Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệu
Số trang: 8
Loại file: pdf
Dung lượng: 137.31 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệuVới người Pháp, rượu Rosé là một loại rượu vang có màu hồng nhạt gắn liền với rượu nhẹ có vị chát và hình ảnh miền Nam nước Pháp đầy nắng.Với người Mỹ, rosé hầu như được biết đến như một loại rượu ửng hồng nổi tiếngvào cuối Thế Chiến Thứ 2 bởi những chai rượu ngọt rẻ tiền như Mateus Rose của Bồ Đào Nha và White Zinfandels của Bắc California. Với người Châu Á, rượu hồng chẳng khác gì một thứ rượu hỗn hợp, và người ta gần như không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệu Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệuVới người Pháp, rượu Rosé là một loại rượu vang có màuhồng nhạt gắn liền với rượu nhẹ có vị chát và hình ảnhmiền Nam nước Pháp đầy nắng.Với người Mỹ, rosé hầunhư được biết đến như một loại rượu ửng hồng nổi tiếngvào cuối Thế Chiến Thứ 2 bởi những chai rượu ngọt rẻ tiềnnhư Mateus Rose của Bồ Đào Nha và White Zinfandels củaBắc California. Với người Châu Á, rượu hồng chẳng khácgì một thứ rượu hỗn hợp, và người ta gần như không cónhững ý nghĩ tốt đẹp về nó vì nhiều lý do khác nhau.Theo các nhà sử học, rượu vang hồng có từ khi nhữngngười Phoenicia đặt chân lên một vùng đất, giờ là thị trấnMarseille (cũng như những thị trấn khác của Pháp) vàogiữa năm 500 – 600 trước Công Nguyên. Họ đã đến vàmang theo cả nghề trồng nho nấu rượu. Và một khi conngười trở nên phát đạt thì nho cũng thế. Nó đã được nhânrộng khắp Mediterranean nhờ vào nền thương nghiệp thịnhvượng của thành phố cảng Marseille.Vào thế kỷ thứ 13, thị trấn Provence đã trở nên nổi tiếngvới nghề làm rượu vang hồng chuyên dùng để dâng choVua Pháp và Giáo Hoàng theo lệnh của công tướcBourgogne. Lớp nước nho ép ra đầu tiênđược dành cho giớihoàng tộc, trong khi loại rượu đỏ được ưa chuộng hiện naychỉ dành cho tầng lớp nô bộc mà thôi. Còn rượu trắng lúcbấy giờ gần như không tồn tại.Thế nhưng sau mấy trăm năm có được truyền thống vàdanh tiếng, tai họa bỗng xảy đến với thương hiệu vanghồng. Vào thế kỷ thứ 20, các loại rượu vang hồng khôngchỉ đánh mất địa vị cao sang của nó mà còn trở thành biểutượng cho một loại rượu rẻ tiền, tiêu thụ không đều đặntrong nội bộ nước Pháp. Vài chuyên gia về rượu nói rằnglỗi một phần do rượu vang đỏ của vùng Bordeaux ngàycàng có tiếng trên thế giới. Trong khi đó, rượu vang hồngqua nhiều năm vẫn chỉ tiêu thụ trong nước, mà những loạirượu vang hồng hảo hạng thì chẳng bao giờ được biết đến ởnước ngoài.Ngày nay, vanghồng vẫn chiếm 80% các loại rượu đượcsản xuất ở Provence, trong đó 90% được bán và tiêu thụ ởPháp và 10% còn lại được bán ra các nước Canada, Mỹ,Anh, Hà Lan và Nhật Bản. Với lịch sử 2600 năm đằng sauloại vang hồng vốn mang lại lịch sử và tiền bạc choProvence, thật đáng kinh ngạc khi hình ảnh thương hiệuvang hồng sẽ phải mất nhiều năm để thay đổi.Vào những năm 80, một số người làm rượu của Pháp nhưChateau Simone và La Commanderie de Peyrassol tin rằngngười ta nên nghiêm túc gìn giữ vang hồng một lần nữa, vàsau đó bắt đầu nâng cao chất lượng rượu lên. Kể từ thời kỳđầu của kỷ nguyên mới, những nhà sản xuất rượu vanghồng khác của Pháp đã và đang nhòm ngó đến sự gia tănghàng xuất khẩu, chủ yếu nhắm vào thị trường Anh, Mỹ.Theo Evelyne Lejeune-Resnick, cố vấn marketing đến từPháp, thì những khát vọng này đi kèm với những kết quảlộn xộn: “Xuất qua Anh thì được vì họ vốn có truyền thốngvà khẩu vị riêng đối với rượu vang hồng. Họ đã là thịtrường chính cho loại rượu này trong nhiều thế kỷ qua vàhọ vẫn giữ nguyên khẩu vị đó. Còn xuất qua Mỹ sẽ khóhơn rất nhiều vì cũng có rất nhiều rượu vang hồng được sảnxuất ở Mỹ. Chúng chủ yếu là rượu phớt đỏ hay rượu WhiteZinfandel, vì thế chúng rất ngọt và nhiều đường – kháchoàn toàn với loại rượu vang hồng chát của chúng ta…Tôinghĩ rằng khẩu vị của người Mỹ là họ phải nếm thử nhiềulần rồi mới thích, chứ không phải là đã quen với nó”.Sửa chữa những sai lầm của vang hồngTrong những ngày ở thung lũng Napa, Jeff Morgan, mộtngười làm rượu, nhà văn và đồng sở hữu nhà máy rượu đếntừ Mỹ đã ra sức ủng hộ chất lượng của vang hồng chát. Saukhi trình diễn âm nhạc chuyên nghiệp ở Pháp vào nhữngnăm 70 – 80, ông bắt đầu thấy thích vị nhẹ và tính đa dụngcủa loại rượu vang hồng vốn từng được dâng cho giớihoàng tộc trong vài thế kỷ trước. Ông thích đến nỗi cuốicùng ông quyết định lập nhà máy rượu của riêng mình, vớisự giúp đỡ của người góp vốn Daniel Moore. Nhà máy đặtở thung lũng Napa và chỉ chuyên sản xuất rượu vang hồng.Ông đặt tên nhà máy là SoloRosa (tiếng Ý có nghĩa ‘chỉ cómàu hồng’), khởi đầu với 1000 thùng rượu và một niềm tinmạnh mẽ.“Người ta nghĩ chúng tôi mất trí nên mới mở nhà máy sảnxuất rượu vang hồng. Tôi nói lại là có thể chúng tôi mất tríthật, nhưng đây là thứ tôi muốn uống và nó còn được dùngkèm với nhiều món ăn khác nhau…Tôi chắc chắn chúng tôisẽ tìm thấy thị trường cho nó.’”Morgan không chỉ tìm được thị trường cho rượu vanghồng, mà thông qua những nỗ lực xuất phát từ niềm đammê vang hồng của ông và những người khác, ông đã lập racác loại chiến lược tiếp thị lan truyền và bình dân ở Mỹthông qua việc quảng bá cho những quyển sách nấu ăn củachính Morgan, trong đó quyển đầu tiên nói về vang hồngtrên khắp thế giới. Tương tự, công ty RAP (Công ty “Kẻbáo thù và nhà sản xuất vang hồng”) của ông đã tổ chức sựkiện “Pink Out” ở New York và San Francisco để truyền báthêm về vang hồng trên thế giới. Morgan cũng đóng gópcho chủ nghĩa truyền bá thương hiệu vang hồng qua báochí, ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệu Vang hồng và con đường tìm lại thương hiệuVới người Pháp, rượu Rosé là một loại rượu vang có màuhồng nhạt gắn liền với rượu nhẹ có vị chát và hình ảnhmiền Nam nước Pháp đầy nắng.Với người Mỹ, rosé hầunhư được biết đến như một loại rượu ửng hồng nổi tiếngvào cuối Thế Chiến Thứ 2 bởi những chai rượu ngọt rẻ tiềnnhư Mateus Rose của Bồ Đào Nha và White Zinfandels củaBắc California. Với người Châu Á, rượu hồng chẳng khácgì một thứ rượu hỗn hợp, và người ta gần như không cónhững ý nghĩ tốt đẹp về nó vì nhiều lý do khác nhau.Theo các nhà sử học, rượu vang hồng có từ khi nhữngngười Phoenicia đặt chân lên một vùng đất, giờ là thị trấnMarseille (cũng như những thị trấn khác của Pháp) vàogiữa năm 500 – 600 trước Công Nguyên. Họ đã đến vàmang theo cả nghề trồng nho nấu rượu. Và một khi conngười trở nên phát đạt thì nho cũng thế. Nó đã được nhânrộng khắp Mediterranean nhờ vào nền thương nghiệp thịnhvượng của thành phố cảng Marseille.Vào thế kỷ thứ 13, thị trấn Provence đã trở nên nổi tiếngvới nghề làm rượu vang hồng chuyên dùng để dâng choVua Pháp và Giáo Hoàng theo lệnh của công tướcBourgogne. Lớp nước nho ép ra đầu tiênđược dành cho giớihoàng tộc, trong khi loại rượu đỏ được ưa chuộng hiện naychỉ dành cho tầng lớp nô bộc mà thôi. Còn rượu trắng lúcbấy giờ gần như không tồn tại.Thế nhưng sau mấy trăm năm có được truyền thống vàdanh tiếng, tai họa bỗng xảy đến với thương hiệu vanghồng. Vào thế kỷ thứ 20, các loại rượu vang hồng khôngchỉ đánh mất địa vị cao sang của nó mà còn trở thành biểutượng cho một loại rượu rẻ tiền, tiêu thụ không đều đặntrong nội bộ nước Pháp. Vài chuyên gia về rượu nói rằnglỗi một phần do rượu vang đỏ của vùng Bordeaux ngàycàng có tiếng trên thế giới. Trong khi đó, rượu vang hồngqua nhiều năm vẫn chỉ tiêu thụ trong nước, mà những loạirượu vang hồng hảo hạng thì chẳng bao giờ được biết đến ởnước ngoài.Ngày nay, vanghồng vẫn chiếm 80% các loại rượu đượcsản xuất ở Provence, trong đó 90% được bán và tiêu thụ ởPháp và 10% còn lại được bán ra các nước Canada, Mỹ,Anh, Hà Lan và Nhật Bản. Với lịch sử 2600 năm đằng sauloại vang hồng vốn mang lại lịch sử và tiền bạc choProvence, thật đáng kinh ngạc khi hình ảnh thương hiệuvang hồng sẽ phải mất nhiều năm để thay đổi.Vào những năm 80, một số người làm rượu của Pháp nhưChateau Simone và La Commanderie de Peyrassol tin rằngngười ta nên nghiêm túc gìn giữ vang hồng một lần nữa, vàsau đó bắt đầu nâng cao chất lượng rượu lên. Kể từ thời kỳđầu của kỷ nguyên mới, những nhà sản xuất rượu vanghồng khác của Pháp đã và đang nhòm ngó đến sự gia tănghàng xuất khẩu, chủ yếu nhắm vào thị trường Anh, Mỹ.Theo Evelyne Lejeune-Resnick, cố vấn marketing đến từPháp, thì những khát vọng này đi kèm với những kết quảlộn xộn: “Xuất qua Anh thì được vì họ vốn có truyền thốngvà khẩu vị riêng đối với rượu vang hồng. Họ đã là thịtrường chính cho loại rượu này trong nhiều thế kỷ qua vàhọ vẫn giữ nguyên khẩu vị đó. Còn xuất qua Mỹ sẽ khóhơn rất nhiều vì cũng có rất nhiều rượu vang hồng được sảnxuất ở Mỹ. Chúng chủ yếu là rượu phớt đỏ hay rượu WhiteZinfandel, vì thế chúng rất ngọt và nhiều đường – kháchoàn toàn với loại rượu vang hồng chát của chúng ta…Tôinghĩ rằng khẩu vị của người Mỹ là họ phải nếm thử nhiềulần rồi mới thích, chứ không phải là đã quen với nó”.Sửa chữa những sai lầm của vang hồngTrong những ngày ở thung lũng Napa, Jeff Morgan, mộtngười làm rượu, nhà văn và đồng sở hữu nhà máy rượu đếntừ Mỹ đã ra sức ủng hộ chất lượng của vang hồng chát. Saukhi trình diễn âm nhạc chuyên nghiệp ở Pháp vào nhữngnăm 70 – 80, ông bắt đầu thấy thích vị nhẹ và tính đa dụngcủa loại rượu vang hồng vốn từng được dâng cho giớihoàng tộc trong vài thế kỷ trước. Ông thích đến nỗi cuốicùng ông quyết định lập nhà máy rượu của riêng mình, vớisự giúp đỡ của người góp vốn Daniel Moore. Nhà máy đặtở thung lũng Napa và chỉ chuyên sản xuất rượu vang hồng.Ông đặt tên nhà máy là SoloRosa (tiếng Ý có nghĩa ‘chỉ cómàu hồng’), khởi đầu với 1000 thùng rượu và một niềm tinmạnh mẽ.“Người ta nghĩ chúng tôi mất trí nên mới mở nhà máy sảnxuất rượu vang hồng. Tôi nói lại là có thể chúng tôi mất tríthật, nhưng đây là thứ tôi muốn uống và nó còn được dùngkèm với nhiều món ăn khác nhau…Tôi chắc chắn chúng tôisẽ tìm thấy thị trường cho nó.’”Morgan không chỉ tìm được thị trường cho rượu vanghồng, mà thông qua những nỗ lực xuất phát từ niềm đammê vang hồng của ông và những người khác, ông đã lập racác loại chiến lược tiếp thị lan truyền và bình dân ở Mỹthông qua việc quảng bá cho những quyển sách nấu ăn củachính Morgan, trong đó quyển đầu tiên nói về vang hồngtrên khắp thế giới. Tương tự, công ty RAP (Công ty “Kẻbáo thù và nhà sản xuất vang hồng”) của ông đã tổ chức sựkiện “Pink Out” ở New York và San Francisco để truyền báthêm về vang hồng trên thế giới. Morgan cũng đóng gópcho chủ nghĩa truyền bá thương hiệu vang hồng qua báochí, ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
kiến thức thương hiệu chiến lược thương hiệu bí quyết marketing kĩ năng quản trị thương hiệu phát triển thương hiệuTài liệu liên quan:
-
5 sai lầm trong chiến lược quảng cáo
3 trang 361 0 0 -
28 trang 254 2 0
-
Giá trị vô hình của thương hiệu.
5 trang 229 0 0 -
Chương 8: Truyền thông marketing
43 trang 224 0 0 -
Sau sự sụp đổ: Điều gì thật sự xảy ra đối với các thương hiệu
4 trang 222 0 0 -
4 trang 220 0 0
-
Xây dựng nhãn hiệu mạnh bằng lý thuyết 9C
5 trang 153 0 0 -
Xây dựng văn hóa tiêu dùng Việt Nam - Phát triển thương hiệu hàng Việt
5 trang 134 0 0 -
Lợi thế của thị trường truyền thông kỹ thuật số
7 trang 131 0 0 -
Thiết kế hệ thống nhận diện thương hiệu chuyên nghiệp
6 trang 116 0 0