Danh mục

Tương tự

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 142.44 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phần 1: a và người xưa. Tôi quen a không phải là sự tình cờ gặp ở đâu đó hay do bạn bè giới thiệu mà là có sự sắp xếp giới thiệu từ 2 bên gia đình. T thật sự chưa biết gì về a chỉ nghe qua mọi ng pảo là a hiền lành, chăm chỉ và a cũng sẽ có một công việc khá ổn định. Nghe được thế t cũng xuôi lòng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tương tự Tương tựPhần 1: a và người xưa.Tôi quen a không phải là sự tình cờ gặp ở đâu đó hay do bạn bè giới thiệu mà là cósự sắp xếp giới thiệu từ 2 bên gia đình. T thật sự chưa biết gì về a chỉ nghe qua mọing pảo là a hiền lành, chăm chỉ và a cũng sẽ có một công việc khá ổn định. Ngheđược thế t cũng xuôi lòng. Vì t không thích cái kiểu làm quen như thế này, nó làmcho t khó chịu và cảm thấy gượng ép hay nói đúng ra là t không thích kết hôn, mặcdù nếu ở trong làng thì cũng chỉ còn vài người bằng tuổi t đang đi học thì chưa kếthôn thôi, chứ số còn lại thì đã có hạnh phúc gia đình từ vài năm trước rồi. Chưabiết gặp mặt, nói chuyện rồi sẽ ra sao nhưng t thấy vẫn sợ. cái kiểu có sự giới thiệutừ 2 bên là dễ đến với nhau lắm, điển hình là như a trai t và mấy người t biết nữa,họ cũng kết hôn ngay sau khi gặp mặt và yêu nhau trong quãng thời gian ngắn.nghĩ tới đây thôi là t lại ko muốn có sự sắp xếp này tẹo nào, t cũng từng trải quanhững cuộc giới thiệu như thế này rồi , nhưng thật khó để làm t hài lòng về ngườita, t quá khó tính hay vì người ta ko hiểu tôi?.haizzz…Trước ngày đi học vài hôm mẹ t cứ nhắc suốt “ m có biết nó ko? Nó như thế nào.Thấy bảo gia đình người ta có ý với m, m nghĩ sao”. Haizz,..trong đầu t thấy saomà khó chịu thế. T chỉ trả lời bâng quơ cho xong việc “ con không nhớ mặt, nhưnga ta ko có được trắng” thế là t lại bỏ đi chỗ khác. Nhưng mẹ cũng ko dễ bỏ qua màvẫn nói với với t “ làm gì cần trắng, nhà này mà ko giống tao thì cũng đâu ra trắng,cốt nhất là con người của nó, mới lại nó là người trong làng, tao chỉ mong là m lấyđược người trong làng thôi”.- Lên trên tầng t cũng suy nghĩ, mình mà cứ như vậy cũng ko phải là cách hay,nhưng gặp mặt liệu a ta có đủ tự tin để nói chuyện với mình ko? Có đủ kiên trì đểlàm quen với một con điên ko? Suy nghĩ cứ tràn về. “ phải làm sao bây giờ”. Lêntrên phòng t gặp bà, t hỏi luôn. “Bà thấy a ta thế nào?”. Đáp thẳng ko do dự- bà “được”. trời ơi, nghe thật là lố bịch, chưa cân nhắc mà đã phát ngôn, thật là….Sau những ngày được sự bồi bổ kiến thức về a ta qua bà và mẹ, t chỉ mong saođược đi học cho hết nói, hết phải suy nghĩ. Nhưng mẹ t ko quên đâu, trong lúcđang chuẩn bị đồ đạc để lên đường đi học, mẹ vẫn cố thêm câu “ tao cho nó số mđấy, có gì 2 đứa cứ liên lạc”. Ôi trời ơi, sao lúc này t thấy mẹ như muốn bán t đicho khuất mắt mẹ mà mẹ làm thế. Nhưng trong giây lát, t lại làm chủ được chínhmình và tự nhắc trong đầu “ t mà phải sợ làm quen ư? Rồi a ta sẽ thấy làm quenvới t đâu đơn giản, hãy chờ đấy xem được bao lâu?” thế là t cắp cặp lên đường màko lo nghĩ gì nữa.Vài ngày ở trên này trôi qua, t cũng quên đi mất chuyện đó. Đến một buổi t đangnấu cơm thì có một số lạ gọi tới, bình thường thì t sẽ không mấy khi nghe máy sốlạ đâu. Nhưng t đoán là a ta, vì trong trí tưởng tượng của t thì a là người khô khan,ít nói và có thể đàng hoàng nên dễ là dùng sim 10 số.-a lô- Vâng, a lô- chào e, a là a. ..Trong suy nghĩ t thấy bực rồi đây, khó chịu với người làm quen đây. Sao a ta konhắn tin nhỉ? T có quyền ko trả lời tin nhắn có phải dễ ko?.……………..Cứ như thế t và a nói chuyện được một lúc, rồi t bảo “e bận nấu cơm, để khi khácnhé” và t lại tiếp tục nấu cơm. “ tít tít” ồ, tin nhắn tới. hóa ra là số vừa gọi. nộidung tin đại loại như là rất ngại khi lần đầu tiên làm quen theo kiểu này, nhưng t lạiđặc biệt chú ý tới những kí tự, cách viết tin nhắn của a ta, nghĩ trong đầu “ sao màlắm từ hix, hi…thế”đại loại là mấy từ cảm xúc. Đọc tin xong t muốn đặt ngay máyxuống và ko muốn nhắn lại nữa, vì t ko quen hay nói đúng hơn là ghét cái kiểunhắn vớ vẩn, mà theo cách gọi của t thì đó chính là “ngây ngô giả nai”.[ ngoài lề] sau khi nhìn tin nhắn đấy t liền nhớ tới một người. một người đã tạodựng cho t niềm tin vào tình yêu chân chính, ko đam mê tiền bạc hay danh vọng,nhưng cũng chính người đó cũng khiến t ghét sự ngon ngọt trong lời nói [buồn].Người đó là một người da trắng ( t rất có cảm tình với người da trắng) có giọng nóinhẹ nhàng, t và người đó bằng tuổi nhưng người đó thích t gọi là a thì t cũng gọi làa. t và a quen nhau trong một lần đi chơi cùng nhóm bạn, a dẫn người yêu a đi cùngnhưng t ko biết đó là người yêu a vì trông họ ko được tình cảm cho lắm, nên t nóichuyện trêu a rất tự nhiên. Mãi tối về a nt cho t bảo hôm nay chia tay với ngườiyêu, t thấy lạ là sao a lại nói với t như thế, lúc đó t mới vỡ lẽ ra người đi cùng achính là người yêu a vừa mới chia tay sau khi gặp t. t nghĩ thấy buồn, tự trách bảnthân mình, và suy nghĩ “ liệu có phải sau khi gặp mình thì a mới chia tay ngườiyêu. Nếu ko có mình thì sự việc có dẫn tới mức thế ko?” những suy nghĩ cứ dằnvặt khiến t cảm thấy mình là người có lỗi, mình ko nên làm quen với a nữa. thế là tko nt, mặc cho a nt hay gọi điện. sau một thời gian…….Vào một ngày của ngững ngày cuối năm, mình t phải ở lại học tiếng trung, các bạncùng phòng đã về hết, ngồi một mình buồn, t lại nhận được tn đến từ a, t thấy vuilắ ...

Tài liệu được xem nhiều: