Thông tin tài liệu:
Ông Lumsden, một trong những vị giám đốc của cơ quan giới thiệu chỗ làm cho các giáo sư, Lumsden và Westmacott là một người nhỏ nhắn ăn mặc chỉnh tề, ông ta có những bộ điệu thô cục, một cái nhìn sắc sảo, một giọng nói sâu sắc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vị giáo sư của trường Leahouse Vị giáo sư của trường Lea House nguồn: blog.ishopvietnam.comÔng Lumsden, một trong những vị giám đốc của cơ quan giới thiệu chỗ làm chocác giáo sư, Lumsden và Westmacott là một người nhỏ nhắn ăn mặc chỉnh tề, ôngta có những bộ điệu thô cục, một cái nhìn sắc sảo, một giọng nói sâu sắc.Ông ấy hỏi tôi- Thưa ông, tên ông là gì?Ông ấy nhúng ngòi bút vào lọ mực; một cuốn sổ lớn có những gạch đỏ được mở ratrước mặt ông ấy!- Harold Weld- Oxford hay Cambridge?- Cambridge- Bằng cấp gì?- Thưa ông, không có.- Là vận động viên hả?- Tôi rất tiếc là không lỗi lạc lắm.- Chưa bao giờ được tuyển chọn hả?- Chưa bao giờ.Ông Lumsden lắc đầu với một vẻ chán nản rồi ông ấy nhún vai một cách làm giảmcác hy vọng của tôi xuống tới số không.Ông ấy nói với tôi.- Ông Weld này, với các chức giáo sư sự tranh đua rất gay go đó. Ít khi có nhữngchỗ trống, và các ứng viên thì nhiều vô kể. Một vận động viên vào loại nhất, mộttay vô địch về chèo thuyền hoặc một hảo thủ về Criket, hoặc một người đã giậtđược một vài văn bằng một cách lỗi lạc thường kiếm được chỗ làm, một hảo thủvề Criket không bao giờ bị thất nghiệp trong ngành giáo dục, nhưng người trungbình (ông Weid ạ, nếu ông cho phép tôi dùng tính từ này) thì gặp những trở ngạirất lớn, nếu không nói là những trở ngại không thể vượt qua được. Trên các danhsách, chúng tôi đã có tên khoảng trên một trăm người trung bình; nếu ông nghĩrằng tôi phải ghi thêm tên ông vào, thì tôi hy vọng rằng từ nay tới vài năm nữachúng tôi sẽ có thể tìm cho ông một việc làm đó...Ông ấy ngừng lại vì có ai đó gõ cửa, một nhân viên mang tới cho ông ấy một cáithư, ông Lumsden mở phong bì ra.- À này ông Weld, đây là một sự ngẫu nhiên đặc biệt thú vị. Tôi nghĩ rằng tôi đãbiết ngành chuyên môn của ông là tiếng Latin và tiếng Anh, và trong ít lâu nữaông sẽ chấp nhận một chỗ làm trong một lớp sơ đẳng, nơi đó ông sẽ có thì giờ đểlàm các công việcriêng được chứ?- Thật vậy.- Lá thư này là lời thỉnh cầu của một trong các thân chủ kỳ cựu của chúng tôi, tiếnsĩ Philps McCarthy ở trường học Willow Lea House, West Hampstead. Ông ấyyêu cầu tôi gởi ngay cho ông ấy một thanh niên có đầy đủ khả năng để dạy tiếngLatin và tiếng Anh cho một lớp nhỏ các bé trai dưới mười bốn tuổi. Tôi thấy hìnhnhư chức vụ này thích hợp một cách chính xác vớt việc mà ông tìm kiếm. Cácđiều kiện không có gì là khác thường: 60 bảng, nơi ăn ở đầy đủ, giặt ủi. Nhưngcông việc không có gì là quá quắt, do đó ông sẽ có thể sử dụng nhưng buổi tối choriêng ông.- Đó là công việc làm được!Tôi kêu lên với tất cả sự ham thích của một người sau nhiều tháng tìm kiếm hoàicông nay cuối cùng đã kiếm được việc làm.- Tôi tự hỏi liệu tôi có xử sự một cách đúng đắn với những người đã có tên trongsổ của tôi không? – ông Lumsden lẩm bẩm nói trong khi liếc mắt nhìn vào cáidanh sách đồ sộ của ông ấy - nhưng sự ngẫu nhiên thật quá kỳ tuyệt khiến cho tôithấy rằng tôi phải dành sự ưu tiên cho ông.- Thưa ông, tôi xin chấp nhận và tôi vô cùng biết ơn ông!- Lá thư của Tiến sĩ McCarthy có chứa đựng một điều kiện. Ông ấy yêu cầu là ứngviên phải có tính nết rất tốt, rất tốt.- Tôi có tính nết rất tốt! - tôi khẳng định với sự xác tín.- Này - ông Lumsden nói sau đôi chút ngập ngừng - tôi hy vọng rằng tính nết củaông cũng tốt được như lời ông đã nói, vì tôi có cảm tưởng là ông sẽ cần phải cótính nết tốt!- Tôi giả thiết rằng bất kỳ một giáo sư nào trong một lớp sơ đẳng cũng phải có tínhnết tốt.- Phải, thưa ông. Nhưng tôi phải báo trước với ông rằng tình thế của ông có rủi rosẽ gặp phải một vài trạng huống khá kinh khủng. Tiến sĩ McCarthy đã không đặtra điều kiện này nếu không có một lý do khẩn yếu và quan trọng.Tiếng nói của ông ấy có một giọng trang nghiêm làm cho sự vui mừng của tôinguội lạnh đi đôi chút.Tôi hỏi:- Tôi có thể xin ông nói cho biết rõ hơn về thực chất của các trạng huống nàykhông?- Chúng tôi cố sức giữ sự công bằng giữa các thân chủ của chúng tôi, và tuyệt đốitrung thành với từng người trong bọn họ. Nếu tôi thấy những trở ngại về phía bảnthân ông, chắc chắn là tôi sẽ thông báo cho tiến sĩ McCarthy. Do đó, tôi khôngcảm thấy sự e ngại nào khi xử sự như vậy đối với ông...Ông giở từng trang quyển sổ của ông ấy.- ... Tôi đọc trong đây là trong khoảng 12 tháng qua, chúng tôi đã không cung cấpcho trường học Willow Lea House dưới bảy giáo sư tiếng Latin. Bốn người trongbọn họ đã rời bỏ chức vụ một cách quá đột ngột đến nỗi họ đã không lĩnh lươngcủa những tháng đầu tiên của họ, không một ai đã ở lại quá 8 tuần lễ.- Còn những giáo sư khác? Họ có ở lại không?- Chỉ có một giáo sư khác cư ngụ ở phía bên kia. Không có vẻ gì là ông ấy đã đổichỗ. Ông Weld ạ, ông có thể hiểu rằng những sự ra đi nhanh chóng như vậy khôngphải là điều đáng khen trong phương diện một ông hiệu trưởng, bất kể những gìmà một người đại diện làm việc ăn tiền hoa hồng có thể nói ra để bênh vực họ. Tôituyệt nhiên khô ...