Phần 11Asakawa đã định xin nghỉ một tuần nhưng gã nghĩ lại, thay vì nhốt mình trong phòng và nhấm nháp nỗi sợ một cách vô nghĩa, gã nên tận dụng tối đa hệ thống thông tin của công ty thì may ra còn có ích cho việc giải mã cuốn băng, nên mặc dầu là thứ Bảy gã vẫn đến toà soạn. Gã thừa biết rằng dù đến công ty gã cũng sẽ không bắt tay vào công việc. Thuật lại toàn bộ câu chuyện rồi xin tổng biên tập cho tạm gác công việc trong một thời gian...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng tròn ác nghiệt - Phần 11 Phần 11Asakawa đã định xin nghỉ một tuần nhưng gã nghĩ lại, thay vì nhốt mình trong phòngvà nhấm nháp nỗi sợ một cách vô nghĩa, gã nên tận dụng tối đa hệ thống thông tin củacông ty thì may ra còn có ích cho việc giải mã cuốn băng, nên mặc dầu là thứ Bảy gãvẫn đến toà soạn. Gã thừa biết rằng dù đến công ty gã cũng sẽ không bắt tay vào côngviệc. Thuật lại toàn bộ câu chuyện rồi xin tổng biên tập cho tạm gác công việc trongmột thời gian là thượng sách. Nếu có được sự giúp đỡ của tổng biên tập nữa thì khỏiphải bàn. Vấn đề là ở chỗ, ngài tổng biên tập có tin lời gã hay không. Chắc chắn, ôngta sẽ lại lôi cái lý thuyết ngẫu nhiên ấy ra và cười vào mũi gã. Thây kệ cuốn băngchứng cứ của gã, nếu ông ta đã muốn phủ nhận từ đầu thì ông ta sẽ theo cái lập luậnấy của mình mà triển khai, rồi uốn nắn sao cho gã phải tùng phục. Thế nhưng sẽ rấtthú vị nếu…, Asakawa nghĩ bụng. Gã có đem theo cuốn băng trong chiếc cặp da, nếugã cho ngài tổng biên tập xem cái đó thì ông ta sẽ phản ứng như thế nào nhỉ??? Àkhoan, trước đó phải xét xem ông ta có muốn xem không đã chứ. Tối hôm qua, khi đãmuộn Asakawa gọi điện cho Yoshino và anh ta tin ngay những gì gã thuật lại. Và trongcái cách nói chuyện ấy, anh ta ngầm bảo với gã rằng: đừng có cho tớ xem, tớ khôngmuốn. Nhưng bù lại, anh ta hứa sẽ hợp tác trong mọi khả năng có thể… Với trườnghợp của Yoshino, thực sự là anh ta có lý do để tin. Lúc thi thể của Tsuji Haruko vàNomi Takehiko được tìm thấy trong chiếc xe ven đoạn tỉnh lộ Ashina, Yoshino gầnnhư là người đầu tiên chạy tới hiện trường và tiếp xúc với bầu không khí ấy. Một thứkhông khí nghẹt thở mà ở đó, tất cả những thành viên trong tổ điều tra đều không dámnói ra cho dù ai cũng hiểu rằng sự thể ấy chỉ có thể do một thứ ma quái gây nên. NếuYoshino không được tiếp xúc với bầu không khí đó, chưa chắc anh ta đã dễ dàng tinđến vậy.Đằng nào thì Asakawa cũng đang ôm một trái bộc phá. Chỉ cần gã châm ngòi nổ trướcmắt ngài Tổng biên tập và lấy thế ấy uy hiếp ông ta thì hẳn là sẽ đem lại một hiệuquả kha khá. Gã bỗng muốn sử dụng con bài đó chỉ đơn giản vì tính tò mò cám dỗ.Nụ cười như lúc nào cũng giễu cợt người khác biến mất khỏi Oguri. Tì hai khuỷu taylên bàn và chớp mắt liên tục, Oguri một lần nữa nghiền ngẫm lại lời kể của Asakawa.….Hai đôi nam nữ, được biết chắc là đã xem cuốn băng video tại Villa Log Cabin vàođêm ngày 29 tháng tám, đã chết một cách đầy bí ẩn sau trong một tuần đúng như lờicảnh báo trong cuốn băng. Cuốn băng này sau đó lọt vào tay người quản lý rồi đượcđem về cất tại văn phòng và nằm phủ bụi cho đến khi Asakawa tìm thấy. Thế nhưngkhi phát hiện ra, Asakawa đã chẳng may xem phải nó. Và hắn sẽ chết sau năm ngàynữa? Liệu có thể tin được chuyện này không? Nhưng cái chết của bốn đứa trẻ là bằngchứng không thể chối cãi, phải giải thích ra sao về điều đó? Logic nằm ở đâu?Asakawa đang đứng nhìn tổng biên tập Oguri, trên nét mặt thoảng qua một vẻ khoái tráhiếm thấy. Bằng kinh nghiệm, gã có thể đoán được Oguri đang nghĩ gì vào lúc này. Gãchờ cho đến khi dòng tư duy của Oguri đi đến chỗ bế tắc rồi mới lấy cuộn băng ra.Gã làm ra vẻ đầy hệ trọng và diễn kịch với bàn tay như thể gã sắp tung ra một xấp bàiù.- Tổng biên tập có muốn xem thử cái này không?Asakawa nói, trong khi vừa ra hiệu bằng ánh mắt về phía ti vi đặt cạnh chiếc sofangay mép cửa sổ vừa đủng đỉnh nở nụ cười khiêu khích. Có tiếng nuốt nước bọt rấtlớn phát ra từ cổ họng Oguri. Oguri không hề quay sang chiếc tivi bên mép cửa mà chỉnhìn như hút hồn vào cuộn băng đen nháy đang ngự trên mặt bàn. Rồi ông ta tự hỏilòng mình.…Nếu muốn thì mi có thể xem ngay được lúc này, Mi dám mà. Mi có thể cười khẩy,coi nó như một thứ lá cải rồi nhét nó vào cái đầu kia như mọi khi, thế là xong. Nàongại ngần gì nữa, làm đi.Lý trí của Oguri ra lệnh cho cơ thể của ông ta. “Trên đời làm gì có cái thứ nhảm nhíđó, cứ xem đi. Nếu ta xem, Asakawa sẽ nghĩ ta không tin hắn. Nhưng ngược lại, nghenày, hãy nghĩ cho kỹ, nếu từ chối không xem tức là ta tin vào câu chuyện bịa đặt củahắn. Vậy thì ta cứ xem. Ta là tín đồ của khoa học hiện đại, đâu phải một thằng nhóccon sợ ma vãi đái ra quần cơ chứ”.Trên thực tế có đến chín mươi chín phầm trăm Oguri không hề tin vào câu chuyện đó.Tuy nhiên, ẩn sâu trong tâm trí, cái cụm từ “biết đâu đấy” làm ông chột dạ. Biết đâuđấy chuyện này có thật… Vì rất có thể trên thế giới này vẫn còn những nơi mà khoahọc hiện đại chưa với tới. Và cố nhiên, chừng nào vẫn còn những mối đe doạ như thếthì dù có lý trí hối thúc đến đâu, cơ thể cũng sẽ cự tuyệt. Lúc này, Oguri vẫn ngồinguyên trên ghế và không hề động đậy. Nói đúng hơn thì Oguri không thể động đậyđược. Sự trơ lì của cơ thể vượt quá những hiểu biết trong đầu ông ta. Một khi vẫncòn có dấu hiệu của sự nguy hiểm, dù rất nhỏ, thì bản năng phòng vệ của cơ thể sẽthẳng thừng lên tiếng. Oguri ngẩng mặt lên và hỏi bằng giọng khô khốc.- Rồi, thế cậu muốn gì??Asakawa đ ...