Chiều Chủ nhật, rất nhiều gia đình mang theo con cái ngồi trên bãi cỏ phía trước thư viện thành phố. Một vài ông bố chơi trò bắt bóng với con trai, trong khi một vài ông bố khác đang nằm dài trên bãi cỏ vì không tham dự được vào trò nào. Một ngày Chủ nhật trung tuần tháng Mười đẹp trời và yên ả, sự thanh bình tràn ngập khắp nơi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng tròn ác nghiệt - Phần 13 Phần 13Chiều Chủ nhật, rất nhiều gia đình mang theo con cái ngồi trên bãi cỏ phía trước thưviện thành phố. Một vài ông bố chơi trò bắt bóng với con trai, trong khi một vài ông bốkhác đang nằm dài trên bãi cỏ vì không tham dự được vào trò nào. Một ngày Chủ nhậttrung tuần tháng Mười đẹp trời và yên ả, sự thanh bình tràn ngập khắp nơi.Nhìn quang cảnh ấy, Asakawa bất giác muốn về nhà thật sớm. Sau khi nghiên cứuxong toàn bộ những nguyên lý cơ bản của sóng vô tuyến tại khu vực khoa học tựnhiên trên tầng bốn, gã nhìn vô định ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ. Cả ngày hôm nay,không ít lần mạch tư duy của gã đột nhiên ngắt quãng. Bao nhiêu suy tưởng vẩn vơ cứchen ngang khiến gã không thể tập trung được vào một ý nghĩ nhất định. Hẳn là vì gãđang nóng ruột. Asakawa đứng lên khỏi ghế. Lúc này, gã bị ý nghĩ ấy thôi thúc dữ dội.Gã không còn mấy thời gian. Ngay cả thời gian để chơi đùa với con trên bãi cỏ nhưthế kia…Năm giờ kém, Asakawa về đến nhà. Shizu đang chuẩn bị bữa tối. Gã nhận thấy sựgiận dỗi của vợ qua cái dáng thái rau ở đằng sau. Gã biết tại sao. Vì gã đã ra khỏi nhàtừ sáng sớm trong một ngày nghỉ hiếm hoi như thế này và chỉ để lại mỗi một câu:“Anh sang chỗ Ryuji.” Nếu không chăm sóc con cái thay vợ vào những ngày nghỉ, sựức chế của người vợ do phải nuôi con hàng ngày sẽ đầy ứ. Hơn nữa, đi đâu không đi,gã lại mò đến nhà Ryuji… vấn đề là ở chỗ đó. Gã có thể nói dối nhưng gã sợ như thế,vợ gã sẽ không liên lạc được với gã nếu có chuyện gì xảy ra.- Vừa nãy có điện thoại từ công ty bất động sản đấy. – Shizu nói, tay vẫn khôngngừng thái.- Họ bảo sao?- Họ hỏi mình có muốn bán căn hộ này không.Asakawa đang đặt Yoko lên đùi và đọc truyện tranh cho con nghe. Gã biết, ở tuổi này,con bé chưa thể hiểu được ý nghĩa của chúng, nhưng gã tin rằng nếu chịu khó gomgóp vào đầu óc nó thật nhiều từ ngữ từ bây giờ thì đến hai tuổi, con bé sẽ có một vốntừ vựng phong phú.- Họ ra giá bao nhiêu?Kể từ hồi giá đất lên cao, có rất nhiều công ty bất động sản hỏi mua căn hộ của họ.Có một dạo giá nhà giảm xuống, nhưng nếu trả hết nợ, vợ con gã sẽ vẫn còn đượcmột khoản kha khá.- Thế em nói gì?Shizu lau tay vào khăn và cuối cùng ngoảnh đầu lại.- Em bảo, tôi không biết gì hết, chồng tôi đi vắng.Bao giờ cũng thế. Cho đến lúc này, Shizu chưa từng tự mình quyết định việc gì. Côluôn nói: chồng tôi không có nhà…, hay tôi phải hỏi ý kiến chồng tôi đã… Nhưng saunày, cô ấy sẽ nói như thế nào?- Anh này, hay là mình thử tính lại xem? Chúng mình có thể mua được một ngôi nhàriêng có vườn tược hẳn hoi ở ngoại ô mà. Mấy người của công ty bất động sản cũngnói vậy đấy.Họ có một giấc mơ nhỏ bé, ấy là bán đi căn hộ chung cư đang sống và xây một ngôinhà thật lớn ở vùng ven ô. Nếu họ chẳng có gì trong tay thì đó thực sự chỉ là một giấcmơ. Tuy nhiên, họ có một món tài sản không nhỏ là căn hộ chung cư ở trung tâm thànhphố. Giấc mơ của họ hoàn toàn có thể thành hiện thực, thêm vào đó, họ có cả niềmvui và sự hồi hộp khi kể về giấc mơ ấy. Nó nằm ở cái nơi mà họ chỉ cần đưa tay ra làvới được ngay.- Mà anh thấy đấy, chúng mình còn phải có đứa thứ hai nữa chứ.Asakawa thấu hiểu những viễn cảnh mà Shizu đang vẽ ra trong đầu cô: họ sẽ sở hữumột căn nhà rộng thênh thang ở ngoại ô, họ sẽ có hai hoặc ba đứa con và xây cho mỗiđứa một phòng học riêng, họ sẽ bố trí một phòng khách đủ lớn để tiếp được thậtnhiều người. Yoko đang vùng vằng trên đùi bố. Cô bé phản đối vì quan sát thấy ánhmắt bố vừa rời cuốn truyện và không còn chú ý đến mình nữa. Asakawa đưa mắt trởlại trang sách.… Ngày xửa ngày xưa, khi những đầm lầy vẫn còn được gọi là bãi bùn, người ta kểrằng đầm lầy um tùm lau lách chạy dài ra tận biển.Trong lúc đọc to lên như thế, mắt Asakawa ngấn lệ. Gã muốn biến giấc mơ của vợthành hiện thực. Gã day dứt nghĩ. Nhưng chỉ còn bốn ngày. Liệu vợ gã có thể chịuđựng nổi cái chết không rõ nguyên nhân của chồng? Lúc này đây, hẳn vợ gã chưa biếtrằng, có thể một ngày kia, giấc mộng ấy sẽ tan tành.Chín giờ tối. Như thường lệ, vợ và con gã đã chìm vào giấc ngủ. Asakawa vẫn cảmthấy băn khoăn về câu nói dở dang của Ryuji vào lúc cuối.… Tại sao hắn cứ xem đi xem lại cảnh đứa trẻ sơ sinh thế nhỉ? Và cả lời nói của bàgià ấy nữa: “Sang năm, cháu sẽ sinh con.” Đứa trẻ trong lời tiên tri của bà ta với đứatrẻ sơ sinh trong cảnh phim đó có liên quan gì tới nhau không? Thế rồi những khoảngthời gian cả màn hình trở nên tối đen nữa. Hắn đã nói chúng đều đặn xuất hiện tronghơn ba mươi lần.Asakawa muốn xem lại cuộn băng để kiểm chứng điều này. Trông y có vẻ bôngphèng, nhưng bản thân Ryuji cũng đang ra sức tìm kiếm lối thoát nào đó. Ngoài khảnăng tư duy logic tuyệt vời, Ryuji còn có một trực giác cực kỳ nhạy bén. Về điểm này,sở trường của Asakawa là rút ra những căn cứ xác thực thông qua các cuộc điều tra tỉmỉ.Asakawa mở cánh cửa tủ đựng ti vi và cầm cuộn băng lên tay. Đúng lúc định đẩy nóvào trong khe băng, gã đột nhiên dừng lại vì một linh cảm.… Khoan đã, có cái gì đó rất lạ.Asakawa không biết cái gì lạ và lạ như thế nào. Nhưng giác quan thứ sáu đang máchbảo gã. Càng lúc gã càng tin rằng, cái cảm giác khác lạ lúc cầm cuốn băng trong taykhông phải do gã tưởng tượng ra. Có một sự thay đổi rất nhỏ.… Chỗ nào nhỉ? Nó đã bị thay đổi ở chỗ nào nhỉ?Tim gã đập mạnh.… Việc này chẳng phải điềm lành. Nó không có cái vẻ khiến cho mọi chuyện khả dĩhơn. Nhớ lại đi, mau nhớ lại đi. Lúc xem xong, rõ ràng mình đã tua về đầu rồi cơ mà.Vậy mà bây giờ, cuộn bên trái lại dày gấp đôi cuộn bên phải. Nó đang dừng ở đúng vịtrí đoạn phim kết thúc mà không được tua lại. Trong khi mình đi vắng, ai đó đã xemnó…Asakawa lao vào buồng ngủ. Shizu và Yoko đang nằm quắp lấy nhau. Asakawa lậtngười Shizu rồi lắc lắc vai cô.- Shizu! Dậy mau!Asakawa thấp giọng để không đánh thức cả Yoko. Shizu nhăn nhó lăn người sang phảirồi sang trái.- Bảo dậy mau cơ mà! – Giọng Asakawa khác hẳn với mọi khi.- C-ó-c-h-u-y ...