Vào năm cuối cùng của triều Hoàng đế Pôn đệ nhất, nghĩa là vào khoảng năm thứ nhất của thế kỷ thứ XIX, đồng hồ nhà thờ Xanh Pie vừa điểm bốn giờ chiều thì một đám khá đông công chúng của mọi tầng lớp bắt đầu tập trung tại trước mặt nhà viên đại tướng bá tước Checmaylốp, cựu tư lệnh một thành phố khá lớn trong chính phủ Puntava. Nguyên nhân lôi cuốn sự tò mò của khán giả...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn VANINKAVANINKAVào năm cuối cùng của triều Hoàng đế Pôn đệ nhất, nghĩa là vào khoảng năm thứnhất của thế kỷ thứ XIX, đồng hồ nhà thờ Xanh Pie vừa điểm bốn giờ chiều thìmột đám khá đông công chúng của mọi tầng lớp bắt đầu tập trung tại trước mặt nhàviên đại tướng bá tước Checmaylốp, cựu tư lệnh một thành phố khá lớn trongchính phủ Puntava. Nguyên nhân lôi cuốn sự tò mò của khán giả, đầu tiên là sựchuẩn bị ở giữa sân cho một cuộc trừng phạt bằng roi một người nô lệ giữ chức vụthợ cạo cho viên đại tướng. Khán giả không phải chờ đợi lâu, vì đến bốn giờ rưỡi, người ta thấy một thanhniên khoảng 25, 26 tuổi mặc binh phục hộ vệ quan, ngực đầy huân chương xuấthiện trên bục gỗ cao trước cửa nhà đại tướng. Tức thì cửa mở ra và khán giả trông thấy phạm nhân đi giữa đám nô lệ, họ bị bắtbuộc phải ra xem để lấy đó làm gương. Kẻ thi hành thay đao phủ là tên đánh xe, cólẽ tại hắn quen múa roi ngựa tên là Ivăng. Phạm nhân là người khoảng ba mươi sáu tuổi, râu tóc đỏ, thân hình trên mứctầm thước. Nhìn cặp mắt, người ta cũng biết hắn nguồn gốc Hy Lạp. Sau vẻ mặt tỏra sợ hãi, hắn còn giấu vẻ tinh quái. Lúc đi gần đến nơi xử tội, phạm nhân đứng lại.Ivăng lại gần hắn để lột áo sơ mi kẻ sọc đang phủ trên vai hắn. Lợi dụng cơ hội đó,Ivăng khẽ nói với hắn: - Grêgoa này, phải can đảm lên chứ. - Mày biết mày đã hứa với tao thế nào rồichứ? Phạm nhân van nài. - Không phải là ở những cú đầu đâu đấy nhé. Mày đừng có hy vọng vào đấy vìtên võ quan sẽ giám sát những cú đầu, còn những cú sau chúng ta sẽ tìm cách bịphắn. - Mày phải cẩn thận, nhất là đầu nhọn cái roi đấy nhé. - Grêgoa ạ, tao sẽ cốgắng. Mày không hiểu tao sao? - Than ôi! Có chứ. - Thế nào? - Hộ vệ quan lên tiếng hỏi. - Bẩm quan, xong rồi đây ạ! - Bẩm quan - Grêgoa nói một cách tội nghiệp - xin hãy khoan đã ạ! Tôi thấyhình như cửa sổ phòng tiểu thư Vaninka đã mở thì phải. Viên sĩ quan trẻ tuổi ngước mắt nhìn lên nơi vừa nói, nhưng không thấy một nếpri đô động đậy, anh không nhìn vào nơi đó nhưng anh cũng mong nó sẽ mở ra, anhnói: - Đồ quỉ ạ, mày nhầm rồi đó. Vả lại cô chủ quí tộc của mày có liên can gì đếnviệc này? - Thưa xin lỗi ông - Grêgoa lại nói. - Nhưng chính vì tiểu thư mà tôi bị mắc tộinày... Có thể là tiểu thư sẽ rủ lòng thương đến kẻ tôi tớ khốn khổ này... và... - Thôi. - Võ quan nói với một giọng đặc biệt như thể lấy làm tiếc là Vaninkakhông thấy tỏ lòng độ lượng. - Thôi, thế đủ rồi. Ta tiến hành nhanh lên. - Ngay lập tức đây ạ! - Ivăng đáp rồi quay lại bảo Grêgoa. - Này anh bạn, đã đếnlúc rồi đấy. Grêgoa thở dài đánh thượt một cái, liếc nhìn lần cuối cùng lên cửa sổ. Sau khithấy tất cả vẫn y nguyên như cũ, hắn mới chịu nằm sấp xuống sàn. Cùng lúc ấy, haingười nô lệ khác mà Ivăng đã chọn giúp việc hắn nắm lấy hai tay phạm nhân kéothẳng ra rồi trói hai cổ tay vào hai cái cọc đặt cách xa nhau, thành ra trông hắn nhưhình chữ thập, rồi người ta buộc một cái xiềng vào cổ hắn. Mọi việc đã xong xuôi.Trên phía cửa sổ không thấy có một dấu hiệu gì có lợi cho phạm nhân, cánh cửavẫn đóng im ỉm, viên võ quan giơ tay ra hiệu và hô: - Tiến hành đi. Ivăng dướn người đứng lên trên các đầu ngón chân, quay tròn cái roi trên đầu rồibất thình lình hạ nó xuống, hắn giáng vào người Grêgoa khéo đến nỗi sợi roi quấnvào người phạm nhân những ba vòng như một con rắn và quật cái mũi nhọn củacán roi xuống sàn. Mặc dầu đã lường trước như vậy, Grêgoa cũng phải thét lên mộttiếng và Ivăng đếm một. Nghe tiếng thét đó, viên sĩ quan liếc mắt nhìn lên cửa sổ, nhưng cánh cửa vẫnđóng, anh quay lại phạm nhân và đếm như một cái máy: - Một cái roi đã để lại ba vết lằn trên vai Grêgoa. Ivăng lại lấy đà, cũng khéo léonhư lần đầu, sợi roi lại quấn ba vòng vào người phạm nhân, cái đầu roi cũng khôngphạm vào người. Grêgoa thét lên một tiếng thứ hai và Ivăng lại đếm: hai. Lần nàymáu chưa tóe ra nhưng đã thấy xuất hiện trên mặt da. Đến đòn thứ ba, vài ba giọt máu đã bật ra. Đến đòn thứ tư, máu mới thật sự tóera. Đòn thứ năm, một vài giọt đã bắn vào người viên sĩ quan, anh phải lấy khănmùi xoa ra lau mặt. Ivăng liền lợi dụng cơ hội đó để đếm bẩy, đáng lẽ mới là sáu,võ quan không có nhận xét gì. Đến đòn thứ chín Ivăng dừng lại để thay sợi roi với hy vọng sẽ gian trá trót lọtnhư lần đầu, hắn đếm mười một đáng lẽ là mười. Lúc đó một cửa sổ đối diện vớicửa sổ tiểu thư Vaninka mở ra, xuất hiện một người trạc 45-48 tuổi mặc binh phụcđại tướng. Ông hô: - Thôi đủ rồi. Và cánh cửa sổ lại đóng lại. Vừa thấy có bóng người xuất hiện trên cửa sổ, viênvõ quan liền quay về phía đại tướng của mình, tay trái để thẳng theo đường maycủa ống quần, tay phải lên mũ và đứng im lặng như thế trong lúc đại tướng xuấthiện. Sau khi cửa sổ đã lại đóng, anh nhắc lại nguyên văn câu của đại tướng. Cáiroi đã giơ lên liền bị rơi xuống sàn bên cạnh phạm nhân. Ivăng quấn sợi roi vàocán và nói: - Grêgoa, hãy cám ơn quan lớn đi. Quan ...