Danh mục

Vũ điệu quỷ - Phần 26

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 62.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi quyết định trực tiếp đến một địa chỉ. Có một chỗ đậu xe miễn phí thuộc khu đất của trường đại học. Tôi đi đến văn phòng đăng ký và hỏi nhân viên gốc Ấn Độ tra tên Dawn Kent Herbert. - Xin lỗi ông, chúng tôi không cung cấp thông tin cá nhân. Tôi đưa tấm thẻ của trường y trong thành phố ra và nói: - Tôi không cần thông tin cá nhân. Tôi chỉ muốn biết cô ấy thuộc khoa nào. Tôi có việc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vũ điệu quỷ - Phần 26 Phần 26 Tôi quyết định trực tiếp đến một địa chỉ. Có một chỗ đậu xe miễn phí thuộc khu đấtcủa trường đại học. Tôi đi đến văn phòng đăng ký và hỏi nhân viên gốc Ấn Độ tra tênDawn Kent Herbert. - Xin lỗi ông, chúng tôi không cung cấp thông tin cá nhân. Tôi đưa tấm thẻ của trường y trong thành phố ra và nói: - Tôi không cần thông tin cá nhân. Tôi chỉ muốn biết cô ấy thuộc khoa nào. Tôi cóviệc muốn kiểm tra về học vấn. Cô nhân viên kiểm tra thẻ, hỏi lại tôi cái tên Herbert và đi ra. Một lúc sau cô ta xuất hiện: - Herbert là nhân viên của khoa Y tế cộng đồng nhưng cô ta không còn học ở đâynữa rồi, thưa ông. Tôi biết khoa Y tế cộng đồng ở trong toà nhà này nhưng chưa bao giờ đến đó. Tôi đixuống phía nam khuôn viên trường đại học đến Trung tâm ở đầu phía nam gần khoaNha. Trung tâm Y tế cộng đồng nằm gần thư viện nơi tôi đã tra cứu về Ashmore. Trêntường có treo ảnh của tất cả các khoá học đã tốt nghiệp. Các bác sĩ mới tốt nghiệptrông mặt non nớt như những đứa trẻ. Khi tôi đến nơi thì hành lang đã vắng. Một nhânviên đang rời văn phòng hành chính, tôi giữ cửa cho cô ta và bước vào. Nhân viên thu tiền và nhân viên văn phòng làm việc trong một khoảng không chậthẹp. - Tôi là bác sĩ Delaware của Bệnh viên Nhi đồng miền Tây. Một sinh viên đã tốtgnhiệp ở trường bạn đã từng làm việc ở chỗ tôi và tôi muốn biết cố vấn khoa của côấy là ai? - Được thôi, thưa ông. Tên cô ấy là gì? - Dawn Herbert. Không có phản ứng gì. - Cô ấy thuộc khoa nào? - Y tế cộng đồng. Cô ta cười ngoác miệng: - Đây là Trường Y tế cộng đồng thưa bác sĩ. Chúng tôi có rất nhiều chuyên ngành vàmỗi chuyên ngành lại có thể có nhiều khoa - Cô ta đưa ra một cuốn sổ tay và chỉ vàobảng mục lục. Các chuyên ngành của trường: Thống kê sinh học Khoa học sức khoẻ cộng đồng Khoa học sức khoẻ môi trường Khoa học môi trường và kỹ thuật Khoa dịch tễ học Khoa dịch vụ y tế Dựa trên công việc mà Ashmore đã làm tôi nói: - Có thể là khoa Thống kê sinh học hoặc khoa Dịch tễ. Cô ta đến chỗ giá hồ sơ lấy ra một tập bìa màu xanh gáy ghi dòng chữ: Thống kêsinh học. - Có đây rồi. Cô ấy là nghiên cứu sinh về thống kê sinh học và người hướng dẫn làtiến sỹ Janosh. - Tôi có thể tìm tiến sỹ Janosh ở đâu? - Xuống tầng dưới, văn phòng B, số 345. Ông có cần tôi gọi điện trước không? - Vâng, phiền cô. Cô ta nhấc máy điện thoại và gọi: - Tiến sỹ Janosh à? Xin chào chị, tôi là Merilee đây. Có một bác sĩ muốn gặp chị nóichuyện về sinh viên của chị, cô Herbert... Ồ được thôi... - Cô ta cau mày quay sang hỏitôi - Tên ông là gì thưa ông? - Delaware từ Bệnh viên Nhi đồng miền Tây. Cô ta nhắc lại tên tôi qua điện thoại và nói tiếp: - Vâng, được rồi. Tôi có thể xem giấy chứng nhận của ông được không, bác sĩDelaware? Tôi đưa cho cô ta tấm thẻ. Cô ta gác máy và quay sang nói với tôi: - Chị ấy không có nhiều thời gian nhưng có thể gặp ông ngay bây giờ. Nghe giọng nói của cô ta có vẻ bực tức. Khi tôi đi ra đến cửa, cô nhân viên hỏi với: - Cô Herbert bị ám sát à, thưa ông? - Tôi e là như vậy. - Thật tồi tệ. Tôi đi xuống tầng bằng thang máy và đến phòng B-345. Cửa phòng đóng và khoátrong. Bên trên có biển hiện ghi: Alice Janosh, Tiến sỹ tâm lý. Tôi gõ cửa và có tiếng nói ở trong vọng ra: - Xin chờ một phút. Có tiếp dép và cửa mở. Một phụ nữ trạc năm mươi tuổi hỏi tôi: - Ông là bác sĩ Delaware? Tôi chìa tay ra, bà ta bắt tay nhanh và mời tôi vào phòng. Bà ta hơi thấp, mập, mái tóc hung búi gọn gàng, mặc váy đỏ trắng, đi giầy đỏ vàđeo trang sức bằng vàng. Mặt bà ta nhỏ và khá xinh xắn. Khi còn trẻ có lẽ bà ta phải làhoa khôi của trường. Tôi bước vào phòng, bà ta để cửa mở và vào sau tôi. Căn phòng thoảng mùi nướchoa, trên tường treo các bức tranh nghệ thuật của các tác giả như Miró, Albers, Stellavà một tác giả nữa tôi không nhớ tên nhưng ông ta đã có triển lãm ở bảo tàng Boston. Một hộp sôcôla đặt trên bàn kính và cạnh đó là hộp kẹo bạc hà. Trên bàn làm việccủa bà ta có máy vi tính, máy in và hộp đựng hồ sơ. Trên máy in là chiếc ví da đỏ. Bà ta ngồi cạnh hộp sôcôla, chân bắt chéo, bắp chân khá to. - Ông là bác sĩ? - Không, tôi là nhà tâm lý. - Ông có quan hệ gì với cô Herbert? - Tôi đang tham khảo một trường hợp ở bệnh viện. Dawn đã lấy bệnh án của ngườinhà một bệnh nhân và không trả lại. Tôi nghĩ cô ấy để lại nó ở đây. - Tên của người nhà bệnh nhân ấy? Tôi hơi do dự và bà ta nói luôn: - Tôi không thể trả lời câu hỏi của ông mà không biết phải tìm kiếm cái gì. - Tên là Jones. - Charles Lyman Jones đệ tứ? Hơi ngạc nhiên tôi hỏi: - Bà có nó sao? - Không. Nhưng ông là người thứ hai hỏi nó. Liệu có vấn đề gì về gen khiến cácông khẩn cấp đến thế không? Mẫu mô của người họ hàng chẳng hạn? - Đây là trường hợp phức tạp - Tôi nói. Bà ta thả chân xuống và nói: - Người thứ nhất cũng không cho tôi ...

Tài liệu được xem nhiều: