Thông tin tài liệu:
Tôn Bất Tà còn đang do dự , đột nhiên thấy bọn võ sĩ áo đen cản đường tới tấp lùi sang bên để nhường lối . Lão chú ý nhìn ra thì thấy chàng thiếu niên mặt vàng một tay ôm Phụng Trúc bị thương , một tay cầm kiếm mở đường huyết lộ . Thanh kiếm trong tay chàng vọt ra những bông hoa như bánh xe. Kẻ nào cản đường chẳng chết cũng bị trọng thương . Lão thấy thế vừa kinh hãi vừa khâm phục . Chàng thiếu niên cầm kiếm mở đường đó chính là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 104 Chương 104 Lão Thâu Nhi Mạo Hiểm Đưa TinTôn Bất Tà còn đang do dự , đột nhiên thấy bọn võ sĩ áo đen cản đường tới tấp lùisang bên để nhường lối . Lão chú ý nhìn ra thì thấy chàng thiếu niên mặt vàng một tayôm Phụng Trúc bị thương , một tay cầm kiếm mở đường huyết lộ .Thanh kiếm trong tay chàng vọt ra những bông hoa như bánh xe. Kẻ nào cản đườngchẳng chết cũng bị trọng thương . Lão thấy thế vừa kinh hãi vừa khâm phục .Chàng thiếu niên cầm kiếm mở đường đó chính là Tiêu Lĩnh Vu .Nguyên Tiêu Lĩnh Vu thấy Tôn Bất Tà đã xông vào tới Thạch bảo còn Tửu Tăng ,Phạn Cái đều bị chẹn đường , không sao phá được vòng vây, thì trong lòng cực kỳnóng nẩy. Chàng đành vung kiếm dùng hết sức bình sinh để phá vòng vây.Trang Sơn Bối kiến văn rộng rãi , hiểu cả kiếm thuật những môn phái lớn .Mấy chục năm trời lão ẩn cư nghiên cứu ra những kiếm pháp tinh kỳ dạy Tiêu LĩnhVu . Gặp lúc cấp bách chàng ra chiêu vừa thần tốc vừa lợi hại . Kiếm quang loé ra đếnđâu là thịt rơi máu chảy đến đấy .Bọn võ sĩ áo đen tuy kiêu dũng hơn đời , nhưng gặp phải hung thần Tiêu Lĩnh Vu thìcòn chống sao được ? Chúng tới tấp rẻ ra hai bên nhường lối cho chàng đi.Tiêu Lĩnh Vu thi triển kiếm chiêu trong khoảng khắc đã đánh vừa chết vừa bị thươnghơn ba chục tên .Bọn Tửu Tăng , Phạn Cái , Mã Văn Phi cũng phấn khởi tinh thần theo sau Tiêu LĩnhVu xông lại gần Thạch bảo .Tôn Bất Tà quát lên một tiếng ra chiêu Bài sơn Chưởng . Nội lực ào ạt xô ra đẩy lùiquân địch mé tả.Tiêu Lĩnh Vu phóng kiếm ra chiêu Bát phương phong vũ kiếm quang lấp loáng đảthương luôn ba người . Bọn võ sĩ áo đen kinh hãi lùi về mé hữu .Tôn Bất Tà né mình đi để nhường lối . Tiêu Lĩnh Vu cầm ngang thanh kiếm chuẩn bịcự địch . Bọn Tửu Tăng , Phạn Cái theo nhau kéo vào Thạch bảo .Tôn Bất Tà cười ha hả nói :- Mời tiểu huynh đệ tiến vào nghỉ ngơi một lúc . Mình lão khiếu hóa ở đây giữ cửađược rồi .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Vậy tại hạ xin cảm phiền lão tiền bối .Chàng xoay mình nhảy vào Thạch bảo .Mã Văn Phi đã bỏ cây quạt trong tay xuống ngồi tựa vào vách sắc mặt lợt lạt . Máutươi trong mình y vẫn không ngớt nhỏ giọt.Tư Mã Càn bỏ cặp vòng xuống nhắm mắt dưỡng thần. Cánh tay trái hắn máu tươichảy đầm đìa .Phạn Cái cũng bị kiếm thương hai nơi, mà ngồi nhắm mắt điều dưỡng.Tửu Tăng bất giới , mặt vẫn say rượu đỏ nhừ, nhưng lúc này biến thành màu vàng .Thái sơn nhị hổ nằm yên dưới đất nhắm mắt điều dưỡng.Tóm lại , cuộc chiến vừa rồi cực kỳ khốc liệt . Người nào cũng vận hết khí lực toànthân .Tiêu Lĩnh Vu đưa mắt nhìn quần hào mệt nhọc nghĩ thầm :- Giả tỷ không tìm được Thạch bảo này để chống giữ mà còn đánh nhau thêm thì erằng cuộc chiến bữa nay sẽ đưa quần hào đến chỗ chết hết .Chàng hít mạnh một hơi chân khí thấy tinh thần vẫn cường kiện không có chút chimõi mệt , trong lòng rất lấy làm kỳ tự hỏi :- Tại sao hết thảy mọi người đều mệt nhoài mà ta chẳng thấy chi hết ?Bổng nghe một hồi đồng la nổi lên . Những võ sĩ áo đen bao ngoài thạch bảo đột nhiênngừng cuộc tấn công nhưng chúng vẩn bao vây thạch bảo.Tiêu Lĩnh Vu đặt từ từ Phụng Trúc xuống trở gót ra cửa khẻ hỏi Tôn Bất Tà :- Tôn lão tiền bối . Tiền bối có cần nghỉ ngơi được một lúc không ?Tôn Bất Tà quay lại ngó thấy Tiêu Lĩnh Vu cặp mắt vẫn ẩn hiện thần quang không cóchút chi mỏi mệt , bất giác cất tiếng ca tụng :- Lão khiếu hóa coi lầm người . Tiểu huynh đệ võ nghệ tuyệt luân . Thật là một bậckỳ tài trong võ lâm trăm năm khó kiếm được một người .Tiêu Lĩnh Vu cũng nhận thấy Tôn Bất Tà chỉ có mí mắt ra chiều hơi mệt , nhưng tinhthần vẫn sung túc , chàng không khỏi ngấm ngầm bội phục nói :- Công lực của tiền bối rất thâm hậu. Tại hạ khâm phục vô cùng .Tôn Bất Tà cười nói :- Vừa rồi lão khiếu hóa cũng mệt lắm, nhưng chỉ cần hít mấy hơi chân khí là thể lựckhôi phục lại được quá nửa.Nguyên Tôn Bất Tà đã luyện môn Hổn nguyên đồng tử công , căn bản vững vàng tinhlực đầy rẩy, chưởng hùng hồn . Lão có mệt cũng khôi phục rất mau lẹ .Tiêu Lĩnh Vu nói :- Tửu Tăng , Phạn Cái và Mã tổng thủ lãnh dường như bị thương khá nặng , e rằngkhông thể phục hồi được trong một vài giờ .Tôn Bất Tà đáp :- Không sao đâu , tòa thạch bảo này kiên cố lắm lại chỉ có một nữa nên phòng thủcũng dể. Xin Tiêu huynh đệ lên nóc bảo điều tra lại xem có còn cửa ngõ nào vào đượckhông ? Nếu có chúng ta chia nhau mỗi người giữ một chỗ . Cửa ngỏ chật hẹp khôngtiện tấn công. Dù Thẩm Mộc Phong có điều động thiên binh vạn mã cũng khó lòngđánh vào bảo được .Tiêu Lĩnh Vu dạ một tiếng chạy vào nóc bảo .Tòa thạch bảo này bằng đá xanh xếp lên rộng chừng hai trượng vuông , cao hơn mộttrượng . Trong bảo chia hai tầng. Không hiểu Thẩm Mộc Phong kiến trúc tòa thạchbảo này để làm gì ? Trong bảo quét tước rất sạch sẽ.Tiêu Lĩnh Vu vận khí đề phòng từ từ trèo lên tầng thứ hai .Chàng thấy bốn mặt tường vách rất kiên cố . Mỗi mặt để một cửa sổ nhỏ và cửa nàocũng có cửa sắt để đóng lại . Ngoài ra chỉ còn những lổ nhỏ để thông hơi .Chàng rất lấy làm kỳ tự hỏi :- Thẩm Mộc Phong thiết trúc tòa thạch bảo kiên cố này để làm gì ?Tầng trên và tầng dưới giao tiếp nhau bằng một cái cửa sắt cũng rất kiên cốTiêu Lĩnh Vu đi trở xuống tầng dưới rồi xoay tay đóng cửa lại .Nguyên chàng nghĩ thầm :- Dù ở tầng trên còn có cửa ngầm khác thì chúng kéo vào rồi cũng qua cửa này rồi mớixuống tầng dưới được.Chàng ngửng đầu nhìn ra thấy Tôn Bất Tà đứng tựa vào vách thạch động .Lúc này bọn võ sĩ áo đen đều đã tản đi. Trong vườn hoa không có gì khác lạ . Cảnhững khúc chân tay bị chém dứt do trận đánh vừa rồi cũng được thu dọn đi hết .Bốn bề yên lặng ngắt như tờ khiến cho người ta không khỏi ớn gáy .Tiêu Lĩnh Vu hắng đặng một tiếng rồi gọi :- Tôn tiền bối .Tôn Bất Tà quay lại hỏi :- Chuyện gì vậy ?Tiêu Lĩnh Vu đáp :- Tại hạ coi thương thế của Thái sơn nhị hổ rất là trầm trọng nếu không cứu trị nhanhthì e rằng .Tôn Bất Tà thò tay vào bọc lấy một cái hộp ngọc nói :- Trong hộp này có mười hai viên t ...