Danh mục

Vòng tròn ác nghiệt - Phần 19

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 57.50 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Phải, anh cũng biết là các diễn viên học nghề thường chơi thân với nhau, nhưng riêng cô ta thì chẳng bao giờ có ý định nhập hội với họ.Ở cộng đồng nào cũng có những kiểu người như vậy nên khó mà coi rằng đấy là điểm làm Yamamura Sadako khác người.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng tròn ác nghiệt - Phần 19 Phần 19- Phải, anh cũng biết là các diễn viên học nghề thường chơi thân với nhau, nhưngriêng cô ta thì chẳng bao giờ có ý định nhập hội với họ.Ở cộng đồng nào cũng có những kiểu người như vậy nên khó mà coi rằng đấy làđiểm làm Yamamura Sadako khác người.- Nếu nói gọn trong một câu thì ấn tượng của ông về cô ta như thế nào?- Nói gọn trong một câu ấy à? Xem nào, cô ta có cái gì đó… hơi đáng sợ.Arima không ngần ngại khi dùng hai chữ đáng sợ. Mà hình như Uchimura cũnggọi cô ta là con bé ghê răng ấy. Yoshino không khỏi thông cảm với một cô gáimới mười tám tuổi mà lại bị đánh giá là ghê răng. Yoshino chợt liên tưởng tớimột người con gái có tư dung xấu xí.- Theo ông thì tại sao cô ta lại có cái vẻ đáng sợ ấy?Suy nghĩ một chút sẽ thấy rất lạ. Tại sao hình ảnh về một diễn viên thực tập chỉtham gia đoàn kịch vỏn vẹn có một năm trời và cách đây những hai mươi lămnăm về trước lại gây cho Arima một ấn tượng rõ nét đến vậy? Chắc chắn phảicó điều gì đó khiến Arima không thể quên. Đó là một câu chuyện đã làm cái tênYamamura Sadako ăn sâu vào ký ức của ông.- À, tôi nhớ ra rồi. Chuyện xảy ra chính tại căn phòng này.Arima vừa nhìn khắp lượt căn phòng. Ngay khi nhớ ra sự kiện ấy, cả căn phòng,thậm chí cả vị trí của những đồ nội thất ở đây khi nó còn được dùng làm vănphòng đoàn kịch, lại hiện về sống động trong ông.- Anh biết đấy, nơi tập luyện của chúng tôi vẫn ở đây suốt từ hồi đoàn kịchđược thành lập cho đến giờ, tuy nhiên lúc bấy giờ nó chật chội hơn nhiều. Hồiđó, căn phòng mà chúng ta đang ngồi đây vốn được dùng làm văn phòng của đoànkịch. Ở đằng kia có một cái tủ đựng đồ cho nhân viên, còn chỗ này là một tấmvách ngăn bằng kính mờ…, và còn có một chiếc ti vi được đặt ở đúng vị trí củachiếc ti vi bây giờ.Arima vừa nói vừa chỉ tay về phía đó.- Ti vi? – Yoshino thoáng nheo mắt rồi đổi lại tư thế cầm bút.- Phải rồi, một chiếc đen trắng đời cũ.- Thế rồi sau đó? – Yoshino giục.- Hôm ấy, khi buổi tập kết thúc và các thành viên khác đã ra về cả thì tôi trở vàocăn phòng này định bụng đọc lại lời thoại của mình một lượt nữa vì còn chưaưng ý. Lúc tôi đi đến đấy… – Arima chỉ về phía cửa – và ngó vào trong phòng thìthấy màn hình ti vi đang lấp loáng sau tấm kính mờ. Tôi cứ ngỡ là có ai đó đangxem ti vi. Anh đừng cho tôi là nhìn nhầm. Tôi không được trực tiếp thấy những gìđang diễn ra trên màn hình vì vướng bức vách ngăn bằng kính nhưng rõ ràng là cónhững hình đen trắng lòe nhòe đang nhảy nhót. Không có âm thanh nào hết… Cănphòng không tỏ mặt người, tôi vòng qua tấm kính để xem ai đang ngồi trướcmáy. Hoá ra là Yamamura Sadako. Nhưng khi tôi vòng qua tấm kính và đứng bêncạnh cô ta thì màn hình đã tắt. Tất nhiên, tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng cô ta đãnhanh tay bấm nút. Ngay lúc đấy, tôi không hề nghi ngờ gì cả. Thế nhưng…Arima ngập ngừng khi định nói ra điều sau đó.- Ông cứ tiếp đi.- Tôi vừa bảo với Yamamura Sadako rằng nếu cô ta không về sớm thì sẽ khôngcòn tàu nữa đâu vừa bật công-tắc chiếc đèn bàn, nhưng mà nó không sáng. Xemxét kỹ thì hoá ra chưa cắm phích. Tôi quỳ xuống định cắm nó vào ổ điện. Đếnlúc ấy tôi mới để ý thấy phích cắm của chiếc ti vi cũng đã không còn trong ổđiện…Arima vẫn nhớ như in cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi nhìn thấy đầu cắmcủa chiếc dây điện dẫn từ ti vi đang nằm lăn lóc trên nền nhà.- Nghĩa là chiếc ti vi vẫn bật trong khi nguồn bị tắt? – Yoshino xác nhận lại.- Đúng thế. Tôi lạnh hết cả người. Bất giác tôi ngẩng lên nhìn YamamuraSadako. Tôi tự hỏi không biết con bé đang làm gì với chiếc ti vi không có điện?Cô ta không nhìn lại tôi, chỉ dán mắt vào trước màn hình ti vi, nhưng tôi thấy cómột nụ cười rất khó nhận biết nở ra trên khóe miệng ấy.Hẳn là ấn tượng phải sâu đậm lắm thì Arima mới nhớ tới từng chi tiết như vậy.- Thế rồi ông có kể với ai về chuyện này không?- Tất nhiên rồi. Tôi kể cho Uchimura, cái ông đạo diễn mà anh vừa gặp ban nãy,và cả Shigemori nữa…- Shigemori là ai?- Là người sáng lập thực sự của đoàn kịch này. Uchimura là đại diện thứ hai sauông ấy.- Tôi hiểu. Thế sau khi nghe câu chuyện của ông, Shigemori đã phản ứng như thếnào?- Lúc đó Shigemori đang đánh mạt chược nhưng ông ấy tỏ ra rất hào hứng. Bởiông ấy vốn là một tay hám gái… Hình như ông ấy đã nhắm nhe từ trước rồi. Ôngấy bảo sẽ có lúc ông ấy chiếm đoạt Yamamura Sadako. Thế rồi đêm đó, mộtphần cũng tại hơi men, Shigemori khoe rằng sẽ đột kích vào căn hộ của Sadako,rồi nói năng lung tung làm chúng tôi đến khổ. Chúng tôi không thích hùa theonhững lời bỡn cợt của một người say. Thế rồi chúng tôi bỏ ông ấy lại một mìnhvà tất cả ra về. Rốt cuộc mọi việc kết thúc ở đó và chúng tôi không hề biếtShigemori có tới chỗ Yamamura Sadako thật hay không? Bởi vì, ngày hôm sau tuyShigemori có mặt tại phòng tập nhưng ông ấy câm lặng như một người hoàntoàn khác, mặt bủng beo và ngồi bất động trên ghế, ông ta chết như đang ngủ.Yoshino giật mình ngẩng mặt lên.- Thế nguyên nhân cái chết là gì?- Đứng tim, bây giờ người ta gọi đó là suy tim cấp. Tôi nghĩ rằng ông ấy chết vìđã làm việc quá sức để chuẩn bị cho buổi công diễn trong giai đoạn nước rút.- Rốt cuộc, không một ai biết đã có chuyện gì xảy ra giữa Yamamura Sadako vàShigemori?Arima gật đầu để khẳng định cho câu hỏi của Yoshino. Vậy là đã rõ, với mộtnguyên nhân như thế, Yoshino có thể hiểu được tại sao ấn tượng về YamamuraSadako lại hằn sâu đến vậy trong ký ức Arima.- Sau sự việc đó, cô ta thế nào?- Cô ta bỏ đoàn kịch. Tôi nghĩ là cô ta đã làm việc ở chỗ chúng tôi trong khoảngmột hay hai năm gì đó.- Cô ta làm gì sau khi bỏ đoàn kịch?- Chà, cái đó thì tôi không biết.- Bình thường thì người ta sẽ làm gì sau khi bỏ đoàn kịch?- Người nào còn ham nghề thì lại vào một đoàn kịch khác.- Liệu Yamamura Sadako thì thế nào nhỉ?- Cô ta khá thông minh mà diễn xuất cũng không tồi. Tuy nhiên cô ta lại hơikhiếm khuyết về mặt tính cách. Anh biết đấy, trong cái giới này người ta p ...

Tài liệu được xem nhiều: