Lâu nay, Th. thường chê tôi thời nguyên tử lực mà lúc nào cũng sướt mướt một chiếc lá rụng chiều thu, thương một chiếc áo màu trong ngõ tối hay ngậm ngùi với đôi ba số phận đêm giao thừa . Hỏng quá ! nước mắt nước mũi có giải quyết được gì đâu . Lại mang tội nữa trong lúc “ quốc gia đại sự “. Phải như “ người hùng “ của thời đại ấy : một trái tim lạnh , một cái đầu nóng và nhất là phải biết cười gằn. Vâng, Th. Khiển trách ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Viên Đạn Bắn Sượt Viên Đạn Bắn SượtLâu nay, Th. thường chê tôi thời nguyên tử lực mà lúc nào cũng sướt mướt một chiếc lárụng chiều thu, thương một chiếc áo màu trong ngõ tối hay ngậm ngùi với đôi ba số phậnđêm giao thừa . Hỏng quá ! nước mắt nước mũi có giải quyết được gì đâu . Lại mang tộinữa trong lúc “ quốc gia đại sự “. Phải như “ người hùng “ của thời đại ấy : một trái timlạnh , một cái đầu nóng và nhất là phải biết cười gằn.Vâng, Th. Khiển trách , tôi đâu dám bào chữa. Nhưng khốn nỗi, mọi sinh vật trên cái cõiđời bụi băm này đều đã được tạo hóa ban cho một thuộc tính tự nhiên không thể sửa được. Như loài hổ báo thì hung dữ thích ăn thịt ,giống chim câu ưa sống hòa bình tình nghĩa .Loài chồn cáo thì nham hiểm hay rình mò vào ban đêm bắt gà con. Bọn thỏ, hươu naingược lại hiền lành, ngơ ngác thật đáng yêu .Tôi hay sướt mướt cũng giống như ngài chính khách thường hay những lời ngon ngọt,anh trọc phú ưa khoe của cải, ông thầy dòng thích thuyết giảng khô khan…Nhưng thôi…dài dòng mãi, chiều theo ý Th. Số báo này tôi không quay về với quá khứđể tỉ tê nỉ non những chuyện không đâu . Tôi sẽ kể một câu chuyện 100% thời cuộc nónghổi, một câu chuyện của “ người hùng thời đại “, có đủ cả tiếng ùng oàng của ca-nông đạibác, đủ cả những lời tuyên bố hào hùng, những hành động sắt thép hiên ngang. Và nhất làkhông hề có chút nươc mắt nước mũi…*Tạm đặt tên anh là X. vì xét ra ở cái cõi đời ô trọc này không ai đáng đủ tư cách để trùnglẫn với tên anh. Trẻ nhỏ ra đời thì phải khóc phải không ? Nhưng chúng cũng hiểu rằng “nước mắt không đi đến đâu cả “ nên cậu X ngay khi còn là cái thai nhi ướt át từ bụng mẹchui ra chào ánh sáng tội lỗi ngoài đời đã không cần khóc tí nào . Ai bế cũng được, cậu Xcứ trơ trơ đôi mắt nhìn thao láo. Cả khi bà mẫu có chậm cho cậu “ tí nhè” ,cậu cũng chỉquẫy quẫy chân ra ý giục chứ không cần dùng nước mắt để vòi. Nhiều người đến thăm đãtiên đoán cậu X. cốt cách sau này ít nhất cũng phải làm đến “ thủ lĩnh ”. Và hơn một bàmẹ có tố nữ trong nhà , chẳng hiểu sao đã tự thấy chăm mang sữa bò đến cho X., săn sócý như con đẻ thật !Đến cái tuổi lên bẩy, tám nhoai nhoai gì đó , thì X. từng nổi tiếng là “người hùng” nhấtphố . Hầu hết trẻ con đều sợ cậu len lét . Cu Tần bị cậu “khiền” cho suýt gẫy chân vì gọicậu là “ma-cà-bông”. Cu Hoạch bị cậu “choang” cho gần vỡ đầu vì quên không chia chocậu quả chuối. Cũng như đá bóng thì nhất định phe cậu phải ghi bàn, nếu không thì anh“gôn” đối phương sửa soạn mà ăn bã trầu. Đánh bi, đánh đáo cũng phải vét nhẵn túi củabạn, rủi ro anh nào trót được của X. thì liệu ngày mai đem nộp giả ngay. Và liệu mà cólời xin lỗi.Nghĩa là tuổi nhỏ của X. đã tượng trưng cho tinh thần “ người hùng “ rồi. Cái gì cũngphải thắng, cái gì cũng phải “ăn người”. Nói đến chuyện vào lớp mới càng đáng phục , X.chẳng bao giờ cần làm bài mà vẫn trôi như thường. Đã có những thằng bạn chịu đau khổbóp đầu, bóp trán hộ: có khó khăn gì cậu X. chỉ cần giơ một quả tống lên là xong hết.Ông bà Y. ( hai người sáng tạo ra cuộc đời X.)rung đùi đắc trí. Cậu con trai tướng” quýtử”, tương lai ít nhất cũng phải làm đến “thủ lĩnh”.Nhưng làm thủ lĩnh thì không thể thíchhợp với cuộc sống nhạt phèo, lệ thuộc ( đại khái như lớp học thì có một ông thầy)nêntheo học Thành-Chung mới hơn một năm X. đã phá ngang .Anh về khuân ít tiền của ôngbà Y. ra kinh doanh buôn bán. Mà ủa này lạ, anh buôn gì đắt nấy, buôn một cứ lãi mười.Chỉ qua một năm, anh đã giầu,giầu một cách ghê gớm, tậu một lúc hai cái nhà gạch. Cóngười xấu miệng bỏ nhỏ rằng của cải anh kiếm được toàn là của bất chính, và có nhiều láđơ tố cáo anh ở Tòa. Nhưng chắc là tin vu khống vì chứng cớ là đến bây giờ X. vẫn bìnhchân như vại và vẫn tiếp tục làm giầu …một cách công khai.Anh là bức khắc họa “chuẩn” nhất của mẫu “người hùng thời đại”. Cái miệng không baogiờ biết cười chứ đừng nói chi đến việc buông ra một câu tâm tình dễ lọt tai. Mặt anh cứlà khô,mắt lạnh lùng, cằm bạnh ra- đường gân chằng chịt trên trán .Bàn tay anh chỉ luônđược dùng để đếm những cuộn giấy bạc dày ắp, chứ chẳng thèm cầm đến cán bút để viếtnhững câu gàn dở như tôi đâu. Họa chăng có cầm đến cán bút là khi anh ký bông nhậntiền hoạc thảo những giất tờ cho vay lãi từ năm,mười phân trở lên. Ít nhất, ngòi bút củaanh có giá trị thực tiễn hơn chúng tôi, Th. Nhỉ ?Về câu chuyện riêng của đời anh, một vài người đã khuyên: “ Anh đổ mồ hôi nhiều rồi,sao không kiếm một người đàn bà để quạt mát cho anh những khi mỏi mệt hay ít nhấtcũng lo lắng hai bữa cơm hàng ngày “.X. trả lời :“ Người hùng thời đại không thể nghĩ nhiều đến đàn bà . Mồ hôi chảy đã có quạt trần.Dính đàn bà vào là gián tiếp cho họ cái quyền được sờ nắn túi mình. Dại lắm. Vả lại đờicó tjiếu chi đàn bà . Vứt ra một trăm,hai trăm là đủ cả ”.Nhưng cũng có loại chỉ một vài chục. X. chọn hạng dưới cùng rẻ tiền nhất, miễn là đànbà là được rồi Làm kiếp anh đàn ông thì phải chiều theo cái quy luật tự nhiên của TạoHóa ...