thiên Hà nhanh nhẹn cầm tiền đi trả lại. Còn Kim Tú, sau khi nghe mẹ giảngdạy, tự thấy xấu hổ, liền vòng tay xin lỗi mẹ. Vì Dạ Nguyệt sợ con mình khi rakhỏi nhà rồi nổi lòng tham sẽ cất dấu đâu đó, khi trở về nói láo là trả tiền lại chongười ta rồi. Nên nàng mới bảo con xin họ ký tên có nhận tiền. Cuộc sống ba mẹ con êm đềm trôi chảy được vài năm. Đùng một cái, Kim Tú bịbệnh tâm thần phải vô bệnh viện Nhi-Đồng Necker điều trị. Rồi kế tiếp Thiên Hàlại trốn học. Cũng vào lúc ấy, cả miền Nam Việt Nam (nói chung), và gia đình DạNguyệt bên Sài-Gòn (nói riêng), Mẹ và các anh chị đang trong tình trạng khủnghoảng kinh tế ; thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu thuốc men, thiếu thốn những vật dụngcần thiết... Rồi được tin Mẹ bệnh nặng đang nằm điều trị ở bệnh viện Chợ-Rảy.Mặc dù tiền bạc eo hẹp, nhưng Dạ Nguyệt cũng ráng xoay sỡ gởi gấp về cho mẹ.Nghe tin tức những đài truyền hình, đài nào cũng nói về Việt Nam: ‘’Nhà cầmquyền cộng-sản Hà Nội đàn áp, bắt bớ tất cả Quân-dân-cán-chính đều đi học-tậpcải-tạo và bắt buộc dân đi vùng Kinh-Tế-Mới. Dân chúng khổ sỡ quá nên ồ ạt tìmđường vượt biên, vượt biển...’’. Bao nỗi buồn khổ dồn dập đến với Dạ Nguyệt:‘’Họa vô đơn chí. Phước bất trùng lai !’’. Trong cơn đau khổ và lo lắng tột cùngmà Dạ Nguyệt phải xin nghỉ làm vài tuần để lo cho hai con. Ngày đêm, nàng cứthắp nhang, đốt đèn cầy, lòng chỉ nhứt tâm cầu nguyện Ơn Trên. Và dùng lời ngọtdiệu khuyên bảo Thiên Hà đi học trở lại. Còn Kim Tú thì vẫn trong cơn cuồng trí.Nhờ những bác sĩ chuyên môn về khoa tâm-lý-học tận tình chăm sóc. Vài năm sau,căn bệnh của Kim Tú từ từ giảm dần và dứt hẳn. Cô tiếp tục đi học trở lại. ‘’Sau cơn mưa trời lại sáng’’ Trong hơn mười năm, Dạ Nguyệt vẫn đi làm thư ký cho hãng thầu C.I.E. và locho hai con học hành chu đáo. Ngày mà Thiên Hà thi đậu bằng B.T.S.M.O.. Nàngmừng quá, ôm con vào lòng mắt rưng rưng và nói:‘’Con thưởng cho mẹ món quàlớn nhứt đời rồi...’’. Sau khi, Thiên Hà thi đậu xong, cậu chần chờ không chịu đi xin việc làm, đêmđêm thường hay đi chơi về thật khuya, làm Dạ Nguyệt rất lo lắng. Lúc đó, DạNguyệt có quen biết vài người trong Tòa-Đô-Chánh Paris. Nàng tìm cách cho họgặp Thiên Hà để cắt nghĩa, dìu đắt. Vì vậy mà họ giới thiệu Thiên Hà được vô làmviệc trong Bộ Quốc Phòng Pháp. Còn Kim Tú cố gắng học, nhưng chỉ đậu bằng Y-tá mà thôi. Cô dễ dàng xin việc trong nhà thương De Vaugirard Paris quận 15. Lúc bấy giờ, Thiên Hà và Kim Tú có công ăn việc làm đàng hoàng. Hai nămsau, Thiên Hà xin mẹ cho ra ở riêng. Rồi chẳng hiểu vì sao Kim Tú cũng đi ramướn một phòng nhỏ ở riêng luôn ! Suốt bao năm, Dạ Nguyệt cam chịu ôm nỗibuồn vì hai con đã xa nàng. Tuy sống cô độc, nhưng nàng không dám than thở mộtlời nào với hai con. Bởi nàng trọng sự tự do của các con, và chấp nhận luật tựnhiên của thời đại... Đêm nay vầng trăng rằm tròn và sáng trưng. Bầu trời trong xanh cao thăm thẳmkhông một áng mây che, muôn ngàn vì sao lấp lánh như đang nhảy múa giữakhông trung vô tận. Quang cảnh về khuya thật yên lặng, im lìm. Sự lặng yên rùngrợn ! Không một tiếng chim kêu, chó sủa, mèo ngao, cũng chẳng có ai thì thào thanthở. Cảnh vật chìm vào giấc ngủ giữa đêm trăng diệu huyền... Dạ Nguyệt ngồi dậy thật nhanh đi ra khỏi phòng, đến giàn máy Hi-Fi thò taybấm casette mà chẳng c ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: