Danh mục

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 18

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 162.69 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ mười támThạch Ngọc thấy yêu quái xốc đến bên mình liền rút gươm chống cự. Địch Thanh muốn tiếp ứng, song lại nghĩ rằng mình chưa biết võ nghệ Thạch Ngọc ra sao, nhân tiện xem thử thế nào cho biết. Nghĩ như thế nên đứng xem, xòn Thạch Ngọc thì bị con yêu dụ ra khỏi sân, tiếp đến một trận cuồng phong thổi đến ào ạt, yêu quái bay đến một chỗ trống dụ Thạch Ngọc đuổi theo, rồi nạt lớn nói: - Thạch Ngọc! Ngươi có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 18 Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ mười támThạch Ngọc thấy yêu quái xốc đến bên mình liền rút gươm chống cự. Địch Thanh muốntiếp ứng, song lại nghĩ rằng mình chưa biết võ nghệ Thạch Ngọc ra sao, nhân tiện xemthử thế nào cho biết.Nghĩ như thế nên đứng xem, xòn Thạch Ngọc thì bị con yêu dụ ra khỏi sân, tiếp đến mộttrận cuồng phong thổi đến ào ạt, yêu quái bay đến một chỗ trống dụ Thạch Ngọc đuổitheo, rồi nạt lớn nói:- Thạch Ngọc! Ngươi có giỏi thì đuổi theo ta.Thạch Ngọc nổi giận nói:- Yêu quái! Ta không sợ ngươi đâu.Nói rồi rượt theo yêu quái. Địch Thanh thấy vậy khen:- Như vậy mới đáng mặt anh hùng.Vừa nói vừa chạy theo để quan sát. Bỗng thấy một đạo bạch quang chiếu vào ngay mặtlàm cho Địch Thanh chóa mắt không thấy đường chạy theo nữa.Bỗng nghe có tiếng kêu lớn:- Địch đại nhơn. Chẳng nên đuổi theo nữa.Địch Thanh dừng lại thấy một người mình cao một trượng, đứng chặn ngang không choĐịch Thanh đi tới.Địch Thanh nạt lớn:- Ngươi cũng là lòai yêu quái chăng?Người ấy đáp:- Không phải! Ta là Huyền thiên chơn võ đây, muốn nói cùng ngươi một điều. Nguyênbộ hạ ta hạ giới xuống đầu thai nơi Tây Hạ để quấy rối Tống trào hơn hai mươi năm. Vậyta cho ngươi hai vậy báu này, một là nhơn diện kim bài, để lúc ngươi giao tranh với TâyHạ, thì lấy vật này mà che thân, thứ hai là ba mũi tên Thất tinh, như gặp nguy hiểm thìlấy ra mà bắn. Ngươi hãy giữ hai bảo vật ấy mà kiến công lập nghiệp.Địch Thanh nghe nói liền lạy tạ mà lãnh hai bảo vật. Người ấy nói:- Không cần tạ ơn làm chi, phải cần nhớ lấy những lời ta nói thì có thể đổi hạn làm phướcđức.Địch Thanh hỏi:- Vậy em tôi là Thạch Ngọc đang giao tranh với con yêu quái ấy lành dữ thế nào, xin ôngcho biết.Người ấy đáp:- Ấy không phải yêu quái mà là một vật tu luyện lâu năm thành hình đó. Còn Thạch Ngọcbây giờ có đi mà không có trở lại, chưa biết bao giờ mới gặp nhau.Địch Thanh nói:Vạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 1- Vua sai đi hai người, nay mất đi một người thì biết nói làm sao mà phục chỉ được.Người ấy nói:- Đến sau này cũng gặp nhau, đừng có lo gì cả.Địch Thanh tạ ơn trở về quán dịch kêu mười sáu tên quân hầu đi tìm Thạch Ngọc.Quân sĩ đi tìm mọi nơi trở về báo:- Chúng tôi đi tìm khắp nơi mà không thấy ai cả.Địch Thanh nghĩ thầm:- Bắc cực Đại đế đã dặn mình không nên đi tìm ,nhưng bạn bỏ đi không đành.Nghĩ như thế liền thẫn thờ đi theo hướng Thạch Ngọc, đi một lúc thì thấy tấm bia chắnngang, không cách nào qua được, trên bia có đề chữ:“Tôi Thạch Ngọc hiền đệ sẽ có ngày gặp nhau. Bây giờ không thể tìm được”.Địch Thanh xem thấy liền lui về nhà quán dịch.Còn Thạch Ngọc lúc rượt theo yêu quái cung kiếm chém xả xuống, nhưng không thấyngười mà thấy một cây giáo ba mũi nằm dưới đất. Thạch Ngọc lấy làm lạ bước đến cầmlên xem thầy thấy cây giáo ba mũi rất vừa tay nên mừng rỡ múa máy một hồi và nghĩthầm:- Ngỡ là yêu quái, ngờ đâu lại tìm được của trời cho.Nghĩ rồi trở về quán dịch tìm Địch Thanh, nhưng vừa quay lưng thì thấy một vị tiên ôngtừ trên mây sa xuống nói:- Nay nhà ngươi đã được cây thương rồi, song còn võ nghệ chưa được rèn luyện thì cũngkhông có ích gì, vậy hãy theo ta mà học binh thư, võ nghệ để ngày sau kiến công lậpnghiệp.Thạch Ngọc thưa:- Đa tạ tiên trưởng có lòng giúp đỡ, nhưng xin cho biết danh hiệu trước đã.Tiên ông nói:- Ta là Vương Thiền Quỷ Cốc đây.Thạch Ngọc nghe nói liền quì lạy, nói:-Đệ tử xin theo học, nhưng để đệ tử giải chinh đến Tam Quan xong sẽ trở về bái kiến.Quỷ Cốc nói:- Việc giải chinh y đã có Địch Thanh rồi, dầu ngươi có theo cũng chẳng ích gì. Thôingươi hãy theo ta mà đi cho sớm.Nói rồi liền chỉ tay vào hai cục đá, tức thì hai hòn đá hóa hai con bạch hổ đưa hai thầy tròvề núi.Khi đến nơi, Thạch Ngọc hỏi:-Thưa sư phụ! Đây là núi gì?Quỷ Cốc nói:- Núi này là núi Nga Mi. con hãy ở đây mà lo luyện tập võ nghệ, sau này ra phò vua giúpnước.Bấy giờ Địch Thanh trở về quán dịch thuật hết mọi chuyện cho Trương Trung, Lý Nghĩanghe. Trương Trung, Lý Nghĩa kinh ngạc cho là chuyện lạ. Xảy có Vương Đăng bướcvào thăm hỏi.Địch Thanh thấy Vương Đăng thì nổi giận mắng rằng:- Loài súc sinh! Ngươi đã biết chỗ này có yêu quái, sao còn dám cả gan đem chúng ta đếnVạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 2đây. Bây giờ Thạch quận mã đã bị yêu quái bắt rồi, sống thác không rõ. Ấy là tại ngươibày ra hay tại ai xúi giục hãy mau nói cho ta nghe.Vương Đăng nghe nói thất kinh, quỳ lại nói:- Thuở nay chỗ này không có yêu quái, đêm nay tại sao xảy ra như vậy, thật tôi không rõ,xin đại nhơn tha tội.Địch Thanh nói:- Trong việc này có âm mưu hại người, nếu không khai đừng trách ta không rộng tình.Nói rồi liền kêu quân bắt Vương Đăng ra tra khảo. Bị đánh một hồi, Vương Đăng khôngchịu nỗi phải khai hết sự thật.Địch Thanh nói:- L ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: