Danh mục

Vũ điệu quỷ - Phần 13

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 65.50 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng hôm sau tôi tỉnh giấc bởi ánh sáng của mùa xuân trong lành. Tôi chạy bộ vài cây số, quên đi cảm giác đau giần ở đầu gối và miên man nghĩ về chuyện tối qua giữa tôi và Robin. Sau khi chạy xong, tôi tắm, cho cá ăn và đọc báo trong lúc ăn sáng. Lại là những tin tức về cái chết của Ashmore. Tôi gọi điện tới Ban trung tâm thông tin, cố tìm kiếm một số điện thoại khớp với địa chỉ mà Milo đã đưa cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vũ điệu quỷ - Phần 13 Phần 13Sáng hôm sau tôi tỉnh giấc bởi ánh sáng của mùa xuân trong lành. Tôi chạy bộ vài câysố, quên đi cảm giác đau giần ở đầu gối và miên man nghĩ về chuyện tối qua giữa tôivà Robin. Sau khi chạy xong, tôi tắm, cho cá ăn và đọc báo trong lúc ăn sáng. Lại là những tintức về cái chết của Ashmore. Tôi gọi điện tới Ban trung tâm thông tin, cố tìm kiếm một số điện thoại khớp vớiđịa chỉ mà Milo đã đưa cho tôi về Herbert. Không hề có số điện thoại nào của địa chỉấy nằm trong danh bạ và hai người Herbert kia sống ở Culver City cũng không biết vềngười nào có họ là Dawn. Tôi gác máy, tự hỏi liệu gặp được cô ta rồi thì có giải quyết được chuyện gì không.Cứ cho là gặp được cô ta rồi thì biết phải dùng danh phận gì, câu chuyện gì để hỏi côta về hồ sơ của Chad? Tôi quyết định tập trung làm theo những gì đã được đào tạo. Thay quần áo và kẹptấm phù hiệu bệnh viện vào ve áo, tôi ra khỏi nhà, theo đường Sunset tới Hollywood. Chỉ vài phút sau tôi đã tới được Beverly Hills và vượt qua đường Whittier Drive màkhông đi chậm lại. Bên kia đường có điều gì đó đập vào mắt tôi. Chiếc xe Cutlass màu trắng đang đi từ phía Đông trở lại. Nó rẽ sang đường Whittiervà hướng về khu nhà số 900. Tôi liền vòng trở lại. Khi tới căn nhà kiểu Georgia to lớn kia, chiếc xe được đậu vàođúng chỗ hôm trước tôi đã thấy. Một người phụ nữ da đen bước ra khỏi xe từ phía taylái. Đó là một người phụ nữ còn trẻ, trạc 28, 30, thấp và nhỏ nhắn. Cô ta mặc chiếc váyvải bông màu xám dài tới tận mắt cá chân, đi dép không quai hậu. Một tay cô nàngxách chiếc túi Bullock, còn tay kia cầm chiếc bóp da. Có lẽ đây là người giữ nhà, tôi đoán vậy. Chắc là cô ta ra ngoài để làm một số việcmua bán cho bà vợ goá của Ashmore. Vừa lúc cô nàng quay về phía căn nhà thì đã phát hiện ra tôi. Tôi mỉm cười. Vẻ mặtcô nàng bối rối, cô liền chậm bước qua đường vào nhà. Khi tới gần, tôi thấy cô nàngkhá xinh xắn, da đen đến mức tôi cứ ngỡ là màu xanh da trời. Khuôn mặt cô tròn, cằmvuông, nhìn chung là có vẻ sáng sủa và sạch sẽ giống như đeo chiếc mặt nạ củangười Nubia. Đôi mắt to, tò mò nhìn thẳng vào tôi. - Xin chào ông. Phải chăng ông từ bệnh viện tới? - Giọng Anh, được đào tạo rất bàibản. - Vâng, đúng thế - Tôi đáp, cảm thấy thật kỳ lạ nhưng rồi nhận ra rằng cô nàng đãnhìn phù hiệu của tôi trên ve áo. Đôi mắt cô nàng hấp háy, rồi mở to. Xung quanh mắt có vết tím. Chắc chắn là cô tađã khóc rất nhiều. Đôi môi cũng hơi run run. - Thật cảm kích vì ông đã tới - Cô nói. - Tôi là Alex Delaware - Tôi giới thiệu và chìa bàn tay ra ngoài cửa sổ xe. Cô đặtchiếc túi mua hàng xuống bãi cỏ và bắt lấy tay tôi. Bàn tay cô nhỏ, khô và rất lạnh. - Tôi là Anna Ashmore. Tôi không nghĩ lại có người tới sớm thế này. Biết nhận định của mình sai, tôi hơi xấu hổ nhưng cũng nhanh miệng nói: - Tôi và bác sĩ Ashmore thực ra không phải là chỗ thân tình cá nhân đâu, nhưng tôithực lòng muốn tới viếng ông ấy. Cô ta liền để cho bàn tay rơi thõng xuống. Xung quanh đâu đó có tiếng máy cắt cỏkêu. - Chúng tôi không tiến hành nghi thức nào cả. Chúng tôi không phải là người theođạo. Cô quay lại phía căn nhà. - Xin mời ông vào nhà! Phòng khách có tới hai tầng, sàn lát đá hoa cương màu sữa. Tay vịn cầu thang bằngđồng rất đẹp và cầu thang lát đá hoa cương uốn hình xoáy ốc lên tầng hai. Bên phải làphòng ăn màu vàng rộng rãi có những đồ mới tinh màu đen bóng mà người giữ nhàthực sự đang lau chùi. Phía sau cầu thang, bức tường cũng đầy những tác phẩm nghệthuật của Ba-tích châu Phi và tranh đương đại. Qua cầu thang, một hành lang ngắn dẫntới cánh cửa thuỷ tinh, làm khung luôn cho tấm bưu thiếp lớn của California - bứctranh phong cảnh hữu tình mà tôi vẫn thấy bày bán ngoài đường phố. Người hầu gái từ trong phòng ăn đi ra nhận lấy túi đồ của Ashmore. Anna Ashmorecảm ơn cô hầu gái xong liền chỉ tay về bên trái tới phòng khách rộng cỡ bằng haiphòng ăn, nền thấp hơn phòng ăn khoảng hai bậc. - Xin mời ông đi lối này - Nói rồi cô đi xuống và bật công tắc khiến rất nhiều đènbừng sáng. Một góc nhà là chiếc piano lớn. Tường phía đông là những cánh cửa sổ lớn đangđóng để lọt vào những tia nắng như những lưỡi dao. Sàn nhà được lát gỗ màu vàng vàtrải thảm màu nâu của Arập. Trần nhà ốp gỗ màu trắng, bên trên những bức tườngvữa màu vàng lại là những tác phẩm nghệ thuật, vẫn những bức tranh sơn dầu vàthảm phong cảnh. Tôi nghĩ đã phát hiện ra một bức tranh của Hockney ở bên trái cái lòsưởi bằng đá granite. Căn phòng lạnh lẽo và đầy đồ đạc khiến tôi có cảm giác đó là một trung tâm thiếtkế. Ghế sôpha bọc da trắng của Italia, cái ghế đẩu Breuer màu đen, mấ chiếc bàn giảcổ bằng đá và vài cái bàn khác nhỏ hơn có chân bằng đồng, mặt kính. Một trong sốnhững chiếc bàn đá ấy được đặt trước những chiếc ghế sôpha lớn nhất. Giữa mặt bànlà chiếc bát lớn bằng gỗ nghiến đựng đầy táo và cam. Ashmore lại nói: - Xin mời ông - Và ngồi xuống ...

Tài liệu được xem nhiều: