Danh mục

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 22

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 168.65 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ hai mươi haiLý Nghĩa thấy Tiêu Đình Quý xốc lại giao tranh thì nói: - Tướng quân ơi! Tôi đang bận đi tìm Địch khâm sai, không rảnh mà đem tài năng ra giao đấu. Xin hẹn ngày khác. Tiêu Đình Quý nói: - Sao không nói cho sớm? Vậy Địch Thanh có phải là Địch khâm sai được phái đi giải chinh y không? Lý Nghĩa nói: - Đúng rồi! Tiêu Đình Quý hỏi: - Hai người cùng đi với nhau sao lại tìm nhau? Lý Nghĩa nói:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 22 Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ hai mươi haiLý Nghĩa thấy Tiêu Đình Quý xốc lại giao tranh thì nói:- Tướng quân ơi! Tôi đang bận đi tìm Địch khâm sai, không rảnh mà đem tài năng ra giaođấu. Xin hẹn ngày khác.Tiêu Đình Quý nói:- Sao không nói cho sớm? Vậy Địch Thanh có phải là Địch khâm sai được phái đi giảichinh y không?Lý Nghĩa nói:- Đúng rồi!Tiêu Đình Quý hỏi:- Hai người cùng đi với nhau sao lại tìm nhau?Lý Nghĩa nói:- Hôm qua Địch khâm sai đi tìm chỗ đóng quân đến hôm nay mà chưa thấy về, nên tôiphải đi tìm.Tiêu Đình Quý nói:- Nay ta vâng lệnh Dương nguyên soái ra đón mà chinh y đây, hay là Địch Thanh sợ oaita mà lánh mặt. Còn ngươi thì ăn tiền hối lộ nên tìm cách trì hoãn chăng?Lý Nghĩa nổi giận nói:-Đừng nói bậy! Địch khâm sai là người hoàng thân quốc thích chức trọng quyền cao, saolại sợ ngươi mà lánh mặt? Hay là ngươi âm mưu hãm hại Địch khâm sai rồi tìm lời nóiquấy?Tiêu Đình Quý nói:- Ta vâng lệnh Dương nguyên soái đến đây hối thúc chinh y, ngươi lại dám tìm lời vu họacho ta sao? Nếu ngươi chọc đến ta thì ắt hồn về chín suối đó.Lý Nghĩa nói:- Ôi thôi! Chinh y đâu còn nữa mà hòng đốc thúc.Tiêu Đình Quý nói:- Sao lại không còn?Lý Nghĩa nói:- Chinh y bị lũ cường đạo trên Ma Bàng sơn cướp hết rồi, cho nên tôi phải đi tim ĐịchThanh về mà đòi lại.Tiêu Đình Quý nói:- Nói bậy! Bọn cường đạo trên Ma Bàng sơn đâu còn nữa, chúng nó đã bỏ trốn hết rồi.Thôi ngươi hãy bó tay mà chịu tội, đặng ta dắt đến nguyên soái nạp cho rồi.Lý Nghĩa nghe nói thất kinh, hỏi:- Nếu vậy thì tính mạng Địch khâm sai còn gì?Vạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 1Tiêu Đình Quý thấy Lý Nghĩa thất sắc như vậy thương tình nói:- Thôi, chúng ta phải đi mỗi đứa một ngã tìm cho được Địch khâm sai rồi sẽ thương nghị.Nói rồi liền quày quả ra đi. Còn Lý Nghĩa thì trở lại nói với Trương Trung hay, rồi tiếptục chia nhau đi tìm kiếm.Bây giờ Tiêu Đình Quý đi được vài dặm thì thấy một vị tướng quân đầu đội kim khôi,mình mặc kim giáp, tay cầm kim đao, cỡi một con ngựa rất cao lớn vừa đi đến. Tiêu ĐìnhQuý thấy con ngựa thì nghĩ thầm:- Con ngựa này tốt lắm, để ta giết người này bắt ngựa đem về nạp cho nguyên soái thì ắtđược trọng thưởng.Nghĩ như vậy liền liền núp vào một gốc cây đại thọ mà chờ.Bấy giờ Địch Thanh ra khỏi chùa rồi thì cứ theo đại lộ mà đi thăng. Vừa đến cây đại thọthì thấy một vị tướng quân nhảy ra nạt lớn:- Hãy đóng tiền mãi lộ thì mới được đi.Địch Thanh nói:- Ta đi vì việc nước, chỉ có một mình, tiền bạc đâu mà đóng mãi lộ.Tiêu Đình Quý nói:- Không có tiền thì phải để con ngựa lại.Địch Thanh nói:- Ta đang đi việc gấp, nhờ có con ngựa này mới kịp, không thể trao cho ai.Tiêu Đình Quý nói:- Nếu không để ngựa lại thì tính mạng ngươi không còn.Địch Thanh nổi nóng vung đao chém đầu Tiêu Đình Quý, làm cho Tiêu Đình Quý đỡkhông nổi rơi roi xuống đất.Tiêu Đình Quý thất kinh la lớn:- Tướng quân ơi! Tôi không dám đòi tiền mãi lộ nữa, xin tướng quân chớ giận. Thôitướng quân đi đi.Địch Thanh nói:- Bây giờ ta không muốn đi. Ngươi phải dâng lễ tống hành cho ta thì ta mới chịu.Tiêu Đình Quý nói:- Tôi không có tiền bạc chớ nếu có bao nhiêu cũng xin dâng.Địch Thanh nói:- Nếu không có tiền bạc thì dâng cái đầu cũng được.Tiêu Đình Quý thất kinh vội quỳ xuống nói:- Tôi không phải là cường đạo mà là bộ hạ của Dương nguyên soái sai tôi đến đón Địchkhâm sai mà hối thúc chinh y. Lúc nãy tôi thấy ngài cưỡi con ngựa rất tốt nên làm bậykhông ngờ ngài võ nghệ cao cường, xin ngài rộng lòng tha tội cho tôi.Địch Thanh nói:- Té ra ngươi là bộ hạ của Dương nguyên soái sai ra đốc thúc chinh y. Ta là Địch Thanhđây.Tiêu Đình Quý nói:- Nếu vậy thì tánh mạng tướng quân còn gì?Địch Thanh hỏi :- Tại sao vậy?Vạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 2Tiêu Đình Quý thuật hết mọi việc mất chinh y cho Địch Thanh nghe.Liền hỏi Tiêu Đình Quý:- Vậy tướng quân có biết lũ cường đạo ấy đốt hết sơn trại mà đi đâu chăng?Tiêu Đình Quý đáp:- Tôi tưởng chúng nó không đi đâu xa ngoài Đại lang sơn mà nhập với bọn Táng Thiênvương.Địch Thanh hỏi:- Vậy tướng quân có biết Đại lang sơn ở đâu không?Tiêu Đình Quý nói:- Đừng có nói càn. Có lẽ tướng quân muốn đến đó mà liều mình chăng?Địch Thanh hỏi:- Nơi đó có gì nguy hiểm sao?Tiêu Đình Quý nói:- Ở Đại Lang sơn có Táng Thiên vương. Tử Nha Xai, Đại Mạnh Vương và Tiểu MạnhVương. Bọn người ấy đều là anh hùng vô địch, rất đỗi tài sức như Dương nguyên soái màđánh mấy năm nay cũng không lại thay, huống chi tướng quân có nhất nhơn nhất mã saodám đến đó.Địch Thanh nói:- Nếu tướng quân biết đường xin cứ dẫn tối đến đó xem sao.Tiêu Đình Quý thấy Địch Thanh nói như vậy thì nghĩ thầm:- Nó đã muốn chết thì mình cũng ra công dắt nó đến đó cho nó chết, chớ trước sau gì nócũng phải chết mà thôi.Nghĩ như ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu liên quan: