Danh mục

Ước hẹn của quá khứ

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 162.91 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngày mai, cậu đi với mình đến một nơi nhé! Đi đâu vậy? Bí mật, đi nhé! Ưhm! Vậy 8h sáng mai tớ chờ cậu ở trạm xe buýt nhé! Ừk! … ……. Đừng cậu đừng đi, tớ không cho cậu đi đâu hết cậu không được đi Nhưng… nhưng tớ phải đi với mẹ cậu bé nói giọng buồn bã
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ước hẹn của quá khứ Ước hẹn của quá khứNgày mai, cậu đi với mình đến một nơi nhé! Đi đâu vậy? Bí mật, đi nhé!Ưhm! Vậy 8h sáng mai tớ chờ cậu ở trạm xe buýt nhé!Ừk! ……….Đừng cậu đừng đi, tớ không cho cậu đi đâu hết cậu không được điNhưng… nhưng tớ phải đi với mẹ cậu bé nói giọng buồn bãKhông, không, cậu phải ở lại với tớ, cậu mà đi tớ sẽ, tớ sẽ…_cô bé khóc nấclênĐừng khóc mà, tớ, tớ sẽ không đi nữaMắt cô bé sáng lên, hỏi lại: “Thật cậu sẽ không đi nữa phải không, đúngkhông, hứa nhé!”_ cô bé giơ ngón tay út raỪk. tớ hứa mà cậu bé giơ ngón tay út ra ngoắc tay hứa với cô béCô bé cười tươi rạng rỡ, dụi mắt cầm lấy tay cậu bé kéo chạy theo, hai đứatrẻ nô đùa được một lúc lâu cô bé nằm lăn ra ngủ, cậu bé nhìn cô bé một lúclâu rồi nói khẽ:Xin lỗi, tớ thất hứa với cậu, tớ có lỗi với cậu nhưng tớ hứa, tớ hứa sẽ trở lại,cậu chờ tớ nhé, nhé!Nói rồi cậu bé chạy vụt đi không ngoảnh mặt lại………..11 năm sau,…Ê, tụi bay nghe tin gì chưa? Sắp tới sẽ có một anh chàng cực kool vào họclớp mình đóLớp học đang yên ắng thì nháo hết cả lên, lớp này vốn là nữ quyền, con traichỉ có 5, 6 người nên chẳng lạ gì khi đám con gái cứ nháo lên hỏi này nọ.Tuy vậy, cũng vẫn có một người dường như không quan tâm gì, cứ nhìn rangoài cửa sổ lâu lâu lại buông ra tiếng thở dài, đó là Mai ,một người được cảlớp đặt biệt danh là con người trầm lặng, Mai ít nói, ít cười cũng chẳng haytham gia các hoạt động của lớp , cô chẳng nổi bật lắm chỉ riêng đôi mắt thìthật đẹp, to, đen nhưng rất buồn.Reng, rengTiếng chuông vào lớp vang lên, mọi người yên vị ở chỗ của mình, thầy giáobước vào lớp cùng với một người, đám con gái sững lại một chút rồi nhaonhao lên, quả thật như lời đồn, bước vào lớp là một chàng trai rất kool, cậuta cao nhưng không quá gầy sau lớp áo đồng phục khuôn mặt trắng thanh túnhưng khiến người ta không thể rời mắt lại chính là đôi mắt của cậu ta, đôimắt màu nâu khiến người ta như chòm vào trong đó.Lướt qua một lượt lớp, đôi mắt bất ngờ dừng lại ở một chỗ, vẻ mặt chuyểntừ ngạc nhiên, bất ngờ sang vui vẻ hạnh phúc, một nụ cười hiện lên, đám congái lại nhao lên. Cậu ta chậm rãi nói:Xin chào, mình tên là Nam, trước đây mình sống cùng gia đình ở nướcngoài, bây giờ mình về đây học mong các bạn giúp đỡ nhiều.Thầy giáo cho cậu ta lựa chọn chỗ ngồi, cậu được rất nhiều lời mời nhưngchỉ mỉm cười rồi bước qua tiến thẳng đến một chỗ trống rồi hỏi:Mình có thể ngồi ở đây chứ?Tùy!Cậu ta ngồi xuống và nhìn người kế bên, người ngồi kế cậu chính là Mai, côchẳng buồn chú ý tới cậu ta mà chỉ nhìn ra cửa sổ rồi thở dài.Cậu có chuyện gì buồn à!Mai liếc nhìn cậu ta rồi quay đi, cô nghĩ trong đầu thật là nhiều chuyện.Những ngày tiếp theo ở lớp học làm Mai cảm thấy thật khó chịu khi Nam cứsuốt ngày làm phiền cô, cậu ta thường nói những chuyện không đâu, ban đầuMai cũng chẳng quan tâm chẳng nói gì nhưng cậu ta cứ kể rồi dần dần bắtMai phải nói, càng ngày Mai càng cảm thấy khó chịu đến lúc không chịuđược nữa thì cô hét lên:Đừng làm phiền tôi nữa, cậu phiền phức quá!Nam nhìn Mai rồi im lặng quay đi, Mai bỗng dưng cảm thấy hối hận vì điềumình đã nói, cô lắp bắp nói:Ơ, tớ… tôi,…Nam bước thẳng ra lớp và đi mà không nói thêm lời nào…………….Mai cũng chẳng nói gì nữa, cô đi về chỗ ngồi thơ thẩn nhìn ra cửa sổ.Từ trường về trời bỗng đổ mưa, Mai đang tính chạy ù ra tắm mưa một trậnthì khi vừa bước một chân chuẩn bị chạy thì có ai đó nắm tay cô lại, nhẹnhàng chìa ra một cái ô và nói:Cậu cầm lấy ô mà đi, mưa đầu mùa ướt dễ bệnh lắm!Mai mở to đôi mắt nhìn Nam ngại ngùng nói:Ơ, không cần đâu, tớ đang muốn tắm mưa.Nhưng Nam vẫn đưa ô cho cô rồi chạy ra khỏi trường.Mai nhìn theo bóngkhuất dần rồi cô bật ô bước đi, ngang qua một tiệm hoa Mai bước vào, bêntrong là một tiệm hoa màu sắc sặc sỡ, chị chủ tiệm nét mặt vui vẻ thấy Mailiền nói:Em đến rồi à!Vâng!Vẫn loại hoa đó đúng không?Vâng chị lấy cho em đi!Đây chị chuẩn bị sẵn rồi nè!Cám ơn chị!Mai bước ra khỏi cửa hàng trên tay cầm theo một bó hoa màu vàng rực: hoahồng vàng. Về nhà, cô cắm hoa vào bình rồi lặng yên ngắm nhìn.Một hồi chuông vang lên, Mai giật mình tỉnh giấc, cô đã ngủ quên bên cạnhbình hoa và mơ một giấc mơ thật buồn, nhìn điện thoại hiện lên số lạ ngậpngừng cô bắt máy hỏi:Alô! Ai vậy?Mai phải không?Ừk, Nam à?Ừk, Mai nè Nam nhờ Mai chút chuyện được không?Chuyện gì vậy?Mình muốn mua quà tặng cho một người, mà người đó là con gái mình mớivề nước nên chẳng quen ai cũng không biết con gái thích quà gì nữa, Mai đichọn quà với Nam được không?Ngập ngừng một lát rồi Mai nghĩ bản thân cũng đã không phải với Nam nêncô chấp nhận.Vậy khoảng 7h mình qua nhà đón cậu nhé!Ừ!Cúp điện thoại ngồi một lát Mai chợt nhớ ra là Nam đâu biết nhà mình, Maigọi lại nhưng chẳng thấy ai bắt máy nên đành thôi. Đúng 7h tối chuông cửanhà Mai vang lên, mở cửa thì bất ngờ thật thấy Nam đang đứng ở trước cửanhà, Mai hỏi:Ủa sao Nam biết nhà Mai?À, Nam hỏi thăm mấy ...

Tài liệu được xem nhiều: