Danh mục

Unsent letters - Lá thư thứ hai

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 195.43 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hoa tháng tư đang nở, nắng tháng tư rất hiền, trời vẫn xanh, em sẽ nhớ anh, kỉ niệm... ~ Cho những niềm tin không còn nguyên vẹn. Tặng Béo Xinh Đẹp. Anh à, có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng em viết cái gì đó về anh, cho anh. Mười ngày yêu, chín ngày cãi vã, bảy ngày buồn bã, năm ngày đau lòng, chỉ duy nhất có một ngày vui vẻ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Unsent letters - Lá thư thứ hai Unsent letters - Lá thư thứ hai: Em và anhHoa tháng tư đang nở, nắng tháng tư rất hiền, trời vẫn xanh, em sẽ nhớ anh,kỉ niệm... ~ Cho những niềm tin không còn nguyên vẹn. Tặng Béo Xinh Đẹp.Anh à, có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng em viết cái gì đó về anh, cho anh.Mười ngày yêu, chín ngày cãi vã, bảy ngày buồn bã, năm ngày đau lòng, chỉ duynhất có một ngày vui vẻ. Đó có phải là qui luật chung của những tình yêu tuổi trẻ?Đáng buồn hơn cả việc chúng ta hay cãi vã và em thường buồn bã một mình làviệc em vẫn giữ gìn kỉ niệm của những ngày vui vẻ hiếm hoi, như là bảo bối.Anh đến với em khi anh biết trong lòng em vẫn còn một vết thương rất lớn, hãycòn chưa lành, những ngày trái gió trở trời vẫn dấy lên đau tấy. Anh mang đến choem cảm giác vui vẻ, hạnh phúc, cho em quên đi nỗi buồn và sẵn sàng mở cửa tráitim đón nhận những tình cảm mới.Anh nói đừng quá kì vọng vào anh, vì anh vốn là người hay thay đổi, anh nói anhcòn nhiều thiếu sót, và anh mong muốn chúng mình sẽ cùng cố gắng vì nhau. Emđã tự dặn mình quá nhiều lần là đừng tin vào những lời ngọt ngào mà con trai nói,bởi vì những lời ấy, chỉ có con gái sẽ nhớ mà thôi. Nhưng người ta bảo con gái yêubằng tai, con trai yêu bằng mắt, em cứ tin anh, ngây thơ như lần đầu tiên.Là em ngây thơ, hay là em yếu đuối, hay chỉ là vì em là con gái mà thôi. Khi yêu,anh vẫn mải mê và say sưa với những cuộc tụ tập bạn bè, rồi đi chơi điện tử, anhvẫn quên những gì anh thường nói, và có đôi khi em tự hỏi em nằm ở vị trí nàogiữa những bạn bè học hành và những trò chơi của anh. Khi yêu, tất cả những gìem biết là anh. Em ít đi chơi với bạn bè hơn vì sợ anh không thích, em ít dành thờigian cho hai đứa em hơn vì phần nhiều thời gian của em dành cho việc nghĩ vàquan tâm về anh. Em cố gắng hết sức để làm anh bất ngờ, em tỉ mẩn làm từng tấmthiếp, chọn từng món quà, và nắn nót viết từng câu chữ và tưởng tượng đến lúc anhsẽ nhận được món quà ấy, và cảm nhận được tình cảm của em.Là em trẻ con, hay là em đòi hỏi quá nhiều, hay là em hay suy nghĩ, hay chỉ là vìem là con gái mà thôi. Lẽ ra em nên hiểu rằng ngoài tình yêu ra em nên sống vìnhững thứ khác, vì những người bạn luôn cùng em khóc cười, vì bố mẹ và gia đìnhluôn cùng em chia sẻ, và em cũng nên sống vì em, vì tương lai và mơ ước củachính em nữa.Ngày anh nói chia tay, em đã hơn một lần níu kéo. Em đã sợ cảm giác tan vỡ, cáichông chênh trống vắng và sự cô đơn đáng sợ khi không có anh bên cạnh. Nhữngngười chưa yêu sẽ khó có thể hiểu cảm giác cô đơn của những người đã từng yêu.Là cảm giác lòng nhói đau khi nhìn người ta có đôi có cặp, là cảm giác lạnh lẽotrống trải, là cảm giác cần đến thiết tha một cái nắm tay đầy ấm áp, là cảm giácmong muốn được bé nhỏ yếu đuối trong vòng tay xiết chặt. Vì em sợ thế giớikhông anh sẽ lạnh lùng biết mấy, nên em đã hơn một lần, níu kéo.Mà có lẽ không phải, là vì em thấy bị tổn thương khi nghĩ rằng mình đã làm gì đósai, em tự dằn vặt mình vì điều ấy. Khi quan tâm là mệt mỏi, khi dỗi hờn là gánhnặng, khi ghen tuông là cãi vã, em đã lật giở từng trang, từng trang một, từng trangcủa những ngày của anh và em, để thấy đâu đó khi em đã vòi vĩnh anh nhiều, đểthấy khi anh mắng em vì buồn vui gì cũng không chịu nói, để thấy những giọtnước mắt của em lăn dài trên những trang kỉ niệm…Ngày anh nói anh đã thích người khác là ngày vết thương cũ trong lòng em lại táiphát, và một vết thương mới xuất hiện. Anh nói bằng giọng đơn giản, còn thảnnhiên cho xem ảnh người ấy. Em có lẽ không phải là người cao thượng, lại chẳngđủ bản lĩnh để kìm nén sự đau lòng. Em cứ khóc, cứ buồn cho một thứ đã vuộtkhỏi tay mình quá nhanh, cho một tình yêu mới kết thúc chưa tròn tháng.Bạn bè em, không một người nào không dùng những từ ngữ nặng nề, xấu xa để nóivề anh, để khuyên em rằng thoát được một người như anh là may mắn, để bảo rằnganh chỉ là một người không xứng đáng với em. Ai cũng cố gắng làm em vui, choem tìm quên nơi những tình cảm bạn bè, và vào những khi em buồn nhất, có ngườisẽ khóc cùng em. Những lời mọi người nói em dường như hiểu cả, dường như biếtcả, mà sao em vẫn muốn tin anh là người như anh vẫn nói? Vì em còn tình cảm vớianh, hay vì em chỉ muốn giữ lại chút gì đó cho mình, rằng em đã không yêu phảimột người tồi đến thế?Thật kì lạ là đã nhiều lần em tự nhủ rằng mọi chuyện đã kết thúc, vậy mà như mộtthói quen, cứ nói chuyện với bạn bè một lúc, em sẽ quay lại đề tài là anh. Là anhnhư thế này, anh như thế nọ, anh thích thế này, anh muốn thế kia. Dường như nóichuyện về anh là liều thuốc giải tỏa hữu hiệu nhất cho những mâu thuẫn, nghĩ suychất chứa trong em, nhưng cũng là cách dại dột nhất mà em có thể áp dụng để quênđược anh. Là em đã quá mệt mỏi vì anh, hay là em chưa thể quên anh như cách anhđã quên em?Và điều kì lạ hơn cả là, anh ...

Tài liệu được xem nhiều: