Sự thách thức của cơn giận”, ta thấy thế nào là đối xử với nhiều nữ tính: “Chúng ta hướng năng lực đầu tiên vào việc che chở cho người khác và bảo vệ hòa khí trong mối liên hệ, thay vì nhìn rõ vào bản thân mình. Với thời gian, chúng ta mất dần sự sáng suốt vì chúng ta dành quá nhiều cố gắng để thăm dò phản ứng của người kia và càng ngày càng giảm bén nhạy về những cảm nghĩ và ước vọng của mình”.
Tác giả giải thích tại sao ta thường bất bình trong...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Vũ khúc cơn giận
LỜI NÓI ĐẦU
Khi cầm cuốn sách này lên thì bạn có thể cho phép mình được đi sâu vào tâm lý của
nữ giới. Ít khi tôi được đọc những nhận xét sâu sắc về những bước ti ến và lùi, di ễn
tả cuộc đấu tranh trong tâm hồn người đàn bà. Tôi xin ghi lại đây vài ví d ụ, nói lên
sự độc đáo và chiều hướng của tác giả:
Trong chương I: “Sự thách thức của cơn giận”, ta thấy thế nào là đối xử v ới nhi ều
nữ tính: “Chúng ta hướng năng lực đầu tiên vào việc che chở cho người khác và bảo
vệ hòa khí trong mối liên hệ, thay vì nhìn rõ vào bản thân mình. Với thời gian, chúng
ta mất dần sự sáng suốt vì chúng ta dành quá nhiều c ố g ắng đ ể thăm dò ph ản ứng
của người kia và càng ngày càng giảm bén nhạy về những cảm nghĩ và ước vọng
của mình”.
Tác giả giải thích tại sao ta thường bất bình trong cuộc sống: “Sửa đổi và kiểm soát
người khác là việc không bao giờ thực hiện nổi. Trong khi dùng h ết sức mình để
thay đổi kẻ không thể sửa đổi được, ta đã quên không sử dụng một khả năng, đó là
khả năng thay đổi chính mình”
Và đây là điểm chính yếu trong đời sống con người, đem đến niềm vui hay nỗi buồn
cho những chuỗi ngày chúng ta: “Người ta đến văn phòng nhà trị liệu hay bệnh vi ện
tâm thần và nói: “Xin cho biết cái gì trục trặc nơi tôi?” thay vì nói đúng cái đi ều c ốt
yếu: “Xin cho biêt cái gì trục trặc trong quan hệ giữa tôi với vợ tôi (hoặc với ch ồng
tôi, với con tôi)”.
Đọc lại nhiều lần những trang này, tôi thấy có hai ý được tác giả chú trọng, đó là sự
trong sáng và sự thay đổi.
Trước hết là sự trong sáng: “Vai trò của cơn giận là thúc đ ẩy s ự suy t ư trong sáng
hơn về cái tôi , nó thúc đẩy ta phải đặt những câu hỏi rõ ràng, nêu lên những lời phát
biểu minh bạch để giải quyết vấn đề. Tôi là ai ? Tôi muốn gì? Tôi x ứng đáng đ ược
hưởng cái gì? Đó là những câu hỏi căn bản ta cần thấu triệt trong mọi hoàn cảnh.
Ý thứ nhì là sự thay đổi. Nếu muốn mối quan hệ mà ta th ường trách móc đ ược tốt
hơn, ta phải thay đổi cách cư xử. Không thể lập lại một nếp cũ, vốn đã dẫn chúng ta
đến bế tắc rồi. Thay đổi là: nói giọng dịu dàng hơn, có những cử chỉ gần gũi hơn, có
được những hành vi thoải mái hơn…
Cuối cùng, giữa quan hệ tốt và cái tôi vững mạnh, bạn nên chọn cái nào? “Chúng ta
do dự giữa hai thái độ: hoặc có được một quan hệ tốt, hoặc có đ ược một cái tôi
vững mạnh. Cuốn sách này có tham vọng muốn giúp chúng ta đạt được cả hai”.
Trước khi kết thúc, tôi muốn nhắc lại lời tác giả: “Phần bản ngã
sâu thẳm của chúng ta là sợ, và chống lại sự đổi thay. Mỗi chúng ta thuộc về một
nhóm hay một hệ thống lớn hơn, và bất cứ đổi thay nào cũng gặp phải chống đ ối
mạnh mẽ. Chính những người thân thiết nhất với chúng ta thường muốn chúng ta cứ
giữ nguyên như cũ, mặc dầu bề ngoài vẫn công khai chỉ trích, than phiền chúng ta”.
“Chúng ta không thể bắt kẻ khác thay đổi bước nhảy của họ trong một bản khiêu
vũ, nhưng nếu chúng ta thay đổi chính bước nhảy của mình thì bản khiêu vũ không
còn có thể tiếp tục theo nhịp điệu cũ được nữa”.
Mong các bạn sẽ hài lòng khi làm quen với bà Harret Lerner và sự tiếp xúc đó sẽ làm
nhẹ nhàng những giờ phút các bạn phải phấn đấu để tìm được niềm vui sống.
Chương 1:
SỰ THÁCH THỨC CỦA CƠN GIẬN
Cơn giận của chúng ta là một tín hiệu, và là một tín hiệu đáng được lắng nghe. Nó
có thể là một thông điệp báo cho hay rằng chúng ta đang bị xúc phạm, quyền lợi
đang bị lấn áp, nhu cầu và ước muốn không được đáp ứng đ ầy đ ủ, hoặc ch ỉ đ ơn
giản: việc đang xảy ra là không đúng. Nó có thể là một d ấu hiệu báo cho bi ết chúng
ta đã không chú tâm tới một vấn đề tình cảm quan trọng nào đó, hoặc là quá nhi ều
cái trong bản ngã chúng ta – như niềm tin, giá trị, ước muốn, tham v ọng – đang b ị
liên lụy trong một mối tương quan. Nó có thể là dấu hiệu báo cho hay chúng ta đã
làm nhiều, cho nhiều hơn là chúng ta có thể làm hay cho một cách thoải mái, hoặc
kẻ khác đã làm quá nhiều cho chúng ta, gây nguy hại cho chính sự thông th ạo và
trưởng thành của chúng ta.
Song, đã từ lâu nữ giới chúng ta không được khuyến khích ý th ức và bi ểu l ộ th ẳng
thắn cơn giận dữ. Chúng ta là những kẻ nuôi dưỡng, xoa dịu, hòa giải…, những kẻ
giữ vững con tàu đang bị lắc lư. Nhiệm vụ chúng ta là phải chở che, làm hài lòng và
hòa dịu thế giới. Chúng ta phải duy trì những mối liên lạc như th ể chính đời s ống
chúng ta tùy thuộc vào đó.
Dù xã hội có đồng tình với mục tiêu nam nữ bình quyền nhưng những phụ nữ tỏ ra
giận dữ lộ liễu với đàn ông vẫn đều bị coi là không đáng tin cậy, vẫn đều dễ bị mọi
người xa lánh! Khác với nam giới được ca tụng khi chiến đấu và chết cho điều mình
tin tưởng, phụ nữ chúng ta có thể bị lên án chỉ vì đã tiến hành những cuộc cách mạng
không đổ máu và đầy nhân tính ấy cho quyền lợi của chúng ta! C ơn giận d ữ th ẳng
thừng, đặc biệt khi hướng về nam giới, dễ khiến chúng ta bị đánh giá là thi ếu “n ữ
tính”, thiếu “vẻ nết na, thùy mị, dịu hiền…” và vì vậy mà cũng “hết còn h ấp d ẫn”!
Thậm chí những “phụ nữ nổi giận” còn có thể bị lên án là “đanh đá”, “bà ...