Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ bốn mươi bốnThiên Tử nghe Lý Thái Hậu nói thì tâu: - Lúc con rước mẹ nơi Trần Châu con có lời khấn vái cho mẹ lành tật sẽ xuất khi mà chẩn bần, và tha thuế cho dân Trần Châu mười năm. Nay mắt mẹ đã sáng rồi con cũng phải tính cho xong lời hứa ấy. Lý Thái Hậu nói: - Vậy thì con phải sai người đi lo việc đó cho đúng với lời hứa của con. Hôm sau, Thiên Tử lâm trào truyền chỉ truy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Hồi 44 Vạn Huê Lầu diễn nghĩa Tác giả: Khuyết Danh hồi thứ bốn mươi bốn Thiên Tử nghe Lý Thái Hậu nói thì tâu:- Lúc con rước mẹ nơi Trần Châu con có lời khấn vái cho mẹ lành tật sẽ xuất khi mà chẩnbần, và tha thuế cho dân Trần Châu mười năm. Nay mắt mẹ đã sáng rồi con cũng phảitính cho xong lời hứa ấy. Lý Thái Hậu nói:- Vậy thì con phải sai người đi lo việc đó cho đúng với lời hứa của con. Hôm sau, Thiên Tử lâm trào truyền chỉ truy phong Khấu cung nữ làm Thiên Phi ThụcĐức, phong hàm ân cho Trần Lâm làm trung liệt công và lập miếu mà thờ, lại phong choQuách Hải Thọ làm An Lạc Vương, cho phép bất kỳ lúc nào muốn về trào cũng được, rồilại gia phong cho Bao Công làm Long Đồ Các Khu Mật Sứ và ban cho một chỗ ngồitrong trào để lúc đi chầu khỏi đứng. Rồi đó vua truyền chỉ đại xá tù trong nước, hễ tội lớnthì giảm, tội nhỏ thì tha ngay. Lại truyền chỉ lập vương phủ cho An Lạc vương ở nơi TrầnChâu. Ban thưởng xong vua bãi triều, các quan ai về dinh nấy. Cách ít ngày sau, Thiên Tử lại truyền chỉ cho Bàng Hồng và Bao Công phải nán lạiTrần Châu mà chẩn bần, rồi sẽ về sau. Lúc ấy, Quách Hải Thọ bái biệt Lý Thái Hậu rồi ra đi.Lý Thái Hậu nói:- Từ nay về sau cứ cách ba tháng con về thăm mẹ một lần kẻo mẹ thương nhớ lắm. Quách Hải Thọ vâng lời rồi tạ ơn lui ra. Tháng ngày thấm thoát trôi qua đúng ba tháng, Bao Công cũng đã chẩn bần xong vànhân dân ca tụng ơn đức lắm. Từ ấy An Lạc vương an hưởng giàu sang, sung sướng không biết chừng nào, song cònmột điều là chưa có đôi bạn thì cũng chưa được vừa lòng cho mấy.Bấy giờ có Vương Tăng Nguyên là Tể Tướng của Tiên đế nay đã hưu trí về tại TrầnChâu, lại có một đứa con gái tên là Long Châu, tuổi vừa cập kê mà nhan sắc rất đẹp, nênVương Tăng có ý muốn gả cho An Lạc vương.Khi Bao Công phát chần xong thì đến viếng Vương Tăng, nên sẵn dịp Vương Tăng ngỏ ýcầu hôn.Bao Công nói:- Ngài có lòng thương An Lạc vương như vậy để tôi sẵn lòng giúp cho.Nói rồi bèn từ giã Vương Tăng đến gặp An Lạc vương tỏ bày việc ấy. An Lạc vương vuiVạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 1vẻ nói:- Tôi vẫn là người lâu nay sống bần tiện, nhờ có Mẫu Hậu mà được vinh hiển như ngàyhôm nay. Còn cháu Vương Thái sư là cành vàng lá ngọc, tôi đâu dám vọng tưởng.Bao Công nói:- Tuy ngày trước đại vương nghèo khổ, nhưng nay đã đặng phong vương rồi, một đàng làvương hầu, một đàng là Tể Tướng, thì hai bên kết duyên với nhau xứng lắm. Nay VươngThái sư cậy tôi chớ tôi không phải bày ra chuyện ấy đâu.Quách Hải Thọ nói:- Nếu đại nhơn đã nói như vậy thì xin đại nhơn dâng biểu về tâu cùng Thánh Thượng, coithử Thánh Thượng liệu định thế nào?Bao Công nói:- Lời ấy rất phải.Bèn từ giã Quách Hải Thọ đến ra mắt Vương Tăng thuật lại ý kiến của An Lạc vương choVương Tăng nghe.Vương Tăng mừng rỡ nói:- Vậy xin đại nhơn hãy gắng lo cho xong việc.Bao Công vâng lời thảo một đạo biểu chương đem về Biện kinh mà dâng cho Thiên Tử.Thiên Tử rất đẹp ý, vào cung tỏ lại sự tình với Lý Thái Hậu. Lý Thái Hậu nói:- Vương Thái sư là người trung hậu mà lại là một cựucông thần. Nếu Quách Hải Thọ mà được sánh duyên như vậy cũng có phước lắm.Thiên Tử liền phê vào tờ chiếu, khiến Bao Công toan liệu việc ấy Bao Công được chi liềntruyền cho văn võ bá quan nơi Trần Châu sắm lễ vật, rước Vương tiểu thơ về vầy duyênvới An Lạc Vương. Bàng Hồng hay được việc ấy thì phiền muộn lắm, vì lúc này Thiên Tử lại sai đi TamQuang làm y theo lời xin của Dương Tôn Bảo phong cho Địch Thanh làm phó NguyênSoái, và phong thưởng cho các tướng, đặng hiệp sức với Dương Tôn Bảo mà trấn giữTam Quang. Bàng Hồng về đến dinh nghĩ thầm:- Bấy lâu ta dốc lòng mưu hại Địch Thanh, té ra mưu này kế khác vẫn không hại được,Mà Địch Thanh lại được phong làm đến Phó Nguyên soái. Ta nghĩ chừng nào thì giậnBao Hắc Tử chừng ấy, không biết kế mà hại Bao Hắc Tử cho đặng, rồi sẽ lập kế mà hạiĐịch Thanh. Từ ấy Bàng Hồng lo lắng và buồn rầu không nguôi.Lúc này Dương Tôn Bảo tiếp được Thánh chỉ phong chỉ Địch Thanh làm Phó Nguyênsoái, Tương Trung, Lý Nghĩa và Lưu Khánh làm đến chức Thống chế, còn chư tướng đềuthăng cấp nên ai nấy đều vui mừng, mở tiệc vui chơi. Cách ít ngày sau, Địch Thanh nhiễm bịnh, cơm cháo không ăn, rên la cả ngày. DươngVạn Huê Lầu Diễn Nghĩa Trang 2Nguyên soái đem lòng lo sợ nên khiến Phạm Trọng Yêm làm biểu chương sai người vợtrào tâu cho Thiên Tử rõ. Giữa lúc ấy có quân thám thính lại về báo:- Bên Tây Hạ phong cho Tiết Đức Lễ làm Diệt Tống Nguyên soái khiến đem ba mươimuôn binh đến đánh nước ta. Bây giờ hãy còn đóng trại cách thành này chừng năm mươidặm. Dương Nguyên soái tuy nghe báo như vậy, nhưng cũng không đem lo lòng, vì ỷ mìnhcó đủ sức mạnh đương cự.Kế đến thấy binh tướng đem chiến thơ đến. Dương Nguyên soái cũng phê vào chiến thơhẹn ngà ...