Thông tin tài liệu:
Thứ Tư, ngày 17 tháng MườiĐứng trên ngã tư cắt giữa đại lộ Omotesando và Aoyama, lại một lần nữa Yoshino rút ra cuốn sổ tay.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vòng tròn ác nghiệt - Phần 20 Phần 20Thứ Tư, ngày 17 tháng MườiĐứng trên ngã tư cắt giữa đại lộ Omotesando và Aoyama, lại một lần nữa Yoshino rútra cuốn sổ tay.Nhà trọ Sugiyama, 6-1 Minami-Aoyama. Đó là địa chỉ của Yamamura Sadako hai lămnăm trước. Yoshino đang phải nếm trải cảm giác tuyệt vọng vì ngôi nhà trọ không cònở địa chỉ này nữa. Rẽ từ đại lộ vào, lô 6-1 nằm ngay cạnh Viện Bảo tàng Mỹ thuậtNezu. Tuy nhiên, đúng như những gì Yoshino lo lắng, một tòa chung cư tráng lệ xâybằng gạch đỏ đã mọc lên thế chỗ cho ngôi nhà trọ rẻ tiền kia.… Một việc bất khả thi về căn bản. Làm sao có thể biết được tung tích của một nhânvật cách đây đã hai lăm năm.Manh mối còn lại là bốn diễn viên học nghề cùng gia nhập đoàn kịch một đợt vớiYamamura Sadako. Trong số bảy người này, Yoshino chỉ tìm thấy được địa chỉ liên lạccủa bốn người. Nếu bọn họ không có tin tức gì của Sadako thì coi như mọi sợi dâyđều bị cắt đứt. Yoshino chỉ còn cách nghĩ như vậy. Anh ta nhìn đồng hồ, đã quá mườimột giờ đêm. Lao vội tới một cửa hàng văn phòng phẩm, anh ta bắt đầu gửi fax choban tin tức ở Izu Oshima để thông báo cho Asakawa biết những điều vừa thu thậpđược.Trong lúc ấy thì Asakawa và Ryuji đang có mặt tại nhà Hayatsu, nơi đặt văn phòng củaban tin tức.- Này, Asakawa! Cậu phải bình tĩnh chứ. – Nhìn thấy Asakawa sốt ruột đi đi lại lại,Ryuji quát. – Rối lên thì làm được gì nào?Vận tốc gió cực đại, khí áp vùng gần tâm bão lên tới… millibar (Đơn vị đo khí áp.Hiện nay được thay thế bởi đơn vị có tên gọi hectopascal. 1 millibar bằng 1hectopascal), gió thổi theo hướng đông bắc… nằm trong khu vực gió mạnh kèm theomưa lớn… sóng dâng cao dữ dội. Thông tin về cơn bão số 12 đang phát trên đài nhưchọc tức Asakawa.Vị trí tâm bão nằm ở ngoài khơi cách mũi đất Omaezaki 150km về phía nam, mỗi giờbão đi được 20km về hướng đông bắc với vận tốc gió đạt 40m/s. Cứ theo đà này, chắcchắn chiều tối nay bão sẽ tới ngoài khơi đảo Oshima. Theo suy đoán của Hayatsu, cólẽ phải hết ngày mai, tức là qua thứ Năm, các chuyến bay và thuyền ra đảo mới hoạtđộng trở lại.- Cậu có biết thứ Năm nghĩa là gì không?… Mười giờ tối mai là hạn cuối của tao rồi. Cơn bão khốn kiếp kia, mau cuốn xéo đi!Mau yếu thành áp thấp nhiệt đới cho tao nhờ!- Khi nào thì thuyền và máy bay trên đảo mới hoạt động cơ chứ!Asakawa không còn biết phải trút cơn giận vào đâu.… Đáng lẽ ta không nên đến đây. Ta không còn thời gian để hối hận. Mà ta biết phảihối hận từ đâu bây giờ? Đáng lẽ ta không nên xem cuộn băng ấy. Đáng lẽ ta đừng cóbận tâm về Oishi Tomoko và Iwata Shuichi. Đáng lẽ ta không được bắt chiếc taxi hômnào… Khốn nạn!- Tớ đã bảo cậu phải bình tĩnh cơ mà. Cậu không hiểu à? Cậu than vãn với bácHayatsu thì ích gì? – Ryuji nắm lấy tay Asakawa, bằng một cử chỉ dịu dàng kỳ lạ. –Cậu nghe này, biết đâu câu thần chú phải được thực hiện trên hòn đảo này? Có khảnăng đó lắm chứ. Tại sao bọn nhóc lại không thực hiện câu thần chú? Vì chúng khôngcó tiền để tới đảo Oshima. Đấy, hoàn toàn có thể phải không nào. Cứ coi trận bão nàylà một cơn gió phước lành, rồi cậu sẽ bình tâm lại.- Nhưng đó là chuyện sau khi đã tìm ra câu thần chú!Asakawa hất tay Ryuji ra. Thấy hai người đàn ông đã trung tuổi mà cứ ầm ĩ chuyệnbùa ngải, Hayatsu và vợ, bà Fumiko, đưa mắt nhìn nhau. Nhưng Asakawa lại ngỡ họđang cười mình.- Có gì đáng cười ở đây nào?Ruiji giật mạnh tay Asakawa khi gã định sấn về phía hai ông bà già.- Cậu có thôi đi không. Cuống quít lên như thế cũng chẳng giải quyết được gì đâu.Chứng kiến nỗi bức xúc của Asakawa, một người tốt bụng như Hayatsu bắt đầu cảmthấy trách nhiệm của mình trước việc tàu thuyền và máy bay bị hoãn chuyến vì cơnbão. Mà không, phải nói rằng ông bỗng thấy cảm thông với một con người đang khổsở vì sự ảnh hưởng của cơn bão ngay trước mắt mình. Ông không ngớt cầu nguyệncho công việc của Asakawa được thuận lợi. Tuy sắp có fax từ Tokyo gửi tới, nhưngông vẫn muốn làm một điều gì đó hòng thay đổi tình hình vì cho rằng việc chờ đợi chỉlàm tăng thêm sự bức bối.- Công việc điều tra tiến triển được nhiều chưa hả các anh?Hayatsu ôn tồn hỏi như để trấn tĩnh Asakawa.- Vâng, cũng tạm được.- Có một người bạn hồi nhỏ của Yamamura Shizuko sống ở ngay gần đây, hay là tôigọi tới để các anh hỏi chuyện? Ông cụ tên là Gen, trời mưa bão thế này không ra biểnđược chắc ông cụ cũng buồn. Được gặp các anh ông ấy sẽ vui lắm đấy.Hayatsu tính rằng nếu kiếm cho gã một ai đó để phỏng vấn có thể gã sẽ nguôi ngoai.- Ông lão đã gần bảy mươi tuổi rồi, chẳng biết có được việc cho các anh không nhưngnhư thế còn hơn phải ngồi chờ, đúng không nào.- Dạ…Không đợi câu trả lời của Asakawa, Hayatsu ngoái đầu vào bếp sai vợ: “Bà nó, maugọi điện cho ông Gen bảo ông ấy đến đây ngay.”Đúng như lời Hayatsu, Genji nói chuyện rất hào hứng. Ông lão vô cùng vui vẻ khi kểvề Yamamura Shizuko. Genji hơn Shizuko ba tuổi, năm nay đã sang tuổi sáu mươi tám.Shizuko vừa là bạn nối khố v ...