1. Đây là lần thứ hai anh bước vào quán bar này. Quán lùi sâu với mặt đường gần chục mét. Lưng chiều hôm đó ngang qua cổng, một trong số rất nhiều cánh cửa phòng phía sau mở, nức mùi hương tình ái xộc vào óc anh... Trời xâm xẩm, tức giông, mà chẳng mưa nổi. Thi thoảng sấm ùng oàng, lục bục, anh anh tức. Rồi đoành một tiếng thật giòn ngỡ xé toang bầu trời cho mây mưa tha hồ tang bồng thỏa chí. Anh ngồi trong xó quán với ly rum, một ly, và một ly...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vài ba khuôn mặt Vài ba khuôn mặt TRUYỆN NGẮN CỦA NHUỴ NGUYÊN1.Đây là lần thứ hai anh bước vào quán bar này. Quán lùi sâu với mặt đường gần chục mét.Lưng chiều hôm đó ngang qua cổng, một trong số rất nhiều cánh cửa phòng phía sau mở,nức mùi hương tình ái xộc vào óc anh... Trời xâm xẩm, tức giông, mà chẳng mưa nổi. Thithoảng sấm ùng oàng, lục bục, anh anh tức. Rồi đoành một tiếng thật giòn ngỡ xé toangbầu trời cho mây mưa tha hồ tang bồng thỏa chí. Anh ngồi trong xó quán với ly rum, mộtly, và một ly nữa. Chuếnh choáng nhìn đời. Quán vắng. Hắt hiu. Tay đứng quầy thanh taonghe đâu đồng tính đang cúi mặt vào sổ sách.Chập tối. Anh vào quán. Cô đã ngồi đúng chỗ anh gọi điện thỏa thuận trước. Anh ngồicùng hướng với cô cùng nhìn ra. Mưa. Lay phay xâu chuỗi vào nhau những hình hàimong manh. Ngoài quán, anh thấy rất nhiều xe tân thời đắt đỏ, kể cả hai cái “mũ bảohiểm” màu đen mới coóng. Mà vào đây thì tuyệt nhiên không thấy người. Người, nam lẫnnữ, chắc đã qua một hành lang hẹp, sâu vào, trong đấy là động tình nguy nga lộng lẫy,nhiều căn phòng kín mít bưng bít lời giả dối có, chân thật có, thô tục có và cả những vôthức rên rỉ. Còn anh và cô ngồi ngoài này, trong thinh lặng đếm từng hơi thở, có buồnmông lung, có huyền nhiệm tâm thức nhòa vào không gian se lạnh.5.Cái nhìn sắc của cô. Khi anh mới chỉ hé cửa, nó phóng tới anh cực nhanh như một mũikim nhọn đến ngọt ngào. Giọt máu đào bật mở rồi thuỗn ra trườn tới chót mũi, kéo ánhnhìn ấy - mũi kim ấy - trĩu xuống rút khỏi tim anh một cách nhói buốt. Và gục.Anh bây giờ như một cái xác được tiêm phoocmôn nên chưa thể trương phình hay rữa rabốc mùi. Anh dịch chuyển trên đường tựa một thiên sứ từ hành tinh xa bị bỏ lại trần gian.Không có ý định ở lại song cũng chẳng muốn tìm cách trở về. Anh chập chờn tồn tại nhưmột bóng ma lạnh lùng từ cái đêm sụp khuôn mặt vào hai bàn tay chai sần. Tất cả đã sụpđổ. Anh ước sao ngay giây phút tối tăm ấy, vỏ đất bung vỡ, và anh cuộn mình rơi trọnvẹn xuống hố thẳm cảm nhận sự hân hoan tột cùng trong vạc dầu sôi ục hay giữa vũ điệumiên man của lửa.2.Lần đầu tiên ở quán bar này, anh chợt nhìn thấy cô ngồi cạnh tay đứng quầy đồng tính,anh choáng. Cảm giác như dải khăn bịt mắt được mở quá sớm sau hàng chục năm anh thulu trong bóng tối. Và thay vì một thức uống nhẹ, anh gọi ngay một ly rum cho toàn thânđột ngột nóng rực lên, thiêu trụi cái lực hút vừa bắt gặp. Nhưng điều đó không dễ. Anhquay hướng ra cửa. Vẫn sấm đùng đoàng, mây xám xô dạt. Vài người, cứ vài người từtrong động tình, vẻ mặt xanh xao lộ trên nền sự mãn khai đến khó hiểu, lần lượt bước quagã đứng quầy, bước qua anh không một ánh nhìn, cứ thế ngồi lên yên và xe giật ga chồmkhỏi quán. Một mình, đã nốc cạn ba ly rum, anh quay lại tính gọi ly thứ tư, lúc cô đã biếnđâu mất, chỉ còn lại gã đứng quầy. Thêm một cảm xúc mới xuất hiện, lâng lâng, dĩ nhiênlà do rượu. Nuối tiếc mơ hồ, dĩ nhiên vắng người phụ nữ kia. Nếu anh còn ngồi, hóa nhântình của gã đứng quầy mất. Bỏ lại một tờ đô, anh loạng quạng đứng dậy, xuyên vào mànmưa trong suốt.Một tay sơ vin gọn gàng rà xe cạnh anh đoạn đường dài nài chèo mời lên với giá rẻ. Anhrút tờ đô khác trả công theo anh từ nãy. Cầm. Và hắn biến vào mưa. Anh còn tỉnh táo đểtính khoảng thời gian đi bộ tới chỗ cần tới đúng lúc, khỏi phải đợi chờ, chỉ cần xoay nắmđấm cánh cửa có thể không khóa ấy, nhoài xuống ngay cái giường dậy mùi nước hoa dễlàm bung rữa thịt da như được chiết từ gái trinh ấy, khỏa lấp tấm thân người đàn bà ấytrong sự ướt át của mưa, mồ hôi và cả nước mắt.6.Cô bảo tất cả đã chấm dứt. Anh đã lìa khỏi cuộc đời cô như một nhát chém phắt lẹ, rùngrợn. Kinh hoàng. Cô sẽ trở lại với kế hoạch bay khỏi lãnh thổ làm nghiên cứu sinh luậnán về đồng tính. Rồi, chắc chắn, sẽ gửi thân cho bất cứ một gã đàn ông tồi tàn nào đóngoài anh.Anh bảo tất cả vẫn còn đó. Những hẹn hò, niềm hạnh phúc, những cảm xúc vô bờ trongcuộc thí nghiệm xúc tác giữa hai làn da trái dấu... tất cả còn nguyên trong trí não, trongtừng lạch máu, trong từng ngăn bẩn thỉu ẩm thấp nhất của trái tim. Không tài nào deleteđược. Anh không ai khác ngoài cô.3.Cô ngồi bên anh với tất cả nhựa sống của đời con gái. Cặp kính thời thượng tôn lên vẻ tríthức nhà lành và đầy gợi cảm với cánh áo hồng tương phản khuôn ngực non chanh mỡmàng ẩn hiện trong sức tưởng tượng phong phú của anh. Khi tay bồi tới anh gọi một lyrum, và cô hẳn không phải để làm vừa lòng anh, cũng một rum. Trời tối sập. Mây dạt vềhướng bắc. Cô co mình lại giữa tiếng sấm. Im lặng bên sự im lặng của anh. Anh có quyềnngồi đối diện với cô, chằm chằm nhìn cô đến no mắt. Nhưng không. Có thể anh sợ mộtnốt ruồi phá tướng, một vết sẹo nhỏ, một tàn nhang sẽ làm giảm mức giá trị nhan sắc cômà anh đã định giá. Cô ngồi bên anh, tựa bông hồng vừa nở rạng giữa sương mai đượcđặt trong bầu pha lê mỏng, mỏng đến độ chỉ một hơi thở từ anh thôi là vụn vỡ.Thêm m ...