Danh mục

Vị mặn của cà phê muối

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.25 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một buổi tối se lạnh của đầu mùa đông, Bảo Trân nhận lời yêu anh, đó là người đầu tiên Bảo Trân nhận lời yêu sau gần hai năm biết anh. So với bạn bè thì Bảo Trân yêu khá muộn, có lẽ một người nhạy cảm như cô lại luôn tạo cho mình một vỏ bọc khó gần,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vị mặn của cà phê muối Vị mặn của cà phê muốiMột buổi tối se lạnh của đầu mùa đông, Bảo Trân nhận lời yêu anh, đó là ngườiđầu tiên Bảo Trân nhận lời yêu sau gần hai năm biết anh. So với bạn bè thì BảoTrân yêu khá muộn, có lẽ một người nhạy cảm như cô lại luôn tạo cho mình mộtvỏ bọc khó gần, khô khan thì yêu anh là điều không ai ngờ tới, nhất là những ngườihiểu rõ Bảo Trân. Mọi người đều cho rằng một người có trái tim nhạy cảm và khálãng mạn đối nghịch với vẻ bề ngoài luôn tỏ ra lạnh lùng, thì một người thực tế vàkhông lấy gì làm xuất sắc như anh sẽ không thể là người Bảo Trân trao trái tim yêuthương. Thế nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, Bảo Trân đã yêu anh bằngmột trái tim trọn vẹn nhất.Bảo Trân yêu anh lúc nào không hay chỉ biết khi thời gian tiếp xúc với anh ngàycàng nhiều thì tình yêu ấy lại càng lớn theo năm tháng. Lúc đầu tình yêu ấy xuấthiện khi Bảo Trân nghe anh tâm sự về gia đình, về thời thơ ấu của anh, chẳng hiểusao Bảo Trân lại thương anh đến thế. Cứ như vậy, cô mở lòng mình với anh để rồiđến một lúc hình ảnh của anh đã lấp đầy trong trái tim vốn nhạy cảm của cô. Tìnhyêu đến với cô nhẹ nhàng, cô yêu anh rất nhiều nhưng một người luôn tạo chomình một an toàn và sợ tổn thương như cô thì sự thể hiện tình yêu với anh sẽ luôncó những khiếm khuyết.Có lần anh từng nói: Em thật khô khan, cứng nhắc và nguyên tắc thật đấy. Anhthích lần đầu tiên, khi em nhận lời yêu anh, cái cảm giác anh được nắm tay em nhưcó một luồng điện trong trái tim anh, khi đó anh cảm thấy mình như đã có đượcem. Nhưng tại sao khi yêu nhau rồi, tâm hồn em vẫn luôn xa cách, làm anh khôngthể biết được rằng em có yêu anh không? Em yêu anh vì điều gì? Hay đó chỉ là tìnhthương em dành cho anh? Có phải em quá cô đơn nên cần người lấp đầy khoảngtrống trong em? Anh đã từng hỏi cô những câu ấy, nhưng khi đó Bảo Trân chỉ imlặng mỉm cười không trả lời. Suốt thời gian yêu nhau cô chưa bao giờ nói “Em yêuanh” hay thể hiện một hành động nào để anh biết rằng cô rất yêu anh nhưng BảoTrâm hiểu rõ trái tim mình nhất, cô yêu anh, yêu rất nhiều và rất mong tình yêu ấycó thể đi đến cái kết như bao tình yêu khác. Có lẽ anh không hề biết cô yêu anhcòn nhiều hơn cả tình yêu anh dành cho cô, mặc cho bạn bè phản đối, mặc cho anhcòn rất nhiều nhược điểm, nhưng cô vẫn yêu tất cả những gì thuộc về anh. Nhưngyêu anh nhiều bao nhiêu thì trái tim cô lại sợ mất anh, nỗi sợ hãi trong cô quá lớnlàm cô luôn cảm thấy bất an. Vì thế cô không muốn để anh biết cô yêu anh nhiềunhư thế nào? Cô không muốn đến một lúc nào đó anh hết yêu cô nhưng vì thươnghại cô, mà anh không thể nói lời chia tay.Khi đã trở thành người yêu, mỗi lần ngồi uống nước bên anh, cô luôn gọi cho mìnhmột cốc café đen có thêm chút muối, lần đầu tiên anh ngạc nhiên và hỏi cô:- Sao em lại có sở thích khác người vậy? Con gái vào quán anh thấy thường gọicho mình một cốc hoa quả hay là một cốc nước gì đó mang đậm chút nữ tính, cònnếu họ gọi café thì bao giờ cũng thêm đường chứ có ai thêm muối như em đâu?Cô chỉ mỉm cười mà không trả lời.Sau dần anh thấy cô luôn gọi như vậy khi chỉ có một mình anh, còn nếu có ngườikhác cô lại gọi cho mình nâu đá, tuy vẫn thắc mắc nhưng anh không hỏi nữa, chođến một hôm, cô hỏi:- Anh có muốn uống café đen cho thêm muối không?Anh trả lời cô:- Không phải hôm nay em bảo anh uống thử như em đấy chứ? Chắc chắn là anhkhông uống đâu?Cô mỉm cười và nói, em đâu bảo anh uống đâu, chỉ là bất chợt em nhớ tới một câuchuyện về café muối thôi, nên muốn hỏi anh xem, anh có biết vị cafe muối đó nhưthế nào thôi mà?Cô bắt đầu kể cho anh nghe về câu chuyện café muối ấy.Nghe cô kể xong anh nói:- Anh chưa uống, nhưng anh đoán nó vẫn có vị đắng đúng không? Vì đến cuối câuchuyện ấy chàng trai chẳng nói đó là cốc café khó uống nhất là gì, nhưng vì đãchót nói dối nên chàng trai đó phải cố uống thôi.Sao anh lại nghĩ là có vị đắng mà không phải vị mặn?Anh cười và nói:- Vì muối chỉ có một vị duy nhất là mặn, còn café đen thì có vị đắng nhưng vì caféđen nhiều hơn nên vị của nó sẽ rõ hơn và người uống không cảm nhận được vị mặncô bé ngốc của tôi ạ! Còn chuyện thì vẫn chỉ là chuyện thôi mà, làm sao café muốilại có vị ngọt như chàng trai và cô gái trong câu chuyện đó cảm nhận chứ? Khôngphải em bắt chiếc câu chuyện ấy lên uống café muối đó chứ?Anh đã cười cô vì sự ngốc nghếch ấy của cô. Anh luôn vậy. Dù câu hỏi của cô nhưthế nào? Anh biết đáp án cô mong chờ là gì? Nhưng anh vẫn luôn trả lời rất thật,rất thực tế. Nhưng anh đâu biết rằng, vị đậm của muối đã làm tan đi vị đắng cótrong café đen, cũng giống như tình yêu màchàng trai dành cho cô gái bằng cách cố gắng để uống một cốc cafe muối mà mìnhkhông thích vào mỗi buổi sáng đi làm để cho cô gái luôn cảm thấy hạnh phúc.Đúng là cô nhạy cảm và lãng mạn nhưng cô vẫn biết anh và cô không thể là haingười trong câu chuyện ấy, bởi cuộc sống vốn có nhiều điều mà ta chẳng biếttrước, cô cũng vẫn biết không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có nhữ ...

Tài liệu được xem nhiều: