Danh mục

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 14

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 174.34 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ mười bốnĐịch Thanh thấy Lộ Huê vương cho ngựa thì mừng rỡ lạy tạ thưa: - Nay điện hạ đã cho tôi con ngựa này, vậy xin điện hạ đặt tên luôn thể. Nó là con long cu mà nhà ngươi bắt được ở dưới hồ sen trong đêm trăng thì gọi nó là Hiện Nguyệt Long cu. Địch Thanh tạ ơn, Lộ Huê vương lại nói: - Ngươi có tài phép như vậy để mai ta tâu với thiên tử đặng phong thưởng cho ngươi. Vậy chớ quê...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 14 Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ mười bốnĐịch Thanh thấy Lộ Huê vương cho ngựa thì mừng rỡ lạy tạ thưa:- Nay điện hạ đã cho tôi con ngựa này, vậy xin điện hạ đặt tên luôn thể.Nó là con long cu mà nhà ngươi bắt được ở dưới hồ sen trong đêm trăng thì gọi nó làHiện Nguyệt Long cu.Địch Thanh tạ ơn, Lộ Huê vương lại nói:- Ngươi có tài phép như vậy để mai ta tâu với thiên tử đặng phong thưởng cho ngươi.Vậy chớ quê quán ngươi ở đâu? Cha mẹ tên chi? Học hành với ai mà tài phép như vậy?Địch Thanh thưa:- Quê tôi ở tỉnh Sơn Tây, phủ Thái Nguyên. Ông nội tôi là Địch Ngươn làm thống chế,cha tôi là Địch Quảng làm tổng binh, đều đã qua đời hết. Khi tôi mới chín tuổi, bị nướclụt, mẹ con lìa nhau mất còn không rõ. Lúc bấy giờ thầy tôi là Vương Thoàn Quỷ Cốcđem tôi về núi Nga Mi mà truyền võ nghệ, rồi lại dạy tôi xuống Biện Kinh mà tìm thânnhân, té ra thân nhân đâu không thấy mà gặp bọn gian thần hãm hại.Địch Thanh vừa nói đến đó thì có tên nội giám đến báo:- Nương nương dạy đòi điện hạ.Lộ Huê vương lật đật chầu mẹ. Địch thái hậu hỏi:- Khi nãy nội giám nói có một người trừ được yêu quái phải không?Lộ Huê vương thưa:- Đúng vậy. Người ấy còn nhỏ tuổi, tên Địch Thanh, quê ở Sơn Tây, phủ Thái Nguyên.Tiếp đó Lộ Huê vương thuật hết những lời Địch Thanh nói cho Địch thái hậu nghe.Thái hậu nghe nói ngẫm nghĩ một lúc rồi cho đòi Địch Thanh vào yết kiến.Địch thái hậu hỏi:- Ngươi là con Địch Quảng mà ngươi có anh em gì không?Địch Thanh thưa:- Tôi có người chị tên là Kim Loan, song lúc nước lụt cuốn trôi không biết mẹ và chị tôicòn hay mất.Thái hậu hỏi:- Mẹ ngươi tên chi? Địch Thanh nói :- Mẹ tôi tên là Mạnh thị.Thái hậu hỏi :- Ngươi có cô bác chi không?Địch Thanh tâu:- Tôi có một người cô tên là Địch Thiên Kim. Khi tôi còn nhỏ thì nghe mẹ tôi nói: Cô bịkén vào cung nên rầu rĩ mà bỏ mình.Vạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 1Địch thái hậu nghe nói ngậm ngùi, nghĩ thầm:- Mình còn sống đây mà nó lại nói là mình đã chết.Nghĩ rồi liền hỏi tiếp:- Vậy cô ngươi đau bệnh gì mà chết?Địch Thanh nói:- Khi cô tôi mới vào ít ngày thì thương nhớ bà nội tôi và cha mẹ tôi nên rầu rĩ mà mangbệnh chết liền.Thái hậu lại hỏi:- Địch Thanh! Ngươi xưng là con Địch Quảng, làm tổng binh vậy có gì làm dấu tích đểlại chăng?Địch Thanh tâu:- Có một hột ngọc uyên ương của ông nội tôi để lại, khi cô tôi vào cung thì bà nội tôi đãcho cô tôi một hột để làm của gia truyền, còn lại một hột thì để lại cho cha tôi, nên truyềnlại cho tôi đây.Thái hậu xem thấy thì bùi ngùi rơi lệ, sai cung nữ mở rương lấy viên ngọc của mình ra.Hai viên ngọc giống nhau như đúc, chẳng hề khác chút nào.Thái hậu liền nhào xuống đất, ôm Địch Thanh khóc òa lên nói:- Cháu ơi! Cô là Địch Thiên Kim đây. Cô còn sống mà bấy lâu kẻ Bắc người Nam khôngrõ được.Địch Thanh thấy thái hậu ôm mình khóc như vậy cũng ngạc nhiên, không nói ra lời.Lộ Huê vương mừng rỡ nói:- Địch hiền huynh ơi! Ấy cũng là trời sui khiến cho cô cháu sum vầy đó.Nói rồi liền lấy y phục của mình đưa cho Địch Thanh thay. Từ ấy ba người vui mừng,tâm sự với nhau không ngớt.Địch thái hậu nói với Lộ Huê vương:- Con ơi! Dòng họ Địch của mẹ chỉ còn lại một mình Địch Thanh nối dõi, vậy con hãyhết lòng bảo bọc tâu cùng thánh thượng phong cho anh con chút đỉnh quyền tước để làmvinh hiển cho tông môn họ Địch với. Như vậy thì mẹ mới an vui.Lộ Huê vương thưa:- Xin mẹ chớ lo. Mai con vào chầu tâu hết sự việc cho thánh thượng nghe, thế nào thánhthượng cũng phong quyền tước cho anh con.Nói rồi khiến nội thị dọn tiệc thết đãi Địch Thanh.Lúc này Địch Thanh vì mới gặp được người cô nên vui mừng ăn uống say sưa, đến khuyamới đi nghỉ.Vào lúc nửa đêm, Địch Thanh thức giấc nhớ lại chuyện Bàng Hồng Tôn Tú thì nổi giậnkêu hai người nội thị bảo:- Các ngươi hãy xách đèn đi với ta.Hai người nội thị nói:- Bây giờ đã khuya xin ngài vào nghỉ, chớ có đi đâu mà bị nương nương quở phạt.Địch Thanh lúc ấy nửa tỉnh nửa say, nghĩ thầm:- Nếu nói thiệt ý mình muốn đi giết Tôn Tú e hai người nội thị không dám đi. Chi bằngtìm cách gạt chúng nó để khỏi lậu tiếng.Nội thị thấy Địch Thanh quyết tâm đi dao ban đêm nên không dám cãi, liền xách lồngVạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 2đèn dẫn Địch Thanh đi.Địch Thanh mặc đồ y phục của Lộ Huê vương, lưng mang một cây bửu kiếm đi với haitên nội thị. Lúc này trăng tỏ rạng, tiếng người vắng vẻ, chỉ nghe có tiếng gà gáy, chó sủamà thôi.Địch Thanh hỏi:- Đây là đường đi đâu vậy?Nội thị thưa:- Đây là đường đi sang ông Hàng thượng thơ.Địch Thanh nói:- Không! Bây giờ ta muốn qua dinh Tôn Tú mà thôi. Vì ta có thù lớn nên ta muốn đi giếtnó.Nội thị nghe nói thất kinh thưa:- Thưa ngài! Ngài không nên làm điều ấy.Địch Thanh nạt lớn:- Ta làm gì mặc kệ ta, sao các ngươi dám cản ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: