Thông tin tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ ba mươi baTrương Long, Triệu Hổ bắt người bán rau dẫn đi thì dân buôn bán trong chợ ai nấy đều than rằng: - Tội nghiệp cho chàng Quách Hải Thọ nhà thì nghèo, mẹ thì già nua lại bị tật nguyền, mỗi ngày phải đi bán rau để nuôi mẹ. Dù nghèo nàn nhưng ăn ở với mẹ rất có hiếu, nên bà con gọi anh ta là Quách hiếu tử. Con người lương thiện như vậy không biết vì lẽ gì mà Bao lão gia lại bắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 33 Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ ba mươi baTrương Long, Triệu Hổ bắt người bán rau dẫn đi thì dân buôn bán trong chợ ai nấy đềuthan rằng:- Tội nghiệp cho chàng Quách Hải Thọ nhà thì nghèo, mẹ thì già nua lại bị tật nguyền,mỗi ngày phải đi bán rau đểnuôi mẹ. Dù nghèo nàn nhưng ăn ở với mẹ rất có hiếu, nên bà con gọi anh ta là Quáchhiếu tử. Con người lương thiện như vậy không biết vì lẽ gì mà Bao lão gia lại bắt nó.Điều này làm cho chúng ta rất thương tâm.Nhiều người rủ nhau đến Nhạc miễu để xin cho QuáchHải Thọ khỏi tội.Lúc Trương Long, Triệu Hổ bắt Quách Hải Thọ dẫn đến Nhạc miếu thì thưa với BaoCông rằng:- Chúng tôi đã bắt được Lạc mạo phong dẫn về đây.Bao Công khiến dẫn vào. Quách Hải Thọ nói:- Tôi là người dân lương thiện, sao lại bắt tôi?Bao Công xem tướng mạo Quách Hải Thọ thấy có vẻ đoan trang anh dũng thì thầm nghĩ:- Việc này ta làm không phải, vì chỉ rớt mão mà làm cho người ta khổ sở như vầy thậtkhông nên. Tuy vậy cũng nên hỏi thử người này là ai.Nghĩ như vậy nên làm bộ nổi giận nạt lớn nói:- Gã kia! Ngươi có phải là Lạc mạo phong không? Sao đến trước mặt ta mà không chịuquỳ.Gã bán rau thưa:- Tôi không phải là Lạc mạo phong. Tôi tên Quách Hải Thọ, từ nhỏ đến lớn ở tại xứ này.Gia đình chỉ có một mẹ không có nhà ở, phải ở trong một lò gạch. Khi tôi còn nhỏ mẹ tôiđi xin ăn mà nuôi tôi, đến chừng tôi mười lăm tuổi thì tôi bị mù mắt, không đi được. Từấy đến nay tôi chuyên nghề trồng rau đem ra chợ mà bán đặng nuôi mẹ tôi. Đến nay tôimười chín tuổi, vẫn với nghề bán rau nuôi mẹ, chớ không có tội lỗi chi, chẳng biết vì ý gìmà lão gia lại sai người bắt tôi dẫn về đây.Quách Hải Thọ nói vừa dứt lời thì thấy dân chúng trong vùng kéo đến tỏ ý là Quách HảiThọ đã bị bắt oan.Bao Công thấy vậy nói với dân chúng trong vùng:- Các ngươi cứ về đi, ta chỉ hỏi qua người này thôi, không có làm tội ai hết.Vạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 1Dân chúng nghe nói mới chịu kéo nhau ra về.Bao Công nói với Quách Hải Thọ:- Ta ra lệnh tìm bắt Lạc mạo phong song chúng nó bắt lầm ngươi dẫn về đây. Nay ta biếtmi là người có hiếu với mẹ nên ta cho ngươi năm lượng bạc đặng đem về nuôi mẹ.Quách Hải Thọ mừng rỡ lạy tạ lui ra, quảy gánh rau trở về lò gạch.Vừa bước vào chàng đã gọi lớn.- Mẹ ơi! Con đã về đây.Mẹ Quách Hải Thọ nghe tiếng kêu lật đật hỏi:- Sao hôm nay con về sớm như vậy?Quách Hải Thọ liền thuật đầu đuôi câu chuyện cho mẹ chàng nghe.Mẹ chàng hỏi:- Ông ấy làm quan chi mà thương dân quá vậy?Quách Hải Thọ thưa:- Con nghe người ta nói ông ta là Bao Thị Chế, có người lại nói là Bao Chuẩn, có ngườilại nói là Bao Công.Mẹ Quách Hải Thọ nói:- Té ra ông quan ấy là Bao Công sao? Vậy con hãy đến mời ông ta đến đây đặng mẹ cáotố một việc rất lớn.Quách Hải Thọ nói:- Nếu mẹ muốn cáo tố việc chi thì nói lại với con để con đến đó làm thay cho mẹ.Mẹ Quách Hải Thọ nói:- Con ơi! Thân mẹ chịu oan khúc như vầy cả trào đình không nên nói với ai cả, chỉ riêngcó Bao Công là người thiết diện vô tư mới có thể nói mà thôi. Nếu con đến đó mà cáo thếcho mẹ thì cũng không ích gì, vậy con hãy mời ông ta đến đây đặng mẹ gặp mặt thì mớixong việc.Quách Hải Thọ nói:- Mẹ con ta ở trong lò gạch này tuy nghèo nàn nhưng con thấy có ai uy hiếp gì đâu màmẹ gọi là oan.Mẹ Quách Hải Thọ nói:- Con ơi! Nỗi oan ức của mẹ đã mười tám năm về trước, con làm sao biết được. Vậy conhãy mời ông ta đến đây để mẹ tố cáo rồi con sẽ rõ.Quách Hải Thọ nói:- Việc đã mười tám năm nay thì con không biết được, song con sợ mời ông ta không đếnthì biết tính làm sao?Mẹ Quách Hải Thọ nói:- Con hãy đến thưa với ông ta rằng mẹ có việc oan ức đã mười tám năm nay, nên mẹmuốn minh oan cùng lão gia, song mẹ đi không đặng. Xin ngài lấy lòng rộng rãi đến choVạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 2mẹ được phân trần. Con nói như vậy thì ông ta sẽ đến đây. Quách Hải Thọ vâng rồi ra đi.Lúc này Bao Công đang ngồi một mình suy nghĩ thì thấy Quách Hải Thọ bước vào, quỳthưa:- Mẹ tôi khiến tôi mời lão gia đến để tố cáo một việc oan ức.Bao Công nghĩ thầm:- Việc này cũng lạ. Thuở nay kẻ có việc tố cáo thì tìm đến người có trách nhiệm minhoan, sao lại gọi ta đến gặp mặt?Quách Hải Thọ thấy Bao Công còn chần chờ thì thưa:- Mẹ tôi có việc hàm oan rất lớn nên mới sai tôi đến mời lão gia, vì mẹ tôi bị mù lòakhông đi được.Bao Công hỏi:- Vậy chớ mẹ ngươi ở đâu?Quách Hải Thọ thưa:- Mẹ tôi ở trong lò gạch, đang chờ lão gia.Bao Công liền khiến quân dọn kiệu ra đi với Quách Hải Thọ, làm cho ai nấy ngạc nhiên.Khi Quách Hải Thọ về đến nơi thì đứng lại thưa với Bao Công:- Xin lão gia dừng lại chỗ này, vì đây là chỗ mẹ tôi trú ngụ.Nói rồi liền chui vào lò gạch mà thưa với mẹ:- Bao lão gia đã đến đây.Mẹ Quách Hải Thọ nói:- Vậy thì con nhắc ghế cho mẹ ngồi rồi sẽ mời ô ...