Tôi hai mươi tám tuổi, là giám đốc bộ phận bán hàng của một công ty thời trang lớn, ngoại hình khá, nếu không muốn nói là đẹp. Tôi biết mình là giấc mơ của các cô gái, một mẫu người rất lí tưởng đấy.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vợ à, em đúng là đồ ngốc Vợ à, em đúng là đồ ngốc!Tôi hai mươi tám tuổi, là giám đốc bộ phận bán hàng của một công ty thờitrang lớn, ngoại hình khá, nếu không muốn nói là đẹp. Tôi biết mình là giấcmơ của các cô gái, một mẫu người rất lí tưởng đấy.Hằng ngày tôi làm việc từ sáng đến tối ở công ty, về nhà thì ngủ. Nói chungcái cuộc sống nhạt nhẽo cứ thế trôi qua làm tôi phát ngán. Mỗi lần tôi thanthở với mẹ tôi thì mẹ là bắt đầu “bản tình ca bất hủ”:- Đã bảo rồi, thiếu hơi đàn bà thì thế đấy! Mẹ đã bảo anh phải kiếm một côlàm vợ về nó chăm sóc cho, hết chán ngay!- Nhưng mẹ ơi con còn phải kiếm tiền! Đàn bà chỉ gây thêm rắc rối thôi.- Ý anh là mẹ cũng chỉ là thứ đồ bỏ đi thôi hả?- Ấy mẹ ơi con có nói thế đâu! Ý con là có phụ nữ vào con không tập trungđến công việc được.- tôi nhăn răng cười nham nhở.- Mẹ không cần biết. Từ ngày mai anh bắt đầu đi xem mặt. Mẹ đã ưng cái cônày từ lâu rồi. Không thích cô này thì mẹ tìm cho cô khác. Nhớ đấy!Tôi thất thểu về căn hộ chung cư. Thà sống chán ngán còn hơn dính dángđến đàn bà!Mấy ngày tiếp theo của tôi là chuỗi ngày kinh hoàng nhất cuộc đời tôi.Những cô gái mẹ tôi giới thiệu thì thật… kinh khủng! Cô thì điệu đà õng ẹomột cách quá lố, cô thì tính tình thẳng hơn ruột ngựa, đập bàn đập ghế uỳnhuỳnh, có cô lại dịu dàng nhỏ nhẹ khiến tôi nghĩ chỉ cần búng tay một cáicũng đổ.Ngày cuối cùng sau khi đấu tranh kịch liệt với mẹ, tôi cũng chịu đixem mặt lần cuối.Quán café nằm khiêm tốn ở một góc phố. Tuy không sang trọng nhưng nótoát lên vẻ thanh lịch đến lạ thường. Tôi thầm thán phục cô gái có con mắttinh tường khi chọn nơi này làm điểm xem mặt. Bước vào quán, tôi nhận rangay người tôi cần gặp. Đó là một cô gái rất xinh, vẻ đẹp của sự trong sángngây thơ nhưng cái mặt thì ỉu xìu như cái bánh bao nhúng nước. Tôi lại gầnchiếc bàn gần cửa kính.- Chào em.- Chào chú!- Chào…chào cháu.- Chú là người cháu cần gặp?- Ừm.- Vậy thì vào thẳng vấn đề luôn nhé. Tình hình là cháu vừa mới trượt Đạihọc. Có lẽ do quá tức giận nên bố mẹ cháu mới bắt cháu đi xem mặt để lấychồng. Như chú thấy, cháu còn quá trẻ, còn chú thì quá già…Cái gì? Tôi mà già à? Ăn nói kiểu gì vậy? Máu trong người tôi bắt đầu sôisùng sục khi cô nhóc nói tiếp:- Ngoại hình chú chẳng đẹp đẽ gì, công việc thì cũng bình thường. Tóm lạilà chú không hợp với cháu, hay nói cách khác là không xứng với cháu. Hết.Tôi đơ người vì bất ngờ. Cô nhóc nhìn tôi như khiêu khích.Thú nhận thật là ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã có cảm giác cô nhóc rấtcuốn hút. Còn bây giờ thì cái tính lém lỉnh của cô nhóc chính thức chinhphục được tôi. Cuối cùng, quyết định của tôi làm cô nhóc sững sờ. Mẹ tôi thìvui mừng ra mặt. Mẹ chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm ngày tổ chức đámcưới. Nhìn mẹ vui tôi cũng vui lây.Lễ cưới diễn ra thật hoành tráng. Mọi người ai cũng rạng rỡ, duy chỉ có côdâu là mặt mũi bí xị như hôm đi xem mặt. Lúc Cha hỏi cô có đồng ý lấy tôilàm chồng không, cô nhóc phải ngắc ngứ một lúc mới nói đồng ý. Tôi cườivà trao nhẫn cho em.***Chúng tôi về sống với nhau trong căn hộ rộng rãi. Không nghỉ tuần trăngmật theo ý của em. Tôi một phòng, vợ tôi một phòng riêng. Vợ tôi thấy tôinhư thấy cọp. Thậm chí trước cửa phòng cô ấy còn treo dòng chữ in đậm:Cấm Vác Xác Đến Đây. Nửa đêm tôi mò sang cũng bị cô ấy “đá” bay rangoài.- Đồ dê xồm! Cút ngay ra khỏi phòng tôi! À, cách xa tôi năm trăm kilomet.Nói rồi cô ấy sập cửa phòng ầm một cái khiến tôi dựng hết cả tóc gáy.Với tôi là vậy nhưng với mẹ chồng thì cô ấy lại sợ lép vế. Cho nên, từ khi bịmẹ tôi dạy bảo, vợ bắt đầu ngoan ngoãn nghe lời tôi một chút.- Vợ nấu cơm nhanh lên, chồng đói rồi!- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi!Tôi cười thích thú khi thấy vẻ mặt chăm chú và từng giọt mồ hôi trên trán vợlúc vợ nấu cơm. Bữa đầu tiên thưởng thức tay nghề của cô ấy, tôi đã phảivào WC không dưới mười lần.Thế là bữa sau tôi phải nấu cho vợ. Thôi thì đành dạy bảo cô ấy sau vậy. Vợtôi vừa ngồi gác chân lên ghế xem tivi vừa nói vọng vào bếp:- Chồng nấu cơm nhanh lên, vợ đói rồi!***Có tối hai chúng tôi ngồi xem phim khuya, bộ phim tình cảm chán ngắt. Tôingủ gà ngủ gật lúc nào không biết. Đang say giấc nồng thì bị tiếng hét đinhtai nhức óc của vợ làm cho giật mình. Tôi hốt hoảng:- Sao? Sao? Chuyện gì thế?- Á, á, á…Vợ tôi chỉ về phía màn hình tivi, tôi nhìn theo, chẳng có gì cả. Tôi sốt ruột:- Làm sao?- Ôi trời đất ơi! Justin Timberlake đẹp trai quá!- Hả?Tôi ngớ người ra. Tôi xem đá bóng cũng không hét to như em xem thầntượng. Đấy, vợ tôi còn trẻ con lắm!***Một lần để ăn mừng dự án thành công, công ty tôi đi ăn liên hoan. Một côđồng nghiệp trẻ cứ xun xoe đến cạnh và chuốc rượu cho tôi. Đang vui nêntôi uống lấy uống để, trong lòng cứ thầm nghĩ về nhà nhất định phải khoethành tích với vợ. Cả người tôi lâng lâng, đầu óc quay cuồng vì men rượu.Tôi loáng thoáng nghe thấy có người đưa tôi về, rồi cảm thấy một đôi môimềm mại, một thứ vị xa lạ.Sang hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trên giường, bát canh tỏakhói nghi ngút bên cạnh. Tôi xuống nhà thấy vợ. Vừa thấy tôi vợ đã vụtchạy đi. Tôi bàng hoàng. Chỉ sau một đêm mà vợ tôi hốc hác đi trông thấy.Đôi mắt cô ấy có quầng thâm và sưng húp làm tôi xót xa. Tôi vội chạy theovà gọi tên vợ. Nhưng càng gọi, vờ càng chạy nhanh hơn. Cuối cùng đuổikhông kịp, tôi quay về nhà, trong lòng rối bời không hiểu mình đã làm saichuyện gì.Tối không thấy vợ về tôi bắt đầu phát hoảng. Tôi lùng sục khắp nơi để tìmcô ấy, ngay cả mấy bụi cây cảnh ven đường tôi cũng ngó vào. Tôi gọi hàngtrăm cuộc gọi vào máy nhưng vợ không nghe máy. Tôi gọi cho cả mẹ, giọngmẹ như sắp khóc. Tôi chợt nghĩ ra nơi mà vợ tôi hay đến. Quả thật vợ tôiđang ngồi trong quán café đó, ở chiếc bàn cạnh cửa kính. Tôi lặng lẽ bướcđến bên cô ấy. Vợ ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt to mọng nước.- Đây là nơi chúng mình gặp nhau lần đầu. Lúc đó em bị choáng ngợp bởingoại hình của anh. Anh đúng là mẫu người lí tưởng c ...