Thông tin tài liệu:
Hai chòm sao chỉ nhìn thấy ở cạnh nhau vào khoảng giao mùa ngắn ngủi trong năm. Tớ biết. Chỉ còn cảm giác vô hình dung đọng lại. Giờ tớ đã đủ can đảm rồi. Đủ lắm rồi để có thế nói lời yêu cậu. . . . Tớ ghét ngay mưa vì ngày đó là ngày thiên thần đi mất,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Và tớ biết luôn có một thiên thần - p.2 Và tớ biết luôn có một thiên thần Chap Two.Tớ... có lẽ vẫn mãi ở bên trong những nỗi buồn.Sự hiện diện của cậu luôn làm tớ đau nhói.Đêm nay, cậu sẽ kể cho tớ một câu chuyện cổ tích chứ.Về một thiên thần không có đôi cánh hoàn chỉnh.Về chòm sao Perseus của mùa thu, Andromeda của mùa đông, Perseus nằm trêndải ngân hà, Andromeda là chòm sao duy nhất nhìn thấy từ thiên hà Andromeda.Hai chòm sao chỉ nhìn thấy ở cạnh nhau vào khoảng giao mùa ngắn ngủi trongnăm.Tớ biết.Chỉ còn cảm giác vô hình dung đọng lại.Giờ tớ đã đủ can đảm rồi.Đủ lắm rồi để có thế nói lời yêu cậu....Tớ ghét ngay mưa vì ngày đó là ngày thiên thần đi mất, là ngày mà tớ buồn nhất,thiên thần đã nói ra những lời mà tớ đau lòng đến phẫn uất.Đôi mắt tớ đã khép lại rồi.Màn đêm dày đặc phủ kín đôi mi.Cậu đã trở thành cái gì đó khác lạ.Và tớ đã không còn là chính tớĐôi cánh đen đã thay cho đôi cánh trắng.Cậu vẫn là một thiên thần.Còn tớ có lẽ đã trở thành một thiên sứ của địa ngục.Ác quỉ.Ác quỉ.ÁC QUỈ......Tòa án tối cao của Thượng đế đã đưa ra quyết định cuối cùng.Ác quỉ và thiên thần mãi mãi không thể ở bên nhau.Hai kẻ phạm tội sẽ bị trục xuất xuống hạ thế.Nhưng vào một ngày nào đó, tớ sẽ tìm thấy cậu.Vào một ngày mưa phùn nào đó.Chòm sao Andromeda sẽ tỏa sáng.Sẽ gặp chòm sao đó.Thiên thần của niềm tin và hy vọng.Perseus…...Ngày 27 tháng 12.Những hồi chuông ngân vang lên đều đặn.Ta lại gặp nhau.Tớ và cậu.Không còn đôi cánh thiên thần hay ác quỉ.Chỉ còn Perseus và Andromeda.Kể tớ nghe câu chuyện tồn tại 3000 năm.Câu chuyện đã bị chôn vùi dưới hàng ngàn thứ bẩn thỉu và tanh tưởi khác.Nhưng vẫn tồn tại với thời gian.Và tớ biết luôn có một thiên thần.Mở mắt ra đi. Làm ơn.Cậu có cảm nhận được hay không, bàn tay tớ áp vào trái tim cậu?Cậu có cảm nhận được hay không, tớ đang truyền hơi ấm cho cậu?Cậu có cảm nhận được tớ hay không?Cậu không thể bỏ lại tớ khi mà tớ như thế này.Cậu không thể bỏ lại tớ khi mà tất cả những gì tớ đang làm là chờ đợi.Cậu không thể bỏ đi khi trái tim tớ vẫn duy trì nhịp đập vì cậu.Khi tớ tỉnh dậy, tớ cứ nằm đó thêm một chút, tự hỏi tớ đã có một giấc mơ như thếnào. Đó là một giấc mơ, tớ biết - ngay cả khi tớ chẳng thế nhớ được nó ra sao. Bởimỗi khi tớ có một giấc mơ, tớ tỉnh dậy và cảm thấy trống rỗng, mang cảm giác nhưtớ đã đánh mất một điều gì.Thiên thần này.Cậu có nghe tớ nói không.Nhưng tớ luôn đánh mất. Tớ đã luôn luôn đánh mất.Trong thế giới của đen và trắng, tớ chỉ biết, rất rõ ràng rằng, mình đang tan biến.Tớ chưa bao giờ thấy ánh nắng mặt trời. Tớ sống ở một nơi mà ngay cả ước mơcũng không dám gọi tên.“Thiên thần.”Nghe tớ nói.Tớ đã không còn là ác quỉ.ĐỪNG RỜI XA TỚ.Cậu có cảm nhận được gì không?Tớ nghiêng đầu sang một bên.Cảm nhận là gì?Nói tớ biết đi.Không biết từ bao giờ tớ đã đánh mất tất cả. Quay đầu lại, tớ chỉ thấy một quá khứđã trở nên lu mờ. Thời gian chậm chạp trôi qua, lần đầu tiên tớ cảm thấy bình minhbuồn như vậy.Tớ đâu còn ai bên cạnh...Thiên thần…Nói tớ biết đi.Cậu…Sẽ ở bên tớ chứ? Có nhiều hương vị ngọt ngào mà bạn không bao giờ biết. Có nhiều hương vị đắng cay chờ đợi bạn. Liệu bạn đã bao giờ tự hỏi, Bạn còn có thể gặp được người bạn yêu thương thêm bao nhiêu lần nữa…Yêu thương dạy cho chúng ta một bài học rằng phải kiên nhẫn đợi nó tới, đợinhững thứ khiến mình đau lòng trôi qua, và bình thản đón nhận những gì trái timmách bảo.Có những câu chuyện chỉ được sắp xếp bằng những lời lẽ rời rạc, và làm sao để cóthể yên bình sống qua những tháng năm ấy.Tớ biết tớ tham lam, tớ biết tớ ích kỷ những nếu không nói ra có lẽ chẳng bao giờtớ có thể tìm lại được yêu thương ngày xưa. Tớ chỉ ước thời gian có thể ngừng lại,tớ chỉ ước được trở về những năm tháng ấy. Dù tớ biết, mọi thứ vô cùng khó khăn.Tớ đôi khi muốn gục ngã, tớ đôi khi muốn tạm biệt tất cả.Tớ muốn nương mình theo ngọn gió nơi xa, tớ muốn trở thành bông bồ công anh.Tớ đã quên những gì đáng lẽ tớ phải yêu thương. Một lần nữa, tớ đánh mất nhữngđiều đẹp nhất...Lại một lần nữa.Những ngôi sao màu xanh da trời...Tỏa sáng...Giữa màn đêm.Tớ không muốn nhìn những người nó yêu thương phải đau đớn...Tớ nhìn lại thời gian tớ đã đánh mất.Tớ cảm thấy trước mắt mình là đống tro tàn.Của kỷ niệm, của yêu thương.Dần… T A N B I Ế N.Yêu một người... quay lại với một người, đâu phải là tội lỗi...Cuộc sống không là một câu chuyện cổ tích để có 1 kết th ...