Danh mục

Truyền thuyết ma trinh nữ phần 2

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 221.40 KB      Lượt xem: 23      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tham khảo tài liệu truyền thuyết ma trinh nữ phần 2, giải trí - thư giãn, truyện ma - kinh dị phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyền thuyết ma trinh nữ phần 2Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Phần 2 T âm trạng của Huỳnh Nguyên cũng chẳng khác gì Hoàng Minh. Từ sau khi Hoàng Minh bị bắt vào cung, chàng như người mất hồn. Ngàynào chở khách sang sông, chàng cũng thẫn thờ. Nhìn cô gái nào cũng giốngHoàng Minh. Các cô gái trêu chọc: - Anh Huỳnh Nguyên, vợ anh vào làm cung nữ, anh quá hạnh phúc rồicòn gì? Làng Dương Hải này, mấy ai được như anh? Huỳnh Nguyên cáu kỉnh: - Các cô đừng có đùa trên nỗi đau của người khác. Tôl có làm gì mà cáccô phải nói vậy nhỉ? Một cô tên là Phương Dung, vui vẻ: - Người ta đã vào cung rồi, là vợ của vua rồi, anh còn luyến tiếc gì nữa.Hay là trong số chúng em đây, anh chọn một người nâng khăn sửa túi cho anhcó được không? Chúng em không có may mắn hầu vua, thì hầu anh có đượckhông? Huỳnh Nguyên buồn bã: - Tôi làm sao có thể quyết định số phận được. Tôi chỉ yêu mỗi HoàngMinh thôi. Nếu lấy cô, không yêu sẽ gây nhiều bất hạnh. Tôi thà ở vậy suốt đời. Phương Dung bùi ngùi: - Anh yêu Hoàng Minh sâu đậm như vậy sao? Tụi em xin lỗi, nhưng emtin một ngày nào đó, anh sẽ gặp lại Hoàng Minh. Vì tình yêu là bất diệt mà... Hoàng Nguyên cảm động: - Cảm ơn Phương Dung và các bạn đã hiểu nỗi lòng tôi. Đêm nay là đêmcuối cùng tôi ở Dương Hải này. Mai tôi sẽ ra kinh đô kiếm việc, và tìm cách gặpHoàng Minh. Tôi đã thề với lòng, với Hoàng Minh, ngoài nàng ra tôi sẽ khônglấy ai. Phương Dung thổn thức: - Anh quả là người đàn ông chung thủy hiếm có. Thế bây giờ anh tínhsao?www.vuilen.com 19Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Huỳnh Nguyên thở dài: - Tôi sẽ lên kinh thành, tìm việc làm và cơ hội để gặp lại Hoàng Minh,Chỉ lo ở nhà, không có ai săn sóc cha tôi, cha tôi đã già. Phương Dung nhiệt tình: - Việc đó, anh cứ để em lo. Em sẽ săn sóc cụ như cha đẻ của mình. Huỳnh Nguyên cảm động: - Phương Dung , tại sao em lại tốt với tôi đến thế? Tôi thật mang ơn emsuốt đời. Phương Dung dịu dàng: - Thú thật, em cũng rất yêu anh. Nhưng vì anh là người yêu của HoàngMinh, nên em im lặng. Hoàng Minh là bạn gái tốt của em. Anh cứ việc đi đi,đừng băn khoăn gì về em cả... Huỳnh Nguyên cầm tay Phương Dung, đặt lên ngực mình, Phương Dungkhông rút tay lại. Nàng hiểu: Đó là cử chỉ của lòng biết ơn. Việc Huỳnh Nguyênlên kinh thành là vô cùng mạo hiểm. Nó chứng tỏ tình yêu mãnh liệt với HoàngMinh. Nhưng cũng là đi vào chỗ chết, vì kinh thành canh gác cẩn mật, HoàngMinh lại ở trong cung cấm, là một cưng phi của Lạp Chân Thuỷ vương. Mà nhàvua này tàn ác có tiếng... Hai người tạm biệt nhau. Và cũng là vĩnh biệt. C uộc gặp bất ngờ với Hoàng Minh khiến Huỳnh Nguyên bồi hồi, xúcđộng. Hoàng Minh càng ngày càng đẹp lộng lẫy. Ánh mắt nàng đượm buồn.Huỳnh Nguyên hiểu nổi lòng của Hoàng Minh. Tan ca trực, chàng rủ người bạnthân là Phù Thanh Luy ra quán rượu. Phù Thanh Luy ngạc nhiên: - Ủa, bấy lâu nay cậu có uống rượu bao giờ đâu, sao nay lại thế? Huỳnh Nguyên xởi lởi: - Thì tớ có chuyện muốn tâm sự với cậu. Chuyện này liên quan đến cảcuộc đời.www.vuilen.com 20Tác giả: Mộ Trung Nhân TRUYỀN THUYẾT MA TRINH NỮ Phù Thanh Luy tò mò: - Có chuyện gì mà nghiêm trọng thế? Huỳnh Nguyên nói: - Thì cứ uống rượu đã, rồi ta sẽ vào chuyện. Họ nâng cốc, uống ực chén rượu, Huỳnh Nguyên vào chuyện nói: - Hồi chiều, tớ có gặp Hoàng Minh cậu ạ. Tớ thật không ngờ. Phù Thanh Luy sửng sốt: - Vậy à? Thế cô ấy có nhận ra cậu không? Huỳnh Nguyên gật đầu: - Có, cô ấy rất xúc động. Nhưng vì lúc ấy đông người, nên tụi tớ phải làmngơ. Phù Thanh Luy trầm ngâm: - Chuyện này nghiêm trọng đây. Tớ đã nghe cậu kể nhiều về HoàngMinh. Nàng là cung phi đẹp nức tiếng của kinh đô. Thế mà bệ hạ lại không ngóngàn gì tới nàng cả, chỉ đưa về cung làm đồ trang sức cho cung đình. Quả thật làuổng phí một đời con gái. Huỳnh Nguyên ứa lệ: - Tội nghiệp cho Hoàng Minh, thế cậu bảo tớ phải làm thế nào bây giờ? Phù Thanh Luy lắc đầu: - Điều này thì tớ chịu. Đụng chạm đến cung nữ của Nhà vua, là chuyệnhệ trọng, mất đầu như chơi. Cả gia tộc cũng bị liên lụy. Tốt nhất, cậu hãy quêncô ấy đi, và xa nơi này càng sớm càng tốt. Vì càng để lâu trong lòng càng daydứt, rồi thì liều lĩnh, bất chấp cả mạng sống. Cậu còn quá trẻ… Nguyên cúi đầu, ảo não. Phù Thanh Luy thấy bạn như vậy, cũng bùi ngùi.Chàng cũng rất muốn giúp bạn. Nhưng đây là việc vô cùng nguy hiểm. Chàngthở dài: - Để tớ nghĩ xem có cách gì giúp cậu k ...

Tài liệu được xem nhiều: