Danh mục

Truyện tình cảm sướt mướt cho đàn ông

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 316.62 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đừng hỏi tôi bất cứ điều gì về cô gái đó. Tên cô là gì, cô bao nhiêu tuổi, nhà cô ở đâu, dịu dàng truyền thống hay cá tính hiện đại. Tôi chẳng biết gì về cô ta hết. Cô ả chỉ đơn giản là một người xa lạ, thỉnh thoảng lại xuất hiện
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện tình cảm sướt mướt cho đàn ông Truyện tình cảm sướt mướt cho đàn ông Đừng hỏi tôi bất cứ điều gì về cô gái đó. Tên cô là gì, cô bao nhiêu tuổi, nhà cô ởđâu, dịu dàng truyền thống hay cá tính hiện đại. Tôi chẳng biết gì về cô ta hết. Cô ả chỉ đơn giản là một người xa lạ, thỉnh thoảng lại xuất hiện để tựa đầu vào vai tôi, đúng năm phút không hơn không kém, rồi biến mất cũng nhanh như lúc đến. Chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên vào tháng Tư năm 2006. Thời điểm đó, tôi đang chuẩn bị chinh phục hai đỉnh núi cao chót vót mang tên tốt nghiệp trung học phổthông và đỗ đại học. Hầu như ngày nào tôi cũng học ba ca, từ sáng sớm cho đến tốimuộn. Những chồng sách vở dày cộm, những lớp học sáng đèn, những cái ngáp dài vô tận, những chuyến xe bus vắng tanh cuối ngày là cuộc sống của tôi. Đôi lúc tôi tự hỏi tại sao mình lại phải học nhiều như thế, bố mẹ tôi muốn tôi học, nhà trường bắt tôi học, bạn bè tôi học nên tôi cũng học, ngoài những điều đó, tôi chẳng tìm ra lý do nào hợp lý hơn. Lúc đó đâu khoảng bảy rưỡi, tám giờ tối. Bến chờ xe bus vắng hoe, chỉ có mỗi mình tôi ngồi đơn độc trên chiếc ghế inox uốn cong hình chữ U ngược. Hôm nàocũng vào thời điểm này, tất cả các giác quan và cơ bắp trong cơ thể tôi đồng loạt rãrời: Tai ù đặc mớ kiến thức mới được nhồi nhét, hai mắt chớp giật như ngày giông bão, dạ dày gào thét kêu đói, bàn tay mỏi muốn rụng ngón do cầm bút viết quá nhiều.Cảnh tranh tối tranh sáng từ đèn của những chiếc bảng hiệu và xe cộ đi lại tấp nậpkhiến tôi không để ý cô ta đang đi bộ lại gần. Chỉ đến khi cô ngồi xuống bên cạnh tôi, đặt đầu vào vai tôi, nhanh nhẹn và dứt khoát như một vận động viên thể dụcnghệ thuật, tôi mới ngỡ ngàng nhận ra mình đang ở trong một tình thế tréo ngheo.Trong khoảng một phút, tôi hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nếu bạn là tôi chắc cũng vậy thôi. Đành rằng con người đang ngày càng gần nhau hơn, nhưng không phải theo cái cách này. Ở mức độ nào đó, một đứa con gái lạ hoắc bỗng dưng nhào đến rồi gục đầu vào vai một đứa con trai không quen biết, cũng tương tự một đứa con trai lén bóp ** con gái vậy. Xin đừng cười, tôi đang rất nghiêm túc đấy. Tôi chẳng phải người hẹp hòi gì mà không thể chia sẻ cái bờ vai sắp mười tám tuổi vừa rộng dài vừa vững chắc của mình cho ai có nhu cầu đượcdựa dẫm. Nhưng ít nhất cô ta cũng nên chào hỏi cho đàng hoàng, xưng tên cho lịchsự và trình bày rõ ràng cái hoàn cảnh ** le của mình trước đã, tựa như: “Em vừa bị mẹ mắng, em bị điểm kém, em bị mấy đứa đầu gấu trong trường đánh, em bị thất tình…” blah blah. Nhưng không, cô ả chẳng nói chẳng rằng, cứ thế mà dựa đầu vào vai tôi, như thể tôi chỉ là một con bù nhìn trên ruộng ngô.Cô nàng trạc tuổi tôi, chắc cũng vừa rời khỏi một lớp luyện thi nào đó gần đây. Cô ta mặc áo trắng đồng phục nhưng không có huy hiệu trường, quần vải màu đen.Tóc cô dài đến ngang vai, xù như mỳ ống, mắt thâm quầng và má hóp lại. Đôi mắt cô ánh lên sự mệt mỏi và nỗi buồn chất chứa nhiều vấn đề với gia đình – trườnghọc – bạn bè mà không biết trút đi đâu. Tóm lại là cô nàng giống như tất cả những đứa học sinh đang tuổi ẩm ương khác ở cái đất nước này.Đó là năm phút dài nhất tôi từng trải qua. Ở cái tuổi đó, bọn con trai chúng tôi vẫn lén truy cập web đen ngoài quán internet và thủ dâm trong nhà tắm với cảm giác tội lỗi khó tả. Mỗi khi túm năm tụm ba trong giờ nghỉ giữa các tiết, chúng tôi chỉ dám ba hoa về những game mới ra lò, về những bộ phim chiếu trên TV và những bài rap Việt bậy bạ lố lăng đang được ưa chuộng trên mạng. Chúng tôi tuyệt đối không bao giờ dám nhận rằng mình hiểu biết về bọn con gái. Ở cái tuổi đó, nghĩ đến việc được cầm tay một cô nàng xinh xắn trong trường mà mình thầm thươngtrộm nhớ cũng thấy sung sướng lắm rồi. Vậy nên đừng ngạc nhiên khi tôi thẫn thờ suốt mấy ngày liền vì được một đứa con gái tựa đầu vào vai.Sau khi đã dựa dẫm chán chê, cô rời bỏ bờ vai tôi, đột ngột đến mức khiến tôi cảmthấy sự trống vắng đang áp đặt lên đó. Cô ta đứng thẳng dậy, sốc lại chiếc túi xách quai chéo, rồi hòa mình vào dòng xe cộ, chẳng thèm nhìn tôi lấy một lần. *** Năm đó tôi thi trượt đại học. Một tấn bi kịch với các bậc sinh thành, nhưng tôi lại chẳng thấy buồn gì lắm. Đó là một kết cục đã được dự đoán từ trước. Tôi tự biếtsức học của mình, nó giống như con dao cùn, có mài dũa mấy cũng chẳng cắt được đá. Điều này rõ ràng như ánh sáng mặt trời, nhưng quá phũ phàng để bố mẹ tôi chịu chấp nhận. Tôi không ở nhà ôn thi năm nữa mà đăng ký vào học tại một trung tâm đào tạo thiết kế đồ họa. Vẽ vời chưa bao giờ là sở trường của tôi, nhưng ít nhất nó cũngkhơi gợi chút hứng thú trong cái đầu toang hoác những khoảng trống vì đã gạt bỏ hết mớ kiến thức sách vở và trách nhiệm thi cử nặng nề. Ai cũng nói đây là giai đo ...

Tài liệu được xem nhiều: