Chuyện kể rằng lúc Quỳnh còn nhỏ , mới bảy tấm tuổi. Quỳnh đã tỏ ra thông minh đỉnh ngộ nhưng cũng là một đứa trẻ chúa nghịch
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện Trạng Quỳnh Truy n tr ng Quỳnh u to b ng cái b Chuy n k r ng lúc Quỳnh còn nh , m i b y tám tu i, Quỳnh ã t ra thông minh nh ng nhưng cũng là m t a tr chúa ngh ch. H i y b n tr thư ng chơi trò xư cxách, l y tàu chu i làm c , lá sen làm l ng. Trong trò chơi, Quỳnh bao gi cũng l n lư t. M t êm mùa thu, trăng tháng tám sáng v ng v c, ang chơi v i ám tr sân nhà,Quỳnh b o: - Chúng bay làm ki u cho tao ng i, r i tao ưa i xem m t ngư i mà cái u to b n gcái b ! Lũ tr tư ng th t, li n tranh nhau làm ki u rư c Quỳnh i vòng vòng quanh sân, m tth mu n t hơi. Xong, chúng nh t nh b t Quỳnh ph i gi l i h a. Lúc y trăng ãm , Quỳnh b o: - T i bây ng ic ây, tôi i t l a soi cho mà xem! B n tr nh hơi s , không dám l i, ch nh ng a l n hơn, b o d n ng ch .Quỳnh l y l a th p èn xong âu y, r i thò u che ng n èn, b o: - Kìa, trông trên vách kìa. Ông to u ã ra y! Anh nào cũng nhìn nh n nhơ nh n nhác, th y bóng u Quỳnh vách to b ng cái bth t. Lũ tr bi t Quỳnh x , quay ra b t Quỳnh làm ki u n, Quỳnh ch y vào bu ng óngc a l i, kêu m lên. Ông b tư ng là tr ánh, c m roi ch y ra, lũ tr ch y tán lo n. t n t con b hung T thu bé, ngoài tính ngh ch ng m, hi u ng, Quỳnh còn t ra thông minh xu tchúng khi h c r t gi i và i áp hay, nh t là khi ng kh u. Trong làng c u bé Quỳnh có m t ngư i hay ch nhưng tính tình kiêu ng o, i âucũng khoe khoang, tên g i là ông Tú Cát. T t nhiên, t nh Quỳnh ã ghét nh ng ngư icó b n tính như v y. M t hôm, Quỳnh ang ng xem àn l n ăn cám thì Tú Cát i qua. ã ư c nghe ngư i ta n ãi v th n ng này, Tú Cát không ưa gì Quỳnh, ông ta ra vk c g i Quỳnh n b o: - Ta nghe thiên h n mày là a thông minh, ng áp r t gi i. Bây gi ta ra chomày m t v i, n u mà không i ư c thì s bi t tay. Nh t nh ta s ánh òn choch a các t t láo, nghe chưa! Nói xong, không i Quỳnh thưa l i, Tú Cát li n g t gù c: - L n c n ăn cám t n. ây là m t câu i r t h c búa b i C n và Cám v a ch l n và th c ăn c a l n, l iv a là hai qu trong kinh D ch, ngư i có h c nhi u còn th y khó. Th nhưng, không naonúng, Quỳnh c l i ngay: - Chó khônss ch c n càn. Qu là m t v i v a ch nh v a có ý x xiên. Khôn và Càn cũng là hai qu trongkinh D ch, Quỳnh l i còn ng m ý chư i Tú Cát là ng có mà r c r i. B th ng nh hơnmình chơi l i m t òn au, Tú Cát t c l m, h m h m b o: - ưc coi m y còn thông minh n c nào. Tao còn m t v n a, ph i i ngay thìtao ph c! Nói xong Tú Cát c ngay: - Tr i sinh ông Tú Cát! V v a ra mang tính cách ng o ngh , phách l i. Nào ng , Quỳnh ch ngay xu ng t,dư i l p phân heo ùn lên nh ng nh mà áp: - t n t con b hung! n nư c này thì dù t c n h c máu m m, Tú Cát cũng ành cút th ng. Dê c ch a Ti ng tăm v m t th n ng nhanh chóng ư c truy n t ng kh p nơi, ngày càng lanr ng và n t n kinh ô. Nhà vua mu n bi t hư th c ra sao, nhưng là ngư i chu ng nhântài, sau khi suy nghĩ, vua bèn ban l nh: C ph Thanh Hóa, m i làng ph i em n p m tcon dê c ang ch a. Sau hai tháng, n u làng nào không có s b tr t i. Cái l nh chéongoe y t t nhiên làm dân chúng ph Thanh Hóa sh t ho ng s hãi. C làng Quỳnh , aicũng nh n nhác lo âu. Tìm âu ra dê c ch a? Mà t xưa n gi ã nghe ai nói cáichuy n l lùng y âu! Th nhưng, khi bi t chuy n ó, Quỳnh nói v i b : - Chuy n gì ch chuy n này xin b ng lo. B c b o dân làng chu n b cho con m ttrăm quan ti n và g o ăn ư ng, con s ki m ư c dê c ch a cho làng. Nghe Quỳnhnói v y, ông b không tin, nhưng cũng thưa l i vơi dân làng. Ngư i tin k nghi nhưngkhông còn có cách nào khác, m i ngư i ành làm theo yêu c u c a Quỳnh. Sáng hômsau, hai cha con Quỳnh lên ư ng. H n kinh ô khi nhà vua có vi c i qua c a ông.Quỳnh nép xu ng c ng sát v ư ng ch . Khi xa giá nhà vua n g n, Quỳnh khóc r nglên. Nghe ti ng khóc có v l , vua sai lính lôi a tr ang khóc lên h i nguyên do.Quỳnh v như không bi t y là vua, càng gào to, k l : - M tôi ã ch t m y năm nay, tôi nói mãi mà b tôi không ch u em bé cho tôi b ... Vua nghe nói câu y, b t cư i b o r ng: - Ôi chao qu là m t th ng bé n n. Ba mày là àn ông mà làm sao ư c? Ch i cho vua nói v y, Quỳnh li n nín ngay, r i ng ch p hai tay l i, nói th t trangnghiêm: - Thưa ông, v y mà nhà vua b t dân làng tôi ph i n p dê c ch a! Nghe nói v y, nhà vua gi t mình, bi t ngay ây là a bé th n ng mà b y lâu mìnhv n nghe n. Mi ng k sangB y gi Quỳnh ã hơi l n, ang thi u niên. Trên ư ng t ph v khát quá, Quỳnhvào m t quán nư c bên ư ng. Trong quán có m t viên quan, dáng oai v , ang ng inhai tr u b m b m. C nh ó, có m t lính v ng h u. Quan nhai xong, hách d ch v tmi ng bã tr u ra t. Quỳnh ang ng i u ng nư c, th y ng a m t li n bư c l i cu i nh t lên, ng m nghíanhư mu n tìm ki m cái gì, r i út vào túi. Quan th y l , h i: - Mày là ai? Làm gì v y? Quỳnh làm b khúm núm áp: - B m, con là h c trò nghèo, lâu nay thư ng nghe ngư i ta nói Mi ng nhà quan cógang có thép mu n nh t lên em v coi th có úng th không? Bi t mình b x , l i không bi t tên h c trò x c xư c này là Quỳnh, quan li n b o: - ã xưng là h c trò thì ngư i ph i i ngay câu t c ng mà ngư i v a nói ó i, haythì ta thư ng, d s ánh òn. Mà nh là t c ng ph i i b ng t c ng , nghe chưa! Quỳnh gi b r t rè, thưa thưa b m b m: - Con s mang ti ng x c xư c... Không dám i. Tư ng anh chàng h c trò ang bí, quan b o: - Ta cho ngư i c nói, còn i không ư c thì n m xu ng ta ánh òn. - N u th thì con xin i. - ư c. i ngay i, ta nghe th ! Quỳnh thong th cv i: - nhà khó v a nh v a thâm. Nghe xong, m t quan xám l i như tro b p. Câu i l i úng là câu t c ng , không t ...