Và em sẽ gọi anh là kí ức
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 71.72 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Bởi nhìn về phía anh em thấy cầu vồng bảy sắc. Nghĩa là sau những cơn mưa chợt đến chợt đi, sau những nỗi buồn ảm đạm và âm u, em thấy anh nhìn em trao tin yêu và hi vọng. Em đã từng gọi anh là thế giới!.Thế giới của tình yêu, ấm áp và ngọt ngào!Thế giới ấy có những ngày ồn ào ta cùng nhau chạy nhảy trong công viên nước, giành nhau que kem ở bờ hồ, chí chóe cãi nhau về một dạng toán mới đến nỗi bị cô thủ thư đuổi khỏi thư...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Và em sẽ gọi anh là kí ức Và em sẽ gọi anh là kí ứcCó những ngày ta đã yêu thật dịu dàng. Rằng anh là tình yêu chẳng bao giờ thay đổi được. Tranh: Tuyệt Đỉnh Sinh VậtEm đã từng gọi anh là bầu trời!Bởi nhìn về phía anh em thấy bình mình rạng rỡ mỗi sáng mai thức dậy, em nhoẻncười đón ngày mới trong veo.Bởi nhìn về phía anh em thấy nắng vàng tươi, tuổi đôi mươi của em đầy nhiệthuyết bên anh.Bởi nhìn về phía anh em thấy cầu vồng bảy sắc. Nghĩa là sau những cơn mưa chợtđến chợt đi, sau những nỗi buồn ảm đạm và âm u, em thấy anh nhìn em trao tin yêuvà hi vọng.Em đã từng gọi anh là thế giới!Thế giới của tình yêu, ấm áp và ngọt ngào!Thế giới ấy có những ngày ồn ào ta cùng nhau chạy nhảy trong công viên nước,giành nhau que kem ở bờ hồ, chí chóe cãi nhau về một dạng toán mới đến nỗi bị côthủ thư đuổi khỏi thư viện…Thế giới ấy có những ngày trầm lặng mà không hề vô vị. Những vòng xe đạp vi vubao ngõ phố, em vòng tay ôm anh thật chặt. Gió nhẹ nhàng làm tóc em nhẹ bay.Thế giới ấy có em và anh, có những ngày ta đã yêu thật dịu dàng. Nụ hôn đầu tiênlướt qua vội vã. Má em đỏ bừng còn anh thì ngượng ngịu quay đi.Em đã từng gọi anh là Tất cả!Tất cả bầu trời!Tất cả thế giới!Rằng anh là điều quan trọng nhất em cần. Rằng anh là tình yêu chẳng bao giờ thayđổi được. Bầu trời đầy mây đen em vẫn cứ đợi nắng lên. Thế giới có tận thế, emvẫn là của anh!….Lúc này đây, em biết gọi anh là gì đây?Vòng tay buông, nụ hôn đã xa vời, giấc mơ đi qua có bao giờ trở lại! Anh bước đivào một ngày đông lạnh! Có biết đủ nhạy cảm để hiểu trái tim em nghẹn lại, nướcmắt không rơi bởi niềm kiêu hãnh quá lớn, nhưng nước mắt vo tròn, ngấm xót tậnvào tim.Và em đã gọi anh là nỗi đau! Nỗi đau dài miên man trong những chập chờn mêtỉnh!Và trong những ngày đông hoang vắng ấy, em mặc thật ấm để gió đừng len vàotim, để lòng mình bớt trống trải, cô quạnh.Hai tay em tự nắm chặt tay mình. Em đan cho mình những chiếc khăn dày cộm.Em tự ủ ấm mình trong những ngày không anh!Đi qua những chiều đông xao xác một mình và tự mình, em thấy thế giới không tậnthế và bầu trời vẫn ửng nắng dẫu nụ cười anh không còn thuộc về em.Đi qua những chiều đông lặng lẽ đầy nỗi niềm, em tự thấy mình mạnh mẽ hơn thậtnhiều!Em sẽ không gọi anh là thế giới, là bầu trời, cũng chẳng gọi là nỗi đau!Em sẽ gọi anh là một phần của những ngày đã sốngLà kí ức, là kỉ niệm, anh ạ!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Và em sẽ gọi anh là kí ức Và em sẽ gọi anh là kí ứcCó những ngày ta đã yêu thật dịu dàng. Rằng anh là tình yêu chẳng bao giờ thay đổi được. Tranh: Tuyệt Đỉnh Sinh VậtEm đã từng gọi anh là bầu trời!Bởi nhìn về phía anh em thấy bình mình rạng rỡ mỗi sáng mai thức dậy, em nhoẻncười đón ngày mới trong veo.Bởi nhìn về phía anh em thấy nắng vàng tươi, tuổi đôi mươi của em đầy nhiệthuyết bên anh.Bởi nhìn về phía anh em thấy cầu vồng bảy sắc. Nghĩa là sau những cơn mưa chợtđến chợt đi, sau những nỗi buồn ảm đạm và âm u, em thấy anh nhìn em trao tin yêuvà hi vọng.Em đã từng gọi anh là thế giới!Thế giới của tình yêu, ấm áp và ngọt ngào!Thế giới ấy có những ngày ồn ào ta cùng nhau chạy nhảy trong công viên nước,giành nhau que kem ở bờ hồ, chí chóe cãi nhau về một dạng toán mới đến nỗi bị côthủ thư đuổi khỏi thư viện…Thế giới ấy có những ngày trầm lặng mà không hề vô vị. Những vòng xe đạp vi vubao ngõ phố, em vòng tay ôm anh thật chặt. Gió nhẹ nhàng làm tóc em nhẹ bay.Thế giới ấy có em và anh, có những ngày ta đã yêu thật dịu dàng. Nụ hôn đầu tiênlướt qua vội vã. Má em đỏ bừng còn anh thì ngượng ngịu quay đi.Em đã từng gọi anh là Tất cả!Tất cả bầu trời!Tất cả thế giới!Rằng anh là điều quan trọng nhất em cần. Rằng anh là tình yêu chẳng bao giờ thayđổi được. Bầu trời đầy mây đen em vẫn cứ đợi nắng lên. Thế giới có tận thế, emvẫn là của anh!….Lúc này đây, em biết gọi anh là gì đây?Vòng tay buông, nụ hôn đã xa vời, giấc mơ đi qua có bao giờ trở lại! Anh bước đivào một ngày đông lạnh! Có biết đủ nhạy cảm để hiểu trái tim em nghẹn lại, nướcmắt không rơi bởi niềm kiêu hãnh quá lớn, nhưng nước mắt vo tròn, ngấm xót tậnvào tim.Và em đã gọi anh là nỗi đau! Nỗi đau dài miên man trong những chập chờn mêtỉnh!Và trong những ngày đông hoang vắng ấy, em mặc thật ấm để gió đừng len vàotim, để lòng mình bớt trống trải, cô quạnh.Hai tay em tự nắm chặt tay mình. Em đan cho mình những chiếc khăn dày cộm.Em tự ủ ấm mình trong những ngày không anh!Đi qua những chiều đông xao xác một mình và tự mình, em thấy thế giới không tậnthế và bầu trời vẫn ửng nắng dẫu nụ cười anh không còn thuộc về em.Đi qua những chiều đông lặng lẽ đầy nỗi niềm, em tự thấy mình mạnh mẽ hơn thậtnhiều!Em sẽ không gọi anh là thế giới, là bầu trời, cũng chẳng gọi là nỗi đau!Em sẽ gọi anh là một phần của những ngày đã sốngLà kí ức, là kỉ niệm, anh ạ!
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Và em sẽ gọi anh là kí ức tùy bút lãng mạn truyện ngắn Việt Nam truyện ngắn tình yêu truyện ngắn về cuộc sống tiểu thuyết lãng mạnGợi ý tài liệu liên quan:
-
6 trang 246 0 0
-
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 106 0 0 -
4 trang 81 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 58 0 0 -
8 trang 53 0 0
-
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (In lần thứ 20): Phần 1
89 trang 44 0 0 -
12 trang 43 0 0
-
156 trang 39 0 0
-
6 trang 37 0 0
-
3 trang 36 0 0
-
3 trang 35 0 0
-
178 trang 35 0 0
-
4 trang 35 0 0
-
tiếng thời gian du dương: phần 2
233 trang 33 0 0 -
43 trang 31 0 0
-
7 trang 30 0 0
-
khóc giữa sài gòn: phần 2 - nxb hồng Đức
112 trang 30 0 0 -
8 trang 29 0 0
-
10 trang 29 0 0
-
5 trang 29 0 0