Vòng Cung Lửa -7 Nicolai AxanopBắt kẻ địch theo ý mìnhTin buổi chiều:"Ngày 4 tháng 7, trên các mặt trận, không có gì thay đổi đáng kể"Tổng cục thông tin Liên XôTin buổi chiều 4-7-1943Tin buổi sáng:"Trong đêm rạng ngày 5-7, trên các mặt trận, không có thay đổi đáng kể.... Ở gần Ben-gô-rốt các chiến sĩ trinh sát xác nhận bộ binh địch đang tập trung để tấn công. Ban đêm, đơn vị sơn pháo cận vệ đã nã pháo chính xác vào chỗ bọn Hítle tập trung. Bọn địch đã bị tiêu diệt nặng nề. Cuộc tấn công...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng Cung Lửa ( Nicolai Axanop) - 7 Vòng Cung Lửa -7 Nicolai AxanopBắt kẻ địch theo ý mìnhTin buổi chiều:Ngày 4 tháng 7, trên các mặt trận, không có gì thay đổi đáng kểTổng cục thông tin Liên XôTin buổi chiều 4-7-1943Tin buổi sáng:Trong đêm rạng ngày 5-7, trên các mặt trận, không có thay đổi đáng kể.... Ở gần Ben-gô-rốt các chiến sĩ trinh sát xác nhận bộ binh địch đang tập trung đểtấn công. Ban đêm, đơn vị sơn pháo cận vệ đã nã pháo chính xác vào chỗ bọn Hít-le tập trung. Bọn địch đã bị tiêu diệt nặng nề. Cuộc tấn công bị tàn phá.Tổng cục thông tin Liên Xô5-7-1943Lữ đoàn tặng nặng IX được trang bị pháo tầm xa 122 ly do trung tá Tô-lu-be-épchỉ huy, đóng ở hai làng bị phá hủy gần hết ở phía đông Prô-khô-rốp-ka. Các xetăng được dấu kín trong các kho lúa của nông trường, các trang trại, trong các hầmđất được đào trên bờ vực ngoằn ngoèo, dưới có con suối nhỏ chảy, trong các sànnhà dân chúng đã bỏ lại. Tất cả mọi sự di động đều bị ngăn cấm trên trời luôn luôncó máy bay trinh sát Đức, mà nhất định chúng không thể được biết ở bãi chiếntrường hoang vu này có dấu kín một đơn vị xe tăng lớn. Cả trên không cũng lặngthinh. Đường dây điện thoại trực tiếp chỉ liên lạc với bộ tham mưu mặt trận...Tô-lu-be-ép chỉ có thể đoán ra rằng, những đơn vị riêng biệt như thế, những quânđoàn, lữ đoàn, sư đoàn, trung đoàn xe tăng, pháo tự hành, bộ binh cơ giới, Ka-chiu-sa thuộc quyền trực tiếp Tổng hành dinh đang ẩn náu trong vùng đông cỏnày rất nhiều... Ngay chính lữ đoàn của anh cũng không ai nghe thấy, nhìn thấy.Những sự thầm lặng và tĩnh mịch này giống như những luồng điện nguy hiểm vẫnthường bao trùm lên thiên nhiên và con người trước cơn dông sắp đến...Ngày hai tháng bảy, tư lệnh các mặt trận được tin báo trước từ Tổng hành dinh củaBộ Tổng tư lệnh là quân Đức sẽ chuyển sang tấn công, dự đoán vào khoảng giữamồng ba và mồng sáu tháng bảy... Các mặt trận đều co mình lại, căng hết gân cốtlên như một chiếc lò xo thép.Ngày mồng ba tháng bảy, bọn Đức im lặng.Ngày mồng bốn, không có thay đổi gì xảy ra.Buổi tối, Tô-lu-be-ép được triệu đến bộ tham mưu mặt trận.Đã mấy ngày liền, anh nghiên cứu các vị trí tiền tiêu, nơi có thể chờ đòn đánh vàocủa quân Đức. Tất nhiên lợi hại hơn cả là chúng đánh vào vùng giữa của vòngcung Cuốc-xcơ từ phía Nam, từ Ben-gô-rốt hay từ phía Bắc, từ Óc-lốp đánhxuống. Trên cả hai hướng này, chúng có đường xe lửa đã được phục hồi, quốc lộvà những vị trí xuất phát được chuẩn bị tốt... Phải, cả đồng cỏ khô nữa cũng sẽ trởthành bàn đạp lý tưởng cho các đơn vị xe tăng hạng nặng này.Nhưng Tô-lu-be-ép còn thấy điều khác nữa: chưa bao giờ có nhiều pháo đến nh ưthế trong tất cả các tuyến phòng thủ liên hoàn, cơ man nào súng phóng lựu cận vệ,vô số khẩu đội chống tăng, và cuối cùng số bộ binh đông đến thế, đang sẵn sàngđón đánh quân địch bằng cả hỏa lực và lưỡi lê. Vậy mà bề ngoài đồng cỏ nomhoang vu, vắng ngắt; chỉ có những hầm hào ngụy trang, những hố đón lõng xetăng và cạm bẫy, những bãi mìn, những khẩu đội chống tăng đơn lẻ là cho thấyđồng cỏ đông đúc thế nào. Mọi người đang sống trong sự căng thẳng kinh khủngvà cuộc giao chiến sắp tới sẽ hết sức tàn khốc.Ban đêm, người lái xe dừng xe bên thanh chắn và cho xe chạy xuống hố trũng. Ởđó, dưới mái che phủ đất, đã có khá nhiều ô tô. Ở trong làng, nơi bộ tham mưuđóng, ôtô không qua lại để các máy bay do thám Đức khỏi chú ý tới.Tô-lu-be-ép đến gặp trưởng ban trinh sát. Dưới ánh ngọn đèn nhỏ, sáng, ánh lửalung linh, bập bùng sống động, đại tá Krit-xchi-an đang ngồi.Ông chìa bàn tay khô khan, lạnh lùng nói vẻ chán nản:-Nếu đêm nay, các trinh sát không bắt được lưỡi thì đến phải tự mình đi trinh sátthôi! Ngồi đây như bị bịt mắt, mù tịt tình hình.Rõ ràng Krit-xchi-an đến để ở lại đây lâu. Trong phòng trưởng ban trinh sát có đặtmột cái giường thứ hai, trên chiếc bàn nhỏ-hai cái cốc, hai hộp dao cạo, dưới gầmgiường-chiếc va ly. Krit-xchi-an bắt gặp cái nhìn của Tô-lu-be-ép hướng về chỗngủ, nói:-Mình sẽ ở đây cho đến lúc kết thúc chiến dịch. Trưởng ban đi gặp tư lệnh có dặnlà nếu anh đến khi đồng chí ấy vắng mặt, xin đợi ở đây.Ông bước lại gần gường, mở chiếc va ly, lấy ra thanh sô-cô-la và bao thuốc láKa-dơ-bếch Mat-xcơ-va rồi quay lại bàn:-Đây là quà của đồng chí và Vi-ta Ac-vi-dốp-na. Không phải, không phải của tôiđâu, của thiếu tướng đấy!Tô-lu-be-ép cất vào xắc cốt.Trưởng ban đã trở về, chào hỏi cau có.Tô-lu-be-ép hiểu rằng ở ban tham mưu mọi người đang bồn chồn chờ đợi. Mợingười đều có cái cảm giác như đang sống dưới đầu dây treo quả tạ, sợi dây mỗilúc một dãn ra, một phân, hai phân, ba phân. Nhưng bao giờ quả tạ ấy sẽ rơixuống?Chuông điện thoại reo gắt lên. Trưởng ban vội cầm ống nói.-Bắt được rồi à? Bao giờ? Ở đâu? Hãy nói lại lời khai của nó. Sau đó đưa tên tùbinh đến chỗ tôi. Sao?-ông nghe một lát, đặt ống nói xuống, lại nhấc lên, yêu cầu:-Cho nói ...