Danh mục

Vì Em Không Xinh, Nên Anh Mới Biết Là Mình Yêu Em Thật Sự

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 257.31 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mời các bạn cùng đọc truyện ngắn về tình yêu tuổi học trò trong sáng và hồn nhiên giúp các bạn thư giãn sau những giờ học và làm việc căng thẳng. Chúc các bạn vui!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vì Em Không Xinh, Nên Anh Mới Biết Là Mình Yêu Em Thật SựVì Em Không Xinh, Nên Anh Mới Biết Là Mình Yêu Em Thật Sự(- Anh đang sững sờ vì nhan sắc của em đấy à? - cô hỏi.)- Anh có thể đếm đến 1000 để em ngủ nhưng … đừng bắt anh hát ru- Anh hát tệ đến thế sao?- Không phải. Vì anh hát rất hay, nên anh sợ em thức trắng đêm để đòi nghe anhhát.Cô cười. Anh cũng cười:- Thôi ngủ đi nào cô bé.Cô ngoan ngoãn vâng ạ rồi tắt máy. Anh tưởng tượng cái cảnh cô rúc vào chănngủ, cười một mình. Chắc cô sẽ giống hệt một thiên thần.***Người ta sẽ như thế nào khi bắt đầu một tình yêu nhỉ? có lẽ là rất nhớ, rồi chờ, rồimong gặp gỡ. Thi thoảng nghĩ về người ta cười vu vơ một mình. Thi thoảng nhưtrẻ con cũng thèm nũng nịu. Cái cảm giác đó anh dành trọn vẹn cho cô. Có lẽ làanh đã yêu. Nhưng anh yêu vì điều gì nhỉ? Yêu cách nói chuyện thông minh vàngây thơ? Yêu giọng nói trong như chuông thuỷ tinh? yêu tiếng cười hồn nhiênkhông vướng bận? hay yêu tính hiếu thắng trẻ con của cô mà vẫn sâu sắc, tinh tế,dịu dàng? Chính anh cũng không dám chắc là vì điều gì nữa. Chính anh cũngkhông dám chắc đó có phải là tình yêu không nữa. 29 tuổi, 2 lần chia tay ngườiyêu, anh hiểu anh không còn quá trẻ để dành thời gian cho những chuyện phiêu lưunữa.Anh cũng không còn lãng mạn đến mức tin vào những điều diệu kì có thể xảy ratrong cuộc sống. Đã nhiều lần anh tự nhắc mình hãy coi cô như một cô em bé nhỏ,và thôi đừng gọi điện nhiều như trước. Nhưng rồi mỗi đêm, trước khi đi ngủ, nỗinhớ cồn cào thúc đẩy trái tim anh, thúc đẩy bàn tay anh bấm số. Anh biết mình đãyêu. Nhưng anh không muốn nói qua điện thoại. Anh háo hức biết bao khi có dịpđi công tác ở Hà Nội. Gặp cô, nhất định là anh sẽ nói.***Quán cafe.Anh đến trước, đợi chờ cô gái mà anh quen qua 1 lần nhầm số. Tóc cô thật dài haychấm ngang vai? mắt cô tròn thơ ngây hay sáng bừng nghịch ngợm? Có lẽ cô cómột cái mũi thẳng đẹp và cao. Có lẽ cô có một nụ cười quyến rũ. Có lẽ... anhkhông dám hình dung thêm. Có thể tất cả những gì anh tưởng tượng là sai.- Hi, anh!Tiếng chuông thuỷ tinh lanh lảnh phía sau lưng. Anh quay người lại, sững sờ. Vìcô không xinh. Thật tệ. Chưa bao giờ cô nói là cô xinh, nhưng anh cố tình khôngtin điều đó.Ngoài mái tóc dài chấm lưng, ngoài ra chẳng có nét nào giống như anhtưởng tượng.Trong khoảnh khắc, anh không làm chủ được cảm xúc của mình, chỉ nói được mộtcâu (có lẽ là giản dị):- Em ngồi đi.Cô kéo ghế, ngồi xuống, gọi thêm 1 ly kem, xục thìa vào, ăn ngon lành. Anh nhanhchóng nhận ra cảm xúc của mình đang tụt dốc. Tự nguyền rủa bản thân đã tưởngtượng quá nhiều. Tự nguyền rủa mình vì đã đặt mình vào hoàn cảnh trớ trêu. Côngẩng đầu nghiêng nghiêng nhìn anh, hơi mỉm cười. Nụ cười thông cảm nhiều hơnlà châm chọc. Nhưng anh thấy mình mất tự tin.- Anh đang sững sờ vì nhan sắc của em đấy à? - cô hỏi, phá tan sự im lặng của haingười.- Oh yes, em thật...- Không xinh - cô cười, chặn trước câu nói của anh - em nói rồi mà, nhưng nếu anhbuồn về điều này, em sẽ khóc đó.Trong câu nói của cô không có chút gì là hờn giận hay trách móc, giọng nói láchcách như những viên đá nhỏ trong suốt, va vào cốc thuỷ tinh. Anh nghe rất quen.Hằng tối. Mà giờ đây mới nhận thấy sự nguy hiểm của những người con gái thánhthiện và thông minh. Cho dù họ có xinh hay không. Anh mất tự tin. Không hẳn vìngười con gái trước mặt. Mà vì anh tự thấy mình giả dối và tầm thường. Chưa baogiờ, anh nghĩ rằng hình thức lại ảnh hưởng đến tình cảm của anh nhiều đến vậy.Anh luôn nghĩ mình là người đàn ông tử tế và đàng hoàng, không nông cạn nhạtnhẽo. Vậy mà... Cũng may, anh chưa từng nói điều gì ngốc nghếch qua điện thoạivới cô. Anh nhớ lại, trước khi đi, anh đã hào hứng biết bao nhiêu. Anh tưởng tượngra gương mặt trẻ con và rất xinh của cô, tưởng tượng ra ánh nhìn dịu dàng và bàntay mềm mại. Còn giờ đây...Một năm trước, H nói lời chia tay. Tình yêu kéo dài 4 năm tưởng là mãi mãi cuốicùng tự dưng tan vỡ. Sự ngạo nghễ của người đàn ông không cho phép anh níu kéoH ở lại.Nhưng từ lúc ấy, trái tim anh có một vết thương tưởng không sao hàn gắn nổi.Người đàn ông, càng được coi là cứng rắn bao nhiêu thì khi thất vọng cành mềmyếu bấy nhiêu. Và cũng chính vì thế, trong một lần say và gọi điện cho người bạn,anh nhầm vào số cô. Cái giọng nói trong vắt trẻ con đậm chất miền Bắc ấy cuốnhút anh ngay từ những câu nói đầu tiên. Cô kiên nhẫn nghe anh kể chuyện, ân cầnchỉ cho anh cách giải say, khuyên bảo anh đi ngủ. Hôm sau anh gọi lại cho cô cảmơn và ngỏ lời làm bạn. Bạn điện thoại cô khe khẽ cười. Cô và anh đã quen nhaunhư thế.Mãi sau này, khi đã quen với việc nói chuyện cùng cô mỗi tối, có một lần anh hỏilại:- Sao lúc ấy biết anh nhầm số mà em vẫn nghe máy?- Vì em nghĩ lúc ấy anh thật sự cần ai đó bên cạnh, em nghĩ là em có thể giúp anh.Câu trả lời thành thật, đơn giản, không khoa trương nhưng anh xúc động đến ...

Tài liệu được xem nhiều: