Danh mục

Vòng Cung Lửa ( Nicolai Axanop) - 1

Số trang: 34      Loại file: pdf      Dung lượng: 234.73 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vòng Cung Lửa - 1 Nicolai AxanopĐiều kiện chủ yếu của trận đánh Ngày 16-1, sau cuộc tấn công quyết liệt chuyển sang những trận đánh dữ dội trên đường phố, quân ta đã chiếm được thành phố Khắc-cốp..."Tổng cục thông tin Liên Xô16-1-1943Vào giữa tháng hai, thiếu tá Tô-lu-be-ép bất ngờ được gọi lên hội đồng quân y...Trong những ngày này, các thương binh đang sống một cuộc sống đầy xúc động và náo nức. Các bác sỹ kinh ngạc nhận thấy nhiều bệnh nhân tưởng như hết hy vọng, bỗng bắt đầu khỏe lên, quan tâm đến mọi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng Cung Lửa ( Nicolai Axanop) - 1 Vòng Cung Lửa - 1 Nicolai AxanopĐiều kiện chủ yếu của trận đánh Ngày 16-1, sau cuộc tấn công quyết liệt chuyển sang những trận đánh dữ dội tr ênđường phố, quân ta đã chiếm được thành phố Khắc-cốp...Tổng cục thông tin Liên Xô16-1-1943Vào giữa tháng hai, thiếu tá Tô-lu-be-ép bất ngờ được gọi lên hội đồngquân y...Trong những ngày này, các thương binh đang sống một cuộc sống đầy xúc độngvà náo nức. Các bác sỹ kinh ngạc nhận thấy nhiều bệnh nhân tưởng như hết hyvọng, bỗng bắt đầu khỏe lên, quan tâm đến mọi sự kiện trên chiến trường và thếgiới. Những bệnh nhân nằm liệt gi ường đòi nạng và lại tập đi. Còn những anh hômqua được coi là khó tính, hôm nay đã xin ra viện.Nhưng các thầy thuốc biết rõ rằng những điều kỳ diệu ấy không bắt nguồn từ yhọc và cũng không phải do thuốc men. Đó là sự kỳ diệu của một cao trào chungđang bao trùm cả đất nước.Mới cách đây hai tuần, bản thông báo nổi tiếng của Tổng cục thông tin Li ên Xôphát vào mục Tin cuối ngày, bắt đầu bằng những hàng chữ: QUÂN TA ĐÃHOÀN THÀNH VIỆC TIÊU DIỆT QUÂN ĐỘI PHÁT XÍT ĐỨC BỊ BAO VÂYỞ KHU VỰC XTA-LIN-GRÁT, đã trở thành di sản lịch sử.Tuy Tổng cục thông tin Liên Xô đã cho ra chương trình mới Tin cuối cùng vàluôn thông báo những tin vui chiến thắng trên các mặt trận khác nhau, nhưng phảilà người lính mới thấu hiểu được tất cả tầm vóc của trận chiến thắng ở Stalingrad.Và từ ngày mồng hai tháng hai, những ca khỏi bệnh thần kỳ ngày càng nhiềulên, ở dưới các loa phòng thanh, người ta không ngừng bàn cãi: hôm nay, mặt trậnnào sẽ được nêu tên? Các nhà chiến lược cây nhà lá vườn xác định người nơi nàosẽ bắt đầu cuộc tấn công mới và tự nhiên, điều đó thúc đẩy việc nâng cao tinhthần, mà đến các thầy thuốc hay hoài nghi nhất cũng phải để ý đến trong khi đề racách chữa bệnh cho các thương binh.Không có thương binh mới vào viện: ở đây chỉ chữa tiếp những người bị thươngnặng trong năm 1942, trong những ngày chiến đấu nặng nề để bảo vệ Lê-nin-gráttrước cuộc chiến tranh của quân Đức, và sau đó là cuộc phá vây không thành côngở Xi-nhia-vin trong các trận chiến đấu dai dẳng ở De-men-skơ, chung quanh Vôn-khốp.Những chiến sĩ này, mà những cuộc chiến đấu của họ không mang lại thắng lợi rõrệt, cần được thấy rõ hơn bất kỳ ai khác là những chiến công, thậm chí những đaukhổ của họ, đã giúp cho các chiến sĩ khác giành được thắng lợi thực sự.Cả thiếu tá Tô-lu-be-ép cũng hiểu rằng, mặc cho bọn Đức cuối cùng đã phá hủy cảđại đội xe tăng hạng nhẹ do anh chỉ huy ở gần Vôn-khốp, những trận chiến đấu ấy,thậm chỉ cả sự thất bại của đội quân nhỏ bé của anh, sự hy sinh anh dũng củangười và xe, bằng cách này hay cách khác, đã góp phần vào việc làm nghiêng lệnhrõ ràng cán cân của tất cả đội quân phát xít Đức hùng mạnh. Nhưng anh còn yếulắm, khó mà mong trở về sớm với các chiến sĩ của mình.Chính điều đó làm cho anh cảm thấy việc mình được gọi ra hội đồng quân y là bấtngờ.Vết đạn bắn vào bụng mới đây còn được coi là tử vong, và giờ đây Tô-lu-be-épcảm thấy mình hết sức may mắn. Anh được chăm sóc, chữa chạy đến gần bìnhphục, tuy ba lần mổ liên tiếp đã làm anh kiệt sức. Ra hội đồng quân y, anh hoàntoàn tin chắc rằng các bác sỹ sẽ chẳng nói được điều gì vui mừng với anh...Tại hội đồng quân y có mặt đông đủ các đại diện làm cho Tô-lu-be-ép phải ngạcnhiên: mấy bác sĩ quân y, hai thủ trưởng cấp cao ngành y và một đại tá ít nói, mắtsắc, luôn chăm chăm nhìn Tô-lu-be-ép.Lúc đầu Tô-lu-be-ép không chú ý đến người này. Anh ngạc nhiên vì quân hàmmới nguyên của các sĩ quan: những lon vai mạ bạc của ngành y, mạ vàng của đạidiện quân đội và viên đại tá mắt sắc nọ. Bấy nay Tô-lu-be-ép và các bệnh nhân đilại được mới chỉ thấy các sĩ quan và binh lính đeo quân hàm mới diễu trên đườngphố. Và đôi khi ngắm nhìn những phù hiệu phân biệt cấp bậc khác nhau trên vainhững người đó, họ lại thầm ướm thử trên vai mình. Quân hàm vừa mới được banbố và nó đã làm thay đổi cả bộ mặt của quân đội...Viên đại tá mắt sắc chỉ làm Tô-lu-be-ép thích thú vì phù hi ệu quân hàm đẹp cónhững ngôi sao vàng to. Nhưng thiếu tá chợt bắt gặp cái nhìn dò xét thận trọng củađại tá, và anh bỗng cảm thấy mình đã nhìn thấy ở đâu khuôn mặt gầy gò có vầngtrán cao này, với đôi mắt nheo nheo anh ta như đang nghiên cứu con người anh,hay ít ra, như người họa sĩ chân dung, cố ghi nhớ lấy những đường nét của nguyênmẫu.Và bất ngờ Tô-lu-be-ép nhớ ra: một tháng trước đây, trong lần phẫu thuật cuốicùng, khi đã bắt đầu thiếp đi vì thuốc mê, gắng gượng chống lại sự yếu nh ược vàbuồn nôn, anh bỗng nghe thấy những tiếng chân bước nhanh-nó vang lên trong bộóc mệt mỏi của anh như những tiếng trống-ai đó đang lại gần bàn mổ và đứng ởchỗ chân Tô-lu-be-ép, vừa chăm chăm nhìn, vừa thì thầm hỏi nhanh:-Thế nào?-Chúng tôi hy vọng,-bác sỹ ngoại khoa quân y khô khan trả lời. Tô-lu-be-ép cònkịp nhận ra giọng nói của ông, rồi bắt đầu mê đi.-Xin nhớ ...

Tài liệu được xem nhiều: