Đố em, óc đàn ông và óc đàn bà, cái nào bán được giá hơn? - Óc đàn bà, tất nhiên rồi. - Vì sao? - Vì em là... đàn bà! - Vậy em biết Sharon Stone không? - Cái cô đào đóng phim Bản năng gốc đó hả? - Ừ, cô đó chỉ bị cái thông minh, IQ nghe đâu có 150 điểm. Biết cô ta trả lời sao không? “Tất nhiên óc đàn bà rẻ hơn nhiều. Vì là hàng second hand, xài rồi.” - Và óc đàn ông, còn jin, nên mắc?! Hihihi......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vì em là đàn bà Vì em là đàn bà TRUYỆN NGẮN CỦA HOÀNG MYĐố em, óc đàn ông và óc đàn bà, cái nào bán được giá hơn?- Óc đàn bà, tất nhiên rồi.- Vì sao?- Vì em là... đàn bà!- Vậy em biết Sharon Stone không?- Cái cô đào đóng phim Bản năng gốc đó hả?- Ừ, cô đó chỉ bị cái thông minh, IQ nghe đâu có 150 điểm. Biết cô ta trả lời sao không?“Tất nhiên óc đàn bà rẻ hơn nhiều. Vì là hàng second hand, xài rồi.”- Và óc đàn ông, còn jin, nên mắc?!Hihihi...***Em ngồi giữa siêu thị một buổi trưa ngày cuối năm, ở một thành phố không xa lạ cũngchẳng thân quen. Nơi anh đã trải một quãng dài đời mình nơi đó. Em chờ anh. Em đãloanh quanh khắp nơi có thể đi được rồi, dù mua sắm chưa bao giờ là sở thích của em, vàgiờ thì bó gối nhìn thiên hạ lại qua. Một cậu nhóc nhà quê có đôi mắt lém lỉnh, nhìn emnhư xuyên thấu tâm can, chìa tay ra trước em một tập giấy, cùng lời mời mọc chẳng cótrong từ điển:- Của cô nè!Em bật cười, nhìn xấp vé số. Cuộc đời có chuyện rủi may không nhỉ? Chắc là có đấy.Như em hôm nay, hên xui gì đã đưa em đến nơi này?***“Thế là bắt đầu một mối tình chìm ngập trong bóng tối của đam mê và tội lỗi. Của hạnhphúc và đau khổ, của nước mắt sám hối và tê tái nụ cười. Bánh xe của tình yêu địnhmệnh đã quay và không gì có thể bắt nó dừng lại được nữa…”Đó là những tháng ngày cuối năm, cũng như bây giờ. Tình yêu đến quá nhanh, như trongmột giấc mơ. Em mở cuốn sách mình đang đọc dở ra, ngay chỗ tờ giấy được gấp đôi lạiđể đánh dấu, là một đoạn văn đầy lãng mạn và đau khổ. Em chợt nghĩ, chắc chắn đâyphải là câu chuyện do một phụ nữ kể lại. Chỉ có phụ nữ mới thấu hiểu hết mọi niềm vuinỗi buồn khi dấn thân vào một cuộc tình nào đó. Như em bây giờ. Như em thuở cầm điệnthoại lên bấm bấm, mắt nhìn vào tập dữ liệu đầy những con số phải liên lạc, đầu lại tưởngnhư mình đang dò tìm một cái tên. Để cuối cùng, em gọi vào máy anh, cất giọng:- Em là M. đây anh N. à. Hôm trước anh nhờ em hỏi về thủ tục chuyển đổi thuê bao đó,đúng không ạ?Người đàn ông ở phía bên kia dường như hơi phân vân. Anh hỏi lại, thật dịu dàng:- M. à, em nói lại đi. Anh vẫn chưa nhớ ra…Đến tận bây giờ em vẫn nhớ như in buổi chiều chủ nhật hôm ấy. Em trực một mình, việcbù đầu. Ngoài cửa sổ, gió rất nhẹ, nắng rất nhạt. Dưới đường kia, thiên hạ đi lại dập dìu,nhưng ai nấy đều lặng lẽ lướt qua nhau, vội vàng. Chỉ có anh và em, duyên phận đưa tavướng vào đời nhau trong muộn màng.Khi đó, anh kể rằng mình đang nằm lười nhác trên giường, bỗng dưng có một số lạ gọiđến, một cô nào đó nói chuyện tỉnh bơ như là quen biết. Giọng nói của em thật nhẹ nhàngvà dễ chịu. Anh không nén được một chút tò mò, một chút hiếu kỳ, và cả một chút tháchthức đã đưa anh lại bên em, tình cờ.Khi đó, em đã không còn quá trẻ để ảo mộng về một tình yêu “hoàng tử cưới công chúa,hai người sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi”. Điều đó giờ đã trở thành quá vãng mất rồi.Bởi em đã đủ tỉnh táo để nhận ra, cuộc đời chẳng phải như là cổ tích, con người chẳng thểhoàn thiện và đơn giản như tính cách của công chúa, hoàng tử, tốt ra tốt và xấu thì toànxấu. Mà con người là một tổng thể những điều vừa phức tạp vừa đơn giản, vừa hỗn loạnvừa ngăn nắp, vừa lương thiện vừa độc ác chẳng hạn. Có khác chăng, là người này ítnhiều hơn so với người kia mà thôi.Khi đó, em không bao giờ ngờ cuộc điện thoại ngớ ngẩn của mình sẽ đưa đời em bướcsang một khúc ngoặt khác. Em sao dám tưởng tượng đến mức đó. Em sao ngờ cái giọngnói vững chãi, dễ tạo sự tin cậy kia đến một lúc nào đó sẽ trở nên thân thiết với em, sẽhiện diện bên em mỗi ngày, chia sẻ cùng em những chuyện vụn vặt, dạy cho em phảisống thế này, cư xử thế kia, nên làm như vầy, như vầy, nên ứng phó như vầy như vầychẳng hạn. Làm sao em hình dung được anh ngày một quan trọng trong lòng em, ngàymột ảnh hưởng đến suy nghĩ và tình cảm của em, mở cho em một cánh cửa mới, lạ lẫmvà mới mẻ. Phía sau cánh cửa đó chẳng phải chỉ có niềm vui và hạnh phúc, mà đan xenvào đó nỗi đau, sự dằn vặt nuối tiếc, cảm giác tội lỗi và hối hận, những êm ái si mê, mọighen tuông tức tưởi... Mọi thứ cảm xúc đó trói chặt em lại bởi tình yêu dịu dàng em dànhcho anh. Để có lúc, em đã thầm cảm ơn ông trời đã đưa đẩy anh đến bên đời em, như mộtcách bù đắp cho những thiếu thốn, khổ sở, những khát khao, ước mơ chưa thực hiện đượccủa em vậy.***Những cuộc điện thoại ngày càng dày, càng dài. Những tin nhắn ngày càng thân, càng bốirối. Em không còn quá trẻ con để dấn vào một việc lãng mạn và đầy cảm tính thế này. N.là ai? Tại sao chấp nhận bước vào cuộc chơi này với em? Anh đang mưu cầu điều gì?Anh đang làm việc trong một ngành đầy cạnh tranh khốc liệt, đầy mưu mô toan tính đểgạt bỏ nhau. Vậy, anh có đề phòng em không, có bao giờ nghĩ em là một cái bẫy ai đóđang chăng ra đợi anh bước vào hay không?Chắc là có chứ. Nên khi một bữa em đột nhiên gọi anh, giọng đầy hào hứng:- Mình đi cà phê đi anh, hôm nay em giỏ ...