Danh mục

Vẻ đẹp ngôn ngữ thơ qua bài Tây Tiến của Quang Dũng

Số trang: 6      Loại file: doc      Dung lượng: 54.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cùng với các nhà thơ như Nguyễn Đình Thi, Hoàng Trung Thông, Trần Hữu Thung, Chính Hữu... Quang Dũng là nhà thơ đã trưởng thành từ cuộc kháng chiến chống Pháp. Hơn một năm trường chinh với Tây Tiến ở một địa bàn rừng núi đầy gian lao thiếu thốn, bệnh tật, hi sinh đã để lại trong lòng Quang Dũng những kỉ niệm sâu sắc. Một ngày cuối năm 1948, ngồi ở Phù Lưu Chanh, nhớ đơn vị cũ, Quang Dũng đã viết bài thơ “Tây Tiến”. Dẫu ra đời trong những ngày đầu non nớt của nền thơ kháng chiến và cách mạng, “Tây Tiến” vẫn trở thành tác phẩm tuyệt diệu, kinh điển, tiêu biểu cho nền thơ ca kháng chiến chống Pháp. Một trong những yếu tố đưa tác phẩm lên tới đỉnh cao và giúp nó tồn tại mãi tới hôm nay đó là vẻ đẹp ngôn ngữ không thể phủ nhận mà nhà thơ đã khéo léo sử dụng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vẻ đẹp ngôn ngữ thơ qua bài "Tây Tiến" của Quang DũngĐềbài:VẻđẹpngônngữthơquabàiTâyTiếncủaQuangDũng BàilàmCùngvớicácnhàthơnhưNguyễnĐìnhThi,HoàngTrungThông,TrầnHữuThung,ChínhHữu...QuangDũnglànhàthơđãtrưởngthànhtừcuộckhángchiếnchốngPháp.HơnmộtnămtrườngchinhvớiTâyTiếnởmộtđịabànrừngnúiđầygianlaothiếuthốn,bệnhtật, hisinhđãđểlạitronglòngQuangDũngnhữngkỉniệmsâusắc.Mộtngàycuốinăm1948,ngồi ở PhùLưuChanh,nhớ đơnvị cũ,QuangDũngđãviếtbàithơ “TâyTiến”.Dẫurađờitrongnhữngngàyđầunonnớtcủanềnthơ khángchiếnvàcáchmạng,“TâyTiến” vẫntrởthànhtácphẩmtuyệtdiệu,kinhđiển,tiêubiểuchonềnthơcakhángchiếnchốngPháp.Mộttrongnhữngyếutố đưatácphẩmlêntớiđỉnhcaovàgiúpnótồntạimãitới hômnayđólàvẻđẹpngônngữkhôngthểphủnhậnmànhàthơđãkhéoléosửdụng.Đốivớimộttácphẩmvănhọc,ngônngữ chínhlàchấtliệu,làphươngtiệnbiểuhiệnmangtínhđặctrưng.Vớimộtdunglượngngônngữhạnchếnhấttrongcácloạitácphẩmvănhọc,cóthểnóitừngữtrongtácphẩmthơcađượcsửdụnghếtsứctiếtkiệm,được “đúclạinhư huânchương”như mộtnhàthơ từngnói,hoặcnóinhư Pautôpxki:“nhữngchữxơ xácnhấtmàchúngtađãnóiđếncạncùng,đãmấtsạchtínhchấthìnhtượngđốivớichúngta,nhữngchữ ấytrongthơ calạisánglấplánh,lạikêugiònvàtoả hương”. (BôngHồngVàng).Hiểuđượctầmquantrọngcủaviệclựachọn,sửdụngngônngữkhisángtác,QuangDũngđãcóđượcnhữngthànhcôngnhấtđịnhkhithếhiệntiếngnóicủatìnhcảm,củatráitim.Ngônngữcủabàithơ“TâyTiến”làngônngữmangvẻđẹpcủamàusắccổđiểnvàlãngmạn.QuangDũngchịu ảnhhưởngsâuđậmnhạcđiệucủathơ cổ điển.Cóthể nói,thơQuangDũng,hiệnthựclàhiệnthựckhángchiến(chốngPháp)đượcphôdiễnbằngmột tâmhồnlãngmạnvàâmđiệucổđiển.Quahaicâuthơđầu,tacóthểbắtđượccáihồnấytrongthơQuangDũng: “SôngMãxarồiTâyTiếnơi! Nhớvềrừngnúinhớchơivơi”.Âmđiệucủacâuthơ thấtngônnhư lờithơ LíBạch.Tìnhcảmlạidạtdàonhư cácnhà thơlãngmạnthờithơmới.Nỗinhớdângtràonhư nỗinhớ củacácnhàthơ lângmạn,tachợtnhớtớicâuthơcủaXuânDiệu: “Tươngtưnânglònglênchơivơi”CònQuangDũngthì: “Nhớvềrừngnúinhớchơivơi”.TalạithấymộtôngLíBạchtrongthơQuangDũng.Chấtcổđiểntôđậmcáiphithườngchocâuthơ:“Ngànthướclêncaongànthướcxuống”,cókhácgìvớicâuthơ:“Nướcbaythẳngxuốngbanghìnthước”trongbàithơ“XangắmthácnúiLư”củaLíBạch!TacũnglạingheâmđiệucủaTảnĐàtronggiaiđiệubuôngthả,mêlicủaQuangDũng: “NhàaiPhaLuôngmưaxakhơi” (“Gianghồmêchơiquênquêhương”_TảnĐà)Chấtcổ điểntrongngônngữ thơ QuangDũngcònthể hiện ở cáchnhàthơ sử dụngtừHánViệtđộcđáo,tạosứchấpdẫnchocâuthơ: “Rảirácbiêncươngmồviễnxứ”Câuthơchỉcótừ“rảirác”làthuầnViệt,cònlàtừHánViệtcổkính,gợikhôngkhíthiêngliêng,đượmchútngậmngùi.Chínhsựlựachọnngônngữhợplýđãkhiếnchocâuthơcua QuangDũngkhôngphảilàtiếngnóibilụymàlàhình ảnhhisinhcaoquýcủanhững ngườilínhTâyTiếntrongkhôngkhíbitráng.Đancàivớingônngữcổđiển,vẻđẹpbútpháplãngmạncứđậmdầnlêntrongnỗinhớcủaQuangDũngkhihoàiniệmvề đơnvị cũcủamình.NhữngđịadanhmiềnsơncướcnhưSàiKhao,MườngLátgợibaocảmxúcmớilạ.HaitiếngMườngHịchquảlàcómột cáigìhungdữ,bí ẩnvàMaiChâuthanhnhẹ như đã ủ sẵnmộtloàihương.Những “sương,“hoatừnghiệndiệnvớithinhân,vớitìnhyêu,thìnayhiệndiệnvớiđoànquân giankhổ,mệtmỏiđấynhưngkhôngthiếunhữngphútgiâylãngmạn.Tưởngchừngnhưthiênnhiênbanthưởngchongườilínhmộtchúthươnghoađểcósứcmạnhmàvượtđèo,leodốc,màchiếnđấuđếnhơithởcuốicùng: “SàiKhaosươnglấpđoànquânmỏi MườngLáthoavềtrongđêmhai”Vẻđẹplãngmạncủangônngữthơcònđượcthểhiệnởnhững“nốttrầm”sâulắngcủa bảnhoàtấusauhàngloạtnhữngthanhâmdữdội.Nhàthơtrởvềvớinhữngkỉniệmcủa conngườivàbảnlàngthânthương: “NhớôiTâyTiếncamlênkhói MaiChâumùaemthamnếpxôi”Sợikhóiấmápgiữanúirừnghoangvu,đólàchấtthơcủađờisốngchiếnsĩlàmsaomà khôngnhớ?Kỉniệmcứnhưtrôitrongmộng:“MaiChâumùaemthơmnếpxôi”.Chữcủacâuthơthậtlạ,cónhữngchữđãcũmàđượcđặtvàođúngvăncảnhthìlạidậylênýlạ.Chữ“em”chẳngcógìmớimàthayvàođóbấtcứchữnàokhácthìcâuthơcũngm ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: