Danh mục

Xác Chết Loạn Giang Hồ - hồi 1

Số trang: 10      Loại file: doc      Dung lượng: 64.50 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trên bờ hồ Trường Bích, đan quế um tùm.Lúc canh khuya vào một đêm tháng tám nước hồ long lanh ánh trăng chìm nổi.Ðan quế tỏa mùi hương ngào ngạt.Tiếng mái chèo bì bõm phá tan bầu không khí tịch mịch.Một chiếc du thuyền nhỏ ở phía Ðông từ từ lướt tới.Trên đầu thuyền ngồi một lão già mình mặc áo trường bào, đầu đội mũ nỉ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác Chết Loạn Giang Hồ - hồi 1 Xác Chết Loạn Giang Hồ Tác Giả : Ngọa Long Sinh Hồi 1 Trong Thuyền Lớn Phát Sinh Án MạngTrên bờ hồ Trường Bích, đan quế um tùm.Lúc canh khuya vào một đêm tháng tám nước hồ long lanh ánh trăng chìm nổi.Ðan quế tỏa mùi hương ngào ngạt.Tiếng mái chèo bì bõm phá tan bầu không khí tịch mịch.Một chiếc du thuyền nhỏ ở phía Ðông từ từ lướt tới.Trên đầu thuyền ngồi một lão già mình mặc áo trường bào, đầu đội mũ nỉ.Một thiếu phụ xinh đẹp vào trạc tứ tuần ngồi tựa vào mình lão.Thiếu phụ bồng trong lòng đứa nhỏ cỡ mười một, mười hai tuổi.Ðứa nhỏ này ngồi trong lòng mẹ bị gió sông thổi vào dường như phát lạnh.Thiếu phụ khẽ kéo tấm khăn quàng trên vai bằng gấm màu vàng đắp cho thằng nhỏ.Lòng từ mẫu thương con thật là chu đáo!Lão già bưng chung trà thơm đưa lên miệng nhắp rồi hỏi thiếu phụ:-Lĩnh Vu ngủ rồi ư?Thiếu phụ đứng tuổi nở một nụ cười cúi xuống nhìn đứa nhỏ đáp:-Ngủ say rồi.Lão già từ từ đứng dậy ngẩng đầu lên nhìn vừng trăng tỏ thở phào một cái rồi ngâmcâu:Ba chục công danh đường bụi đấtTấm lòng băng tuyết gởi chung vàng.Thanh âm đầy vẻ bùi ngùi tựa hồ ẩn dấu cảnh thê lương của khách anh hùng mạt lộ.Thiếu phụ trung niên cười mát nói:-Ðêm đã khuya rồi chúng ta vào ngủ thôi, Linh Vu bị lạnh thì khổ cả.Lão già gật đầu vẫy tay toan bảo chú lái quay thuyền lại thì đột nhiên một con thuyềnlớn đèn lửa sáng trưng thuận buồm xuôi gió vượt thẳng tới.Con thuyền này hình như không người bẻ lái cứ phăng phăng đâm vào chiếc duthuyền.Người bẻ lá dưới thuyền dường như là một tay lão luyện.Y không chờ chủ nhân sai bảo đã lập tức cho thuyền tránh sang một bên.Một tên cầm sào nửa lật đật chạy tới đầu thuyền tay cầm cây sào tre miệng lớn tiếngquát:- Này ông bạn ! Mở mắt ra mà trông ! Sao lạ để thuyền đâm vào thuyền ta là có ý gì ?Gã quát luôn mấy câu, thủy chung vẫn không nghe thấy trên thuyền lớn có tiếng ngườiđáp lại.Gã cầm sào hốt hoảng điểm sào tre vào chiếc thuyền lớn để đẩy thuyền mình ra.Lúc này gió sông đã nhẹ.Con thuyền lớn bị sào đẩy vào liền chẹo qua một bên.Hai thuyền sát mình nhau lướt đi.Lão già mặc áo trường bào hai tay chắp sau lưng đứng nhìn màn kịch nguy hiểm vừatrải qua.Lão vẫn bình tĩnh tuyệt đối không lộ vẻ hoang mang.Hán tử cầm cây sào tre thấy chiếc thuyền lớn suýt đụng vào du thuyền mà đối phươngvẫn lờ đi chẳng thấy gì, gã không nhẫn nại được nữa lớn tiếng quát hỏi:-Ô hay ! Bọn ngươi chết cả, không còn tên nào sống sót nữa hay sao?Tuy gã la ó om sòm, vẫn không nghe tiếng người đáp lại.Hồ Trường Bích rộng cả trăm mẫu. Bốn mặt rừng lau rậm rạp cao ngập đầu người.Con thuyền lớn hai cột buồm lao chênh chếch vào lau sậy.Lão già trên thuyền bấc giác động tâm tự hỏi:-Xem chừng con thuyền lớn kia không người bẻ lái, nhưng chẳng lẽ không còn mộtai?Cớ sao trong thuyền đèn lửa vẫn sáng trưng tựa hồ vẫn có người ngồi ?Trong lòng rất lấy làm kì, lão bảo người bẻ lái thuyền mình vào gần con thuyền đểxem coi.Thiếu phụ trung niên dường như có ý muốn ngăn cản, nhưng không hiểu nghĩ sao bàkhông nói nữa.Chiếc du thuyền ghé sát vào rừng lau đậu cạnh thuyền lớn.Lão già mặc áo trường bào nhìn đèn lửa trong thuyền lớn, lắng tai nghe động tĩnh mộthồi rồi quay lại bảo hán tử cầm sào tre:-Chiếc thuyền lớn có điều quái dị, ngươi thử trèo qua xem thế nào ?Hán tử khom lưng thi lễ vâng lịnh buông cây sào xuống, trèo qua thuyền lớn.Lão già mặc áo trường bào hai tay chắp để sau lưng, đứng ngó vầng trăng tỏ ngơ ngácxuất thần.Ðột nhiên có tiếng thét lanh lảnh. hán tử vừa trèo qua thuyền lớn hơ hãi chạy về,gãhốt hoảng bước sểnh chân, người rơi tỏm xuống hồ nước.Lão già hơi nhíu cặp lông mày, vén trường bào nhảy sang thuyền lớn.Thằng nhỏ đang ngủ say trong lòng thiếu phụ cũng bị tiếng thét vừa rồi làm cho giậtmình tỉnh giấc, đứng bật dậy.Lúc này lão già đã bước sang thuyền lớn, bước vào trong khoang.Ðột nhiên ngọn gió sông tạt qua mặt lão đem theo mùi tanh nồng nặc.Lão liền dừng bước lại, đằng hắng hai tiếng rồi hỏi :-Trong thuyền có ai không ?Lão chuyển động mục quang bỗng thấy sợi dây thao vàng buộc ở chuôi kiếm bị giótung bay.Thanh trường kiếm đâm suốt từ sau lưng ra tới trứơc ngực một ngườiy phục hoa lệ. Mũi kiếm cắm chặt vào vách ván ngập tới chuôi kiếm.Dưới ánh đèn lửa sáng trưng lão nhìn rõ người ăn mặc hoa lệ kia nghiêng sang mộtbên, người này hãy còn nhỏ tuổi, sắc mặt lợt lạt nhưng không dấu được tướng mạophương phi anh tuấn.Lão già mặc áo bào buông nhẹ tiếng thở dài cất bước đi vào trong khoang.Khoang thuyền là một căn phòng, cách bài trí xa hoa đã diễn ra một thảm cảnh.Bàn đổ ghế nghiêng, huyết tích loang lỗ. Gần nửa khoang thuyền một đại hán trungniên nằm úp mặt,đầu bể, óc chảy. Gã đã tắt hơi chết rồi.Lão già mặc trường bào buồn rầu buông tiếng thở dài, miệng lẩm bẩm :-Thật là một cảnh tượng thê thảm !Lão đảo mắt nhìn ra thấy một đại hán râu dài mình mặc ...

Tài liệu được xem nhiều: